Chương 51: Ngọt ngào

Buổi trưa ánh nắng chiếu vào khắp phòng. Nằm trên giường người nhíu nhíu mày, nâng lên tay phải muốn che lại ánh sáng. Nằm bên người như có cảm giác, đưa tay che lại giúp người kia.

Không có ánh sáng quấy rầy, người kia lại tiếp tục ngủ.

Oanh Nhi ngồi trên giường nhìn Cảnh Lăng vẻ mặt mệt mỏi, trong mắt tràn đầy ôn nhu. Nàng một đêm không ngủ, chỉ lẳng lặng nhìn Cảnh Lăng ngủ. Nàng chỉ sợ vừa tỉnh lại, này hết thảy tất cả chỉ là giả dối. Chỉ nhìn Cảnh Lăng ngủ nàng liền cảm thấy rất hạnh phúc.

Giúp Cảnh Lăng dịch dịch góc chăn, Oanh Nhi mỉm cười, lặng lẽ ra ngoài. Tối hôm qua ép buộc cả buổi tối, khẳng định khi Lăng tỉnh lại sẽ rất đói, hơn nữa hai người đều trực tiếp đi ngủ, cũng không có tắm rửa, nên gọi người chuẩn bị nước ấm.

Mặc thêm quần áo, Oanh Nhi ra khỏi phòng, Oanh Nhi hướng Liễu nhi vẫy vẫy tay.

Liễu nhi gật gật đầu đi tới.

" Liễu nhi, gọi người chuẩn bị nước ấm." Oanh Nhi nói, " Sau đó bảo nhà bếp chuẩn bị vài món Công Chúa thích ăn."

" Tốt, Oanh Nhi tỷ tỷ." Liễu nhi gật đầu, hỏi " Lát nữ cho người đem đến sao? Mấy ngày nay hẳn là đều như vậy đi?"

" Liễu nhi, đôi khi rất thông minh cũng là không tốt." Oanh Nhi cười cười nhìn Liễu nhi. Nàng cũng coi trọng Liễu nhi, thông minh, thức thời.

" Liễu nhi, biết Oanh Nhi tỷ tỷ thưởng phạt phân minh, cho nên mới can đảm nói thêm vài câu." Liễu nhi nói, " Nước ấm sáng sớm đã cho người chuẩn bị, chỉ chờ Oanh Nhi tỷ tỷ cùng Công Chúa tỉnh a, Oanh Nhi tỷ tỷ trước tắm một chút?"

" Không cần." đáy mắt Oanh Nhi tràn đầy ôn nhu, " Một người tắm, không vui."

Rõ ràng Oanh Nhi là cười ôn nhu, nhưng mà Liễu nhi lại cảm thấy Oanh Nhi đang tính kế, trong lòng không khỏi đồng tình với Công Chúa.

" Ngươi trước đi xuống đi." Oanh Nhi phất phất tay, nói.

" Vâng." Liễu nhi cúi đầu, rất nhanh liền ly khai.

Đóng lại cửa phòng, Oanh Nhi trở lại giường, vốn người đang ngủ đã ngồi dậy trên giường. Cảnh Lăng nhìn Oanh Nhi, trong mắt ủ rủ.

" Lăng sao lại tỉnh rồi?" Oanh Nhi tiến lên, ngồi xuống giường, nhẹ nhàng giúp Cảnh Lăng sắp xếp lại sợi tóc, " Bây giờ còn sớm."

" Ngươi không ở bên cạnh, ta như thế nào ngủ được." Cảnh Lăng miễn cưỡng nói.

Rõ ràng là ngữ khí bình thường, có lẽ là vì hai người quá mức thân mật, Oanh Nhi cảm thấy, Cảnh Lăng là đang ủy khuất.

" Oanh Nhi chính là phân phó một vài thứ, lập tức liền trở lại bên người Lăng." Oanh Nhi nói, " Không nghĩ tới Lăng mẫn cảm như vậy." Oanh Nhi khẽ cười, vụиɠ ŧяộʍ hôn một chút môi Cảnh Lăng, " Nguyên lai Lăng đối với Oanh Nhi lại ỷ lại như vậy."

" Ngươi, ngươi bớt tự kỷ." Cảnh Lăng đỏ hồng mặt, quay đầu, " Bất quá là do ngươi xốc lên chăn động đến ta, mới đem ta tỉnh."

" Kia thật đúng là Oanh Nhi không phải." Oanh Nhi cười cười nói, " Vì xin lỗi, hiện tại Oanh Nhi liền vào giúp Lăng ấm chăn như thế nào?" Khi nói chuyện, một tay của Oanh Nhi đã muốn vào chăn nắm lấy đùi Cảnh Lăng.

" Ngươi, ngươi lại muốn làm cái gì?" Cảnh Lăng vuốt ve bàn tay của Oanh Nhi, hỏi.

