Bạch Diên và Bạch Trần tựa lưng vào nhau, nhìn ngoài cửa sổ có bóng người chuyển động, trường kiếm trong tay đã ra khỏi vỏ.
"Là Thập Diện Thần Quỷ Tu La."
Bạch Trần liếc mắt một cái liền nhận ra, khinh công, sự phối hợp ăn ý và cả sát khí kia trừ Thập Diện Thần Quỷ Tu La, không có người nào làm được.
"Thông báo cho Lâu chủ đại nhân."
Bất an trong lòng Bạch Diên trở nên lớn dần...
Chẳng lẽ là tối nay sao?
Bạch Trần từ trong lòng ngực lấy ra một thứ hình tròn ném ra ngoài cửa sổ, sau đó liền nghe thấy thanh âm truyền tới, là ám hiệu chỉ dùng riêng cho tỷ muội Bạch gia và Tuyệt Ảnh.
Tuyệt Ảnh đang muốn đi tới tiền thính, sau khi nghe thấy âm thanh kia, trong lòng kinh hãi, đây là ám hiệu khẩn cấp!
"Ta phải trở về một chuyến."
Tuyệt Ảnh ngắn gọn thông báo với Lâm Lang sau đó lập tức quay trở về.
Quả nhiên hậu viện đã tràn ngập một mùi sát khí nồng nặc, tựa như yên tĩnh sắp trở thành đấu trường Tu La.
Đều là người của Thập Diện Thần Quỷ Tu La...
Hàn quang lóe lên, Tuyệt Ảnh nhanh chóng né tránh, hai tên hắc y nhân sau lưng tay cầm trường kiếm, đằng đằng sát khí.
Hai tên hắc y nhân kia một tên đeo mặt nạ màu trắng, một tên đeo mặt nạ màu đen, nhìn tổng thể rất có cảm giác cả thần cả quỷ hợp lại nhưng sát khí lại khiến cho người ta rợn cả tóc gáy.
"Thật là hϊếp người quá đáng."
Thanh âm Tuyệt Ảnh lạnh như băng mang theo sát ý, từ bên hông rút ra một vật dải lụa mềm, làn váy bay phất phới dù không có tí gió nào, hậu viện sát khí.
Hai cái bóng trắng từ hai cánh cửa sổ bay ra, sau lưng còn có hai hắc y nhân đuổi theo.
Lúc này, từ cửa sau có vài người chạy tới, Bạch Diên nhận ra đây chính là lão bản của một vài cửa hàng.
"Lâu chủ đại nhân, bọn thuộc hạ tới hợp sức đây!"
Những vị lão bản ăn mặc lịch sự từ bên hông và trong ngực rút ra đủ loại vũ khí nào là chủy thủ, nhuyễn lụa, thiết trảo vân vân. Đây chính là lớp ngụy trang của đám sát thủ gϊếŧ người không chớp mắt mà Tuyệt Sát Lâu vì trợ giúp Sở Sương Thiển khi ở bên ngoài xử lý việc buôn bán tạo ra.
Hậu viện toàn bộ đều là đao quang kiếm ảnh, nhất thời xảy ra hỗn chiến, Thập Diện Thần Quỷ Tu La phối hợp thay đổi vị trí đầy biến ảo, dù cho Tuyệt Ảnh Bạch Trần cùng Bạch Diên võ công cao cường cũng nhất thời không làm gì được mười người này, nhất là Tuyệt Ảnh, mục tiêu công kích chính của bọn chúng. Có bốn tên vây quanh Tuyệt Ảnh, Tuyệt Ảnh sử dụng thân pháp tuyệt diệu cùng kiếm pháp điêu luyện, tuy lấy một địch bốn, nhưng cũng không ở thế hạ phong.
Bạch Trần lấy một chọi hai, nhưng bằng kiếm pháp mạnh mẽ và khả năng ra chiêu chính xác, thậm chí có thể nói là đang chiếm thế thượng phong, chẳng qua mười tên này cứ hoán đổi vị trí, mỗi tên đều dùng những chiêu thức khác nhau đồng thời xuất thủ, nhất thời, Bạch Trần cũng không cách nào đánh bại được.
Bạch Diên vì vừa khỏi thương không lâu, tốc độ xuất chiêu hiển nhiên không nhanh bằng lúc trước, nhưng với thân pháp linh hoạt đã trợ giúp nàng trong hoàn cảnh bất lợi này nên cũng không rơi vào thế hạ phong.
Lúc này Sơ Hạ đang xem Túy Mộng Khinh Hoan Lâu kinh doanh náo nhiệt, lại nhìn hậu viện, ngay cả ở nơi cách xa như vậy cũng có thể nhìn thấy mấy bóng người bay lên bay xuống, còn có một ít hàn quang mơ hồ lóe lên liền biết hậu viện hôm nay đang xảy ra cuộc chiến kịch liệt.
"Mặc Tâm, còn có biện pháp nào không?"
Mặc Tâm không giỏi võ công, còn Sơ Hạ cũng chỉ là vừa mới bắt đầu học, dù có tới căn bản cũng không giúp được gì.
Mặc Tâm nhìn tình