Chương 165: Phiên ngoại 1​

1940 Chữ Cài Đặt
Trưởng Công Chúa Ốm Yếu - Chương 165: Phiên ngoại 1​

Chương 165 phiên ngoại 1

- "Hiện giờ hậu cung trống trải, con vua không vượng, Hoàng Thượng nên tuyển một ít tú nữ vào cung vì hoàng gia sinh con nối dõi mới đúng."

Lời này, Vĩnh Gia Đế không phải lần đầu tiên nghe được, có vô số người đều đến khuyên can Vĩnh Gia Đế tuyển tú, hoặc là thật sự lo lắng về vấn đề con nối dòng của vua, hoặc là muốn cho nữ nhi nhà mình vào cung làm phi, mang lại vinh quang cho nhà ngoại.

Vĩnh Gia Đế mới đầu còn trong thời gian hiếu kỳ, sau khi nghe xong lời này, nói Vĩnh Gia Đế hắn vừa mới đăng cơ đế vị không lâu, bên trong hậu cung lại chỉ có ít ỏi mấy người, thật sự là không ra gì. Sau đó, Vĩnh Gia Đế lại lấy lý do tiên đế báo mộng nói là hắn phải vì tiên đế cầu phúc ba năm, trong lúc này không nên lập thêm phi tần. Tất nhiên, việc hắn thân cận Hoàng Hậu là có thể, lúc trước Hoàng Hậu là do tiên đế chỉ hôn cho hắn, nghĩ đến tiên đế tất nhiên là ngóng trông phu thê bọn họ hòa thuận, có thể sinh hạ nhiều người con vợ cả.

Hiện giờ, ba năm thời gian bỗng nhiên cũng trôi qua rất nhanh, dưới gối Phó hoàng hậu hiện tại đã có hai vị hoàng tử, trước đó không lâu lại được chẩn đoán ra là có thai, những quan viên cố ý muốn đưa nữ nhi vào trong cung tự nhiên đều nóng nảy. Nếu là nữ nhi bọn họ không thể mau chóng vào cung, chờ đến khi hai vị hoàng tử dưới gối Phó hoàng hậu trưởng thành, bọn họ làm gì còn có cơ hội đây? Đến lúc đó, cho dù nữ nhi bọn họ may mắn sinh hạ ra được một vị hoàng tử, chỉ sợ cũng không thể cùng mẫu tử Phó hoàng hậu đối chọi.

- "Đây là việc nhà của trẫm, các khanh không cần phải nghị luận nhiều."

Vĩnh Gia Đế hiện giờ một lòng chỉ chăm chăm hướng đến chuyện quốc sự, ngẫu nhiên mới có được một chút thời gian nhàn, liền đi bồi Phó hoàng hậu cùng mấy đứa con trai vui đùa, hoặc là đến trước mặt Hứa thái hậu lo đạo hiếu, lâu lâu còn muốn triệu muội muội tiến cung bồi dưỡng một chút tình cảm, mỗi ngày trôi qua đều thập phần phong phú, hiển nhiên là không có ý định muốn tuyển tú. Nhưng thần tử phía dưới lại há có thể đáp ứng hắn?

- "Vấn đề con nối dòng của bệ hạ liên quan đến xã tắc, thiên hạ này, xin Hoàng Thượng minh giám."

- "Nga, như vậy y theo lời khanh nói thì trẫm nên đem nữ tử nào nạp vào hậu cung đây? Nữ nhi Lý ái khanh gia Lễ Bộ thị lang, cháu gái Lại Bộ thượng thư Ngô đại nhân, hay vẫn là nữ nhi Trương ái khanh nhà ngươi?"

Ánh mắt Vĩnh Gia Đế lãnh lệ mà nhảy nhót đảo qua vài người đến lợi hại.

Mấy người bị điểm tên đều có chút hoảng loạn, định lực trên quan trường nhiều năm tất nhiên là vẫn có, trên mặt lại không đến mức hiện ra cái gì:

- "Chỉ cần Hoàng Thượng đồng ý quảng nạp tú nữ tiến cung, vì hoàng gia sinh con nối dõi thì việc người có thể tuyển nữ nhi nhà ai vào cung, liền theo ý tứ của Thái Hậu nương nương cùng Hoàng hậu nương nương, chúng thần không có quyền nghi ngờ."

- "Thật hảo cho câu không có quyền nghi ngờ. Nếu là nhóm ái khanh không nói, trẫm còn tưởng rằng nhóm ái khanh còn muốn noi theo tiên Hoàng quý phi cùng Huệ phi hay sao?"

Tiên Hoàng quý phi cùng Huệ phi đều bởi vì phạm tội mà bị biếm làm thứ dân, nhưng Vĩnh Gia Đế xưng hô đối với các nàng vẫn là dùng danh hiệu nguyên bản của các nàng để gọi. Hoàng quý phi là phân phó sau, trừ phi trung cung vô hậu, nếu không thì sẽ không dễ dàng mà phong tước vị. Lúc trước, Chu thị bị tiên đế sách phong làm Hoàng quý phi, không biết đã có bao nhiêu người ở sau lưng nghị luận hậu vị của Hứa thái hậu khó có thể giữ được?

- "Khi Tiên hoàng còn sống, đích thứ không rõ, tôn ti chẳng thể phân biệt nổi, trẫm cùng mẫu hậu đã phải chịu qua quá chuyện thê thϊếp tranh chấp, phụ hoàng càng là vì tiểu nhân quấy phá mà chiếu cố, sớm liền không quan tâm đến chúng ta. Hiện giờ, các ngươi đưa ra phương hướng để trẫm đi tuyển tú, chỉ sợ không phải vì muốn để trẫm sinh con nối dõi, mà là nghĩ muốn tái hiện chi loạn ngày xưa đi?"

Lời nói này xuất phát từ trong tâm, mặc kệ là thiệt tình vì người hoàng gia mà suy nghĩ, hay vẫn là muốn để nữ nhi đem lại phú quý cho gia tộc, sau khi nghe nói xong lời này, đều quỳ rạp xuống:

- "Hoàng Thượng minh giám, chúng thần không dám có ý tưởng này."

Có lời này, nếu là có ai còn kiên quyết đề nghị muốn để Vĩnh Gia Đế tuyển tú, chẳng phải chính là y theo lời Vĩnh Gia Đế vừa nói, chính là kẻ bụng dạ khó lường hay sao?

Vĩnh Gia Đế nói:

- "Đã là như thế, ngày sau, việc tuyển tú này đừng vội nhắc lại. Trẫm cùng Hoàng Hậu dưới gối đã có hai vị hoàng tử, ngày sau sẽ còn có nhiều vị hoàng tử hơn nữa, việc vì hoàng gia khai chi tán diệp, không nhọc các vị ái khanh nhọc lòng thay trẫm."

Vĩnh Gia Đế lui ra sau, có người nhỏ giọng nói thầm:

- "Hoàng Thượng so với lúc vừa mới đăng cơ lúc ấy, càng có uy nghiêm.."

- "Ai nói không phải.."

Hiện giờ, đa số thời điểm Vĩnh Gia Đế có thể cùng các triều thần đạt thành nhất trí, số ít thời điểm ý kiến không đồng nhất, cũng có thể đủ điều hòa lẫn nhau, duy độc ở vấn đề nào đó, Vĩnh Gia Đế thập phần kiên trì, cho dù các triều thần đều phản đối hắn, hắn cũng sẽ toàn lực bài xích chúng quan nghị sự, càng là càn cương độc đoán.

Ở trên triều đình Vĩnh Gia Đế làm một bộ mặt nghiêm nghị, sau khi hạ triều, Vĩnh Gia Đế lại là một bộ dáng từ ái.

Nói đến cùng, Vĩnh Gia Đế luyện ra một thân khí thế cùng mũi nhọn tới như vậy cũng không phải vì ở trước mặt thê tử cùng mẫu thân mà bày ra uy phong.

- "Đi, đi tới cung Hoàng Hậu."

Trên triều nháo đến lợi hại như vậy, Phó hoàng hậu tại hậu cung bên trong không có khả năng không thể không nghe thấy, hiện tại điều hắn quan tâm nhất chính là tâm tư của Phó hoàng hậu phải thật khoan khoan khoái mới tốt. Phó hoàng hậu hiện giờ có thai, trăm triệu lần không thể làm nàng ưu tư quá độ.

Ai ngờ, sau khi tới Phượng Nghi cung, Phó hoàng hậu sớm liền ra đón:

- "Hoàng Thượng đã trở lại? Hôm nay thời tiết có chút lạnh, Hoàng Thượng không ngại dùng chút trà nóng, hảo hảo nghỉ ngơi một chút chứ?"

Nói đoạn, liền quay qua nói với Lan Chi:

- "Mau đem Đại hoàng tử cùng Nhị hoàng tử bế tới đây."

Hiện giờ, con nối dõi hoàng gia vỡ lòng sớm, nhiều là ba tuổi liền bắt đầu biết chữ, cũng học tập Thiên Tự Văn.

Đại hoàng tử là đích trưởng tử của Vĩnh Gia Đế, việc giáo dục của Đại hoàng tử, Vĩnh Gia Đế tự nhiên là thập phần để bụng, mỗi ngày đều sẽ dành chút thời gian tới giúp Đại hoàng tử đọc sách, viết chữ. Các cung nhân trong Phượng Nghi cung ai ai cũng đều biết đến, bởi vậy, liền lên tiếng cười tươi, nhanh chóng đi xuống đem hai vị hoàng tử dẫn tới.

Vĩnh Gia Đế lại giơ tay ngăn cản các nàng:

- "Không vội, trẫm hôm nay lại đây chỉ nghĩ cùng Hoàng Hậu nói chút chuyện thôi, các ngươi trước tiên lui ra trước đi."

- "Vâng ạ."

Người phía dưới lường trước được Vĩnh Gia Đế là có chút lời tư mật muốn nói cùng Phó hoàng hậu, liền nhanh chóng lui ra ngoài, đóng cửa lại.

- "Tới, mau tới đây ngồi xuống, ngươi hiện giờ chính là người có mang, không thể để bản thân mệt được."

Vĩnh Gia Đế tự mình kéo Phó hoàng hậu ngồi vào bên người hắn, ánh mắt nhu hòa mà nhìn bụng nhỏ của nàng:

- "Hôm nay, hài tử chúng ta nhưng có nháo ngươi hay không?"

Phó hoàng hậu sờ sờ bụng nhỏ chính mình:

- "Cũng không nháo, đứa nhỏ này không giống hai tên tiểu tử bướng bỉnh kia, quái thật sự, thần thϊếp suy nghĩ, có lẽ là một nữ nhi."

- "Là một nữ nhi cũng tốt, chúng ta đã có hai vị hoàng tử rồi, nếu như có được một cô công chúa, cũng coi như là nhi nữ song toàn."

Phó hoàng hậu cười cười, trên mặt tràn đầy mẫu tính sáng rọi. Mấy năm gần đây, nàng hàng ngày đều trải qua vui vẻ, hạnh phúc, thư thái, nên khí sắc cũng dưỡng đến càng thêm tốt hơn trước kia. Khí chất cao ngạo cùng lạnh nhạt ngày trước càng là không thấy bóng dáng.

- "Hoàng Hậu -- liền không có lời gì muốn hỏi trẫm sao?"

Vĩnh Gia Đế thấy Phó hoàng hậu chậm chạp không có mở miệng, rốt cuộc nhịn không được hỏi.

Phó hoàng hậu ngước mắt nhìn Vĩnh Gia Đế liếc mắt một cái:

- "Thần thϊếp đã nói qua, bất cứ lúc nào, thần thϊếp đều sẽ tin tưởng Hoàng Thượng."

Lời này làm Vĩnh Gia Đế trong lòng ấm áp, lúc trước hắn đã từng nói qua, nàng quả thực đều nhớ kỹ a. Trong lòng, bất tri bất giác, bọn họ đã bồi dưỡng ra một loại ý tứ ăn ý từng chút một.

Tuy nói mới đầu bọn họ cũng không hề có tín nhiệm với đối phương, nhưng sau một thời gian nâng đỡ lẫn nhau, cuối cùng là đi tới một bước như ngày hôm nay. Cứ việc tưởng tượng như vậy, phần tình nghĩa này nhưng thật ra là càng thêm trân quý hơn.

Hai người ai cũng đều không có nói nữa, một lát sau, Phó hoàng hậu yên lặng mà đem đầu dựa vào trên vai Vĩnh Gia Đế, đây chính là tín nhiệm cùng động tác ỷ lại của nàng đối với hắn.

Vĩnh Gia Đế thân thủ nhanh chóng ôm lấy Phó hoàng hậu, khóe miệng hơi hơi cong lên.

Bọn họ sau một thời gian trải qua gian nan đã qua đi, ngày sau chắc chắn sẽ càng tốt hơn nữa.