Chương 2

Tuy nhiên, thông tin này cũng không khiến Cố Thần Ngọc kinh ngạc quá lâu.

Nói đúng hơn là sự thay đổi của cơ thể khiến cậu không thể suy nghĩ gì khác được nữa.

Bàn tay nắm chặt lấy áo sơ mi của Alpha vô thức siết chặt, Cố Thần Ngọc ngẩng đầu nói: "Hoắc Thâm, tôi khó chịu."

Nói ngắn gọn về tình trạng cơ thể, Cố Thần Ngọc không hề nhận ra trong giọng nói của mình ẩn chứa sự ỷ lại.

Cậu nhắm mắt lại, mặc cho bản thân dựa vào l*иg ngực Alpha, trong đầu nhanh chóng nhớ lại những chuyện lúc trước.

Cậu nhớ ở kiếp trước vào lúc này, vì sợ bị Hoắc Thâm phát hiện sự khác thường trên người mình, bản thân vốn đã sợ Alpha nên càng vùng vẫy dữ dội hơn.

Kết quả lại bởi vì thuốc và pheromone Alpha tác động lẫn nhau dẫn đến phát tình, lúc Hoắc Thâm buông cậu ra, chân cậu mềm nhũn, suýt chút nữa thì ngã từ trên cầu thang xuống.

Lần này thì không.

Có kinh nghiệm từ lần trước, lần này cậu sẽ xử lý tốt hơn.

Đương nhiên, cũng bao gồm cả mối quan hệ của cậu và Hoắc Thâm.

Hoắc Thâm không biết cậu đang nghĩ gì.

Nhìn thấy người trong lòng sau khi nhận ra là mình, cơ bắp vốn đang căng cứng bài xích lập tức thả lỏng, mặc cho bản thân dựa vào lòng mình, còn chính xác gọi tên mình, rõ ràng là vì đối tượng là mình mới có sự tin tưởng như vậy, khiến cho nhịp tim vốn đã loạn nhịp của Hoắc Thâm càng đập nhanh hơn, suýt chút nữa thì nhảy ra ngoài.

Lại nghe lời nói phía sau.

Giọng nói nhẹ nhàng, mang theo chút ẩm ướt truyền tải ba chữ kia, giống như Omega đang rêи ɾỉ làm nũng với anh, khiến trái tim Hoắc Thâm mềm nhũn.

Cố Thần Ngọc như vậy, làm sao còn có sự bài xích, hận không thể tránh xa ba thước khi đối diện với Alpha như ngày thường.

Chưa kể đến không khí bắt đầu tràn ngập pheromone của Omega, hương thơm ngọt ngào nhàn nhạt là sự rung động mà bất kỳ Alpha độc thân nào cũng không thể cưỡng lại được, Hoắc Thâm cũng không ngoại lệ.

Chỉ là lý trí nhắc nhở anh, sự bất thường chắc chắn có nguyên nhân.

Anh miễn cưỡng đè nén rung động trong lòng, bàn tay vốn còn kiêng kị không dám chạm vào Omega liền vội vàng đỡ người từ trong lòng ra.

Lòng bàn tay anh đặt lên trán Omega, dù cách lớp tóc mái mỏng manh, vẫn có thể cảm nhận được độ nóng khác thường của người kia.

"Cậu sốt rồi, tôi đưa cậu đến bệnh viện." Nói xong, cũng không đợi cậu đồng ý, liền lập tức cúi người bế người cậu lên theo kiểu công chúa.