Trường phù thủy Witchcraft, bên trong phòng hội học sinh, Riuzo vân vê quả cầu thủy tinh trong suốt, ánh mắt lạnh lẽo băng giá, ẩn chứa nỗi nhớ nhung một người con gái xinh đẹp.
Tooya đẩy cửa bước vào, trên người vẫn mặc nguyên bộ đồng phục nam sinh, sắc mặt có vẻ khó coi cùng cực. Anh lại gần Riuzo, ném lên bàn một bức mật thư trắng phóc. Ngừng động tác lăn lộn quả cầu tiên tri đáng thương, Riuzo ngước mắt nhìn Tooya hàm ý. Anh nghiêng đầu, nhướn mày về lá thư, ý nói cậu đọc rồi sẽ biết.
Mật thư do người của Tooya từ Tokyo đem tới, trong đó là toàn bộ thông tin về Nami trong suốt thời gian qua, mặc dù đã cố liên lạc với Honso, nhưng có vẻ tín hiệu ở đấy yếu thế hơn trên này. Bóc bỏ lớp phong bì, Riuzo hồi hộp đọc nhẩm từng chữ. Một điều làm cậu chết sững, đó là cô bị ép kết hôn, và đám cưới sẽ diễn ra vào... ngay ngày mai. Nhíu mày nhìn Tooya, Riuzo gằn giọng.
- Chuyện này là thế nào?
Nhún vai bất lực, Tooya chỉ vào quả cầu đang phát sáng. Chiếc bóng đèn thông minh duy nhất trong anh chợt lóe lên một ý nghĩ vô cùng vô cùng vô cùng và rất tuyệt hảo. Nhưng để kế hoạch này tăng thêm khả năng thành công, có lẽ sẽ cần tới sự giúp đỡ của... Riuzo điện hạ.
- Riuzo. - Tooya khẽ gọi.
Riuzo hơi bất ngờ, rất hiếm khi hoàng tử bóng tối Tooya trực tiếp gọi tên cậu, điều này hứng tỏ trong bộ óc thiên tài của anh ta đang ẩn chứa âm mưu gì đó.
- Có trò chơi mới sao? - Nhếch nhẹ khóe môi, Riuzo cười nham hiểm.
Tooya gật gù khâm phục, không hổ danh là hoàng thái điện hạ, đức vua tương lai hành tinh phù thủy. Bỏ qua màn vòng vo tam quốc, Tooya nhanh chóng vào thẳng vấn đề.
- Chúng ta có cần góp vui cho lễ cưới không nhỉ? - Vừa xoa xoa chiếc cằm thon nhọn, anh vừa ngẫm ngơ vờ suy nghĩ.
Riuzo búng tay cái bóc, sau đó bốn mắt nhìn nhau sáng bừng. Gia tộc Zeshiwa ư? Cũng giàu có và quyền lực đấy, nhưng vẫn chưa xứng để lấy được Nanami của hai người. Muốn Nami xinh đẹp của bọn họ làm dâu nhà Zeshiwa? Vậy thì phải hỏi ý kiến Riuzo và Tooya trước đã.
***
Từng ngày lặng lẽ trôi đi, tâm hồn Nami dần dần héo úa. Lấy chồng, lấy chồng, khi nào cũng lấy chồng. Cha thật sự muốn gả cô cho tên cáo già Futaji sao? Trời ơi, liệu cô có nên tự tử để từ hôn không nhỉ, như vậy linh hồn cô sẽ thanh thản, gia tộc cô không phải chịu sự đàn áp từ phía nhà Zeshiwa, nhưng... cô không đủ can đảm để làm việc ấy. Cô rất sợ.
Chuyện gì đến cũng sẽ đến, lễ cưới Nami và Futaji tổ chức tại một resort siêu lớn thuộc sở hữu của gia đình Zeshiwa. Sảnh đường chính - nơi diễn ra hôn lễ là một căn phòng rộng, được thiết kế theo phong cách Châu Âu hiện đại, trần nhà rực rỡ sắc đèn pha lê, tôn lên các bức họa tối màu, được điêu khắc tinh tế chung quanh những nền tường caramel ấm áp, thể hiện rõ rệt bầu không khí trang hoàng của một lễ cưới quí tộc.
Ngồi trước tấm gương lớn, Nami ủ rũ vò nát mảnh voan trùm đầu. Trông cô hôm nay cực kỳ lộng lẫy, khuôn mặt trắng trẻo được trang điểm một cách tinh xảo, mái tóc đen nhánh búi cao, gấp nét thành nhiều hình dáng hoa văn đẹp mắt, đặc biệt nhất vẫn là bộ váy cưới bạc tỷ tinh tế, do các nhà thiết kế hàng đầu Châu Âu sáng tạo.
Cốc...cốc...cốc...
Tiếng gõ cửa vang lên nhột tai, vọng vào là một giọng nói nhỏ nhẹ trong trẻo.
- Thiếu phu nhân, hôn lễ đã đến giờ.
- À, đợi tôi một chút.