" Lăng cảm thấy, Oanh Nhi muốn làm cái gì?" Oanh Nhi chồm lên, khẽ cắn vành tai Cảnh Lăng, tối hôm qua nàng phát hiện, vành tai là chỗ mẫn cảm nhất của Cảnh Lăng.

" Ân… đừng.." Cảnh Lăng theo bản năng rụt cổ lại, né một chút, Oanh Nhi thừa dịp ngã xuống giường, kéo Cảnh Lăng vào trong lòng.

Trong lòng thân hình vô cùng mềm mại, Oanh Nhi cảm thấy du͙© vọиɠ đã muốn ổn định lại khơi dậy, hai mắt dần dần ám ám.

Thấy hai mắt Oanh Nhi thâm thúy lên, Cảnh Lăng có chút hoảng hốt, " Oanh, Oanh Nhi không được." Cảnh Lăng nói xong đẩy ra tay Oanh Nhi, " Ta, ta không thoải mái."

Oanh Nhi cười cười, đem Cảnh Lăng gắt gao ôm, " Lăng yên tâm, Oanh Nhi còn không có như vậy cầm thú."

Ngươi còn có thể cầm thú hơn sao. Cảnh Lăng hung hăng trừng mắt nhìn Oanh Nhi, trong mắt đều là lên án. Bị Oanh Nhi ép buộc một đêm, hiện tại nàng không có chỗ nào là thoải mái!

Nhìn ra suy nghĩ của Cảnh Lăng, Oanh Nhi cười cười nói, " Nếu Lăng muốn biết như thế nào là cầm thú, Oanh Nhi không ngại làm cho Lăng biết a."

" Không, không cần." Cảnh Lăng sống chết lắc đầu, nàng cũng không muốn bị Oanh Nhi ép chết! nàng đường đường là Công Chúa, bị một cung nữ làm cả ngươi đau nhức thì thôi, nếu thật sự bị muốn chết ở trên giường, nàng liền rất mất mặt.

Nhớ tới đêm qua, Cảnh Lăng trong lòng Oanh Nhi giãy dụa đi ra, đối diện cùng Oanh Nhi,trong mắt tràn đầy bất mãn, " Oanh Nhi,ngươi có biết tội."

" Oanh Nhi biết." Oanh Nhi nói, " Đêm qua Oanh Nhi nên tiết chế một chút."

" Bản Công Chúa không phải ý này." Mặt Cảnh Lăng đỏ lên, nói " Bản Công Chúa là nói ngươi bằng mặt không bằng lòng."

" Có sao?" Oanh Nhi làm ra vẻ mặt vô tội, " Oanh Nhi chưa từng đối Lăng bằng mặt không bằng lòng."

" Đêm qua." Cảnh Lăng lên án, nói " Bản Công Chúa nói muốn ở trên! Ngươi, ngươi tên hỗn đản này! Ai cho ngươi lá gan, cư nhiên dám không nghe lời bản Công Chúa."

" Công Chúa, Oanh Nhi oan uổng a." Oanh Nhi hô to oan uổng, " Oanh Nhi đều nghe lời Công Chúa, để người nằm ở trên."

" Bản , Bản Công Chúa nói ở trên là cái kia ý tứ sao…" Cảnh Lăng tức giận trừng mắt nhìn Oanh Nhi, " Ngươi cố ý xuyên tạc Bản Công Chúa ý tứ."

" Nếu Lăng nói Oanh Nhi xuyên tạc Lăng ý tứ." Oanh Nhi vừa nói, một bên để sát vào lỗ tai Cảnh Lăng, " Kia Lăng nói cho Oanh Nhi nghe ý tứ của Lăng đi a." Bởi vì hai người quá gần, Cảnh Lăng có thể cảm nhận được hơi thở nóng rực của Oanh Nhi thổi vào cổ, ngứa, còn có một cảm giác tê tê.

" Ngươi, ngươi biết rõ còn cố hỏi…" Lăng rụt lui thân mình, nhỏ giọng nói.

" Lăng, Oanh Nhi thật không biết." Oanh Nhi nói, " Nếu Lăng nói ra, lần sau Oanh Nhi mới làm theo lời của Lăng a." Oanh Nhi nói, làm cho Cảnh Lăng vô cùng ngượng ngùng.

" Thực không e lệ." Trừng mắt nhìn Oanh Nhi, Cảnh Lăng than thở. Bắt nàng nói ra ý tứ của việc nằm trên, nàng tuyệt đối sẽ không nói, thật sự là rất tu nhân.

" Oanh Nhi đối với Lăng,còn cần e lệ sao?" Oanh Nhi cười, nói " Chúng ta ngay cả chuyện e lệ nhất đều đã làm a."

" Đó là do Bản Công Chúa nhất thời khí huyết dâng lên." Cảnh Lăng tranh cãi nói.

" A" Oanh Nhi cười nói, " Vậy thỉnh Lăng nhiều lần khí huyết dâng lên, Lăng yên tâm, Oanh Nhi vẫn luôn ở bên người, nên Lăng cần ta cứ lấy."

Cảnh Lăng hung hăng nhìn Oanh Nhi, ta cần ta cứ lấy đến tột cùng là người nào hỗn đản a!

" Lăng, đừng trừng mắt nhìn, có trừng, chuyện hôm qua cũng không thay đổi a." Oanh Nhi nói.

" Oanh Nhi." Cảnh Lăng kêu Oanh Nhi một tiếng, " Bản Công Chúa phát hiện, ngươi hôm nay thật to gan a." Cảnh Lăng nheo mắt nói, " Bản Công Chúa là người muốn đùa giỡn liền đùa giỡn sao?"

Oanh Nhi lập tức nói, " Có thể làm cho người ta tùy ý đùa giỡn, đương nhiên là Oanh Nhi." Oanh Nhi nói xong, nằm xuống bên người Cảnh Lăng, nhìn Cảnh Lăng nói, " Oanh Nhi đã nằm yên, Lăng muốn đùa giỡn liền đùa giỡn đi."

" Ai hiếm lạ đùa giỡn ngươi." Cảnh Lăng nói.

" Đừng như vậy, Lăng đến đùa giỡn Oanh Nhi đi." Oanh Nhi cầm tay Cảnh Lăng đặt trước ngực mình, trong mắt tràn đầy chờ đợi.

Oanh Nhi làm nũng bộ dáng, nói không nên lời thú vị, Cảnh Lăng bật cười.

" Tốt lắm, không náo loạn." Oanh Nhi nói, " Bản Công Chúa muốn tắm rửa, cả người đều khó chịu."

" Oanh Nhi đi gọi người đem nước đến." Oanh Nhi đứng dậy nói. Bởi vì đã sớm dự đoán sẽ có việc như vậy, cho nên lúc Oanh Nhi cho người bố trí phòng, riêng ở trong phòng đặt một cái thùng tắm thật lớn.

" Ừ." Cảnh Lăng gật gật đầu, nhìn Oanh Nhi rời đi.

Không bao lâu Oanh Nhi liền đem nước vào, bởi vì chỉ có một mình Oanh Nhi, cho nên phải mất một ít thời gian, mới đổ đầy thùng tắm, chính mình cũng mệt mỏi thở hồng hộc.

" Oanh Nhi, chuyện này cứ để người khác làm là được." Cảnh Lăng nói.

" Không thể được." Oanh Nhi cười nói, " Oanh Nhi không muốn nhìn thấy Cảnh Lăng xuân quanga , Oanh Nhi sẽ ghen."

" Mệt chết ngươi luôn đi." Tuy rằng nói như vậy nhưng là trên mặt ý cười lại rất rõ ràng. Có thể có một người, vì chính mình như vậy, thật sự rất hạnh phúc.

Nghỉ ngơi một lát, Oanh Nhi đem Cảnh Lăng ôm xuống giường.

" Bản, bản Công Chúa không như vậy yếu ớt, có thể tự mình đi." Cảnh Lăng nói, vừa tự xuống. Ai biết hai chân vừa chạm đất, liền muốn ngã xuống.

Oanh Nhi bất đắc dĩ, ôm lấy Cảnh Lăng.

" bản, bản Công Chúa chính là không cẩn thận."

" Oanh Nhi hiểu được." Oanh Nhi sủng nịch.

Nước nóng bao quanh thân thể, làm Cảnh Lăng vô cùng dễ chịu hừ nhẹ.

" Ai cho ngươi vào." Trừng mắt nhìn Oanh Nhi tự tiến vào thùng tắm, Cảnh Lăng nói.

" Oanh Nhi là tới hầu hạ Lăng." Oanh Nhi cười, thân thủ giúp Cảnh Lăng nhu ấn vòng eo, " Lăng không vui sao?"

Đau nhức vòng eo bị Oanh Nhi nhu ấn thực thoải mái, Cảnh Lăng bất tri bất giác thả lỏng cơ thể.

" Ân… thoải mái…" Cảnh Lăng nhắm mắt hưởng thụ, " Lần này bỏ qua cho ngươi."

" Đa ta Công Chúa đại nhân." Oanh Nhi cười cười, tiếp tục giúp Cảnh Lăng nhu ấn.

Yên tĩnh phòng bỗng nhiên truyền ra tiếng Cảnh Lăng kinh hô, " Tay của ngươi đang hướng tới chỗ nào."

" Hướng đến địa phương nên đến."

" Ngươi cầm… ngô.."

Này sáng sớm, thật không im lặng a.

Editor: Có cảm giác Cảnh Lăng dẫn sói vào nhà a. Sau một đêm hình tượng của Oanh Nhi sụp đổ hoàn toàn. Hic trả Oanh Nhi hiền lành, ôn nhu lại đây a.

Mọi người đọc thấy chỗ nào sai chính tả hay sai gì đó nhớ nhắc mình sửa lại nha. Thanks