Nami day day hai thái dương, mệt mỏi cài voan lêи đỉиɦ đầu. Ba chữ "thiếu phu nhân" quả rất khó lọt tai, nhưng nốt quãng đời còn lại, cô sẽ phải sống chung với ba từ đó. Thở hắt ra hơi, Nami vỗ vỗ lên má, trấn an tư tưởng, hôm nay là ngày cưới, ngày quyết định cuộc đời của một cô gái, hạnh phúc hay đau khổ, đều phụ thuộc vào cuộc hôn nhân này. Nanami, đến phút cuối cùng cũng không hối hận, cô làm việc này vì cha, vì gia tộc Hagasawa và cả vì cái tình yêu chết dẫm mà Riuzo ban tặng. Riêng anh Tooya, có lẽ cô sẽ xem anh là một hồi ức, lãng quên mãi mãi, trong quá khứ vui vẻ của cô.
Cạch...
Tèn..ten..ten..ten..tèn..tén..tèn.. ten.
Tiếng piano bay bỗng trong thánh đường rợp màu hoa trắng. Các quí cô, tiểu thư quần là áo lượt, đàn ông mặc vest đủ kiểu thể loại, duy chú rể vẫn là nổi bật hơn cả. Futaji lễ phục đen láy, tóc vuốt keo gọn gàng, cổ thắt cà vạt, tay đeo găng trắng. Anh thực sự rất vui, ngày anh mong đợi nhất cuối cùng cũng đến, hôm nay Nami sẽ là vợ anh, hiện tại là vậy, tương lai cũng như vậy, anh rất hạnh phúc. Nhưng còn Nami, cô có hạnh phúc giống anh không? Câu trả lời chỉ có một...
Không.
Cửa sảnh đường bật mở, cô dâu xinh đẹp, khoác tay cha bước vô thánh đường, trước hàng loạt lời xì xầm, suýt xoa của khách khứa. Phải, họ đang trầm trồ vì sắc đẹp của cô, một vẻ đẹp kiêu sa nhưng không kém phần lộng lẫy. Cô bước đi mà lòng nặng trĩu, cảm giác nhìn người con trai sắp trở thành chồng mình thật khiến cô gê rợn. Hắn là cầm thú, là sói đội lốt cừu. Một kẻ luôn nhìn cô bằng đôi mắt hổ vồ mồi, rồi hắn sẽ làm gì cô trong đêm nay. Càng nghĩ, mặt Nami càng biến sắc, méo xệch qua một bên. Đi lên bậc tam cấp lót gạch trắng muốt, cô ghì chặt tay Otto không buông. Chú rể cau mày nhăn nhó, cha sứ nhìn cô khó xử. Otto cắn răng cười giả lả gỡ tay con gái. Nami nhất quyết đeo bám lấy cha, ngang bướng không thả, mãi năm phút sau, khi Futaji trợn mắt nhướn mày về cha cô đầy ẩn ý, Nami mới đau khổ buông tay. Futaji lại gần, mỉm cười với mọi người, rồi khoác tay cô một cách hung bạo, như chứng tỏ cô là của anh.
Cô dâu chú rể đứng trước chúa lập bản tuyên thề. Cha sứ dở sách đọc lớn.
- Zeshiwa Futaji, con có đồng ý lấy Hagasawa Nanami làm vợ, nguyện cả đời chăm sóc, yêu thương, cùng nhau vượt qua mọi khó khăn, bệnh tật hay khổ cực không?
- Con đồng ý. - Futaji hãnh diện nói thiệt lớn.
Cha sứ lại nhìn Nami dịu dàng.
- Hagasawa Nanami, con có đồng ý lấy Zeshiwa Futaji làm chồng, nguyện cả đời chăm sóc, yêu thương, cùng nhau vượt qua mọi khó khăn, bệnh tật hay khổ cực không?
Khán phòng chìm vào một khoảng không im lặng đến vô tận. Nami cúi gằm mặt, hai bàn tay nắm chặt cuống bó hoa cô dâu đến ứa mồ hôi. Mọi người bên dưới nhìn cô xì xào, Futaji bắt đầu khó chịu, hých vào eo cô. Nami giật mình lắp bắp.
- C...con đ..đồng ý.
Otto thở phào vắt mồ hôi. Mẹ kế khinh khỉnh chu môi chề mỏ. Nhìn khắp căn phòng một lượt, cha sứ hô lớn.
- Trước chúa quyền năng, những ai có mặt ở đây phản đối cuộc hôn nhân này, xin lên tiếng.
Không ai hó hé nửa lời. Các cô gái trẻ tuy rất ghen tị với Nami vì cưới được một ông chồng đẹp trai lại còn giàu có, nhưng họ chẳng dại mà giơ tay phản đối, gia tộc Zeshiwa thế lực ra sao chắc ai cũng biết, chỉ cần đυ.ng một ngón tay vào đảm bảo cả cơ thể cũng tiêu biến.
Nami tần ngần run lên từng đợt, giá như có ai đó phản đối thì tốt biết mấy, nhưng người tai to mặt lớn như Zeshiwa có đào tung cả Nhật Bản chắc rất hiếm hoi. Thất vọng hiện rõ trên mặt, Nami tuyệt vọng buông xuôi tất cả. Futaji nở nụ cười mãn nguyện, vòng tay siết chặt cô hơn. Cha sứ gấp sách, ôn hòa nói thật to, nét mặt ngập trần vui sướиɠ.
- Nhân danh cha, con và các thánh thần, ta xin tuyên bố, hai con là...
- TÔI PHẢN ĐỐI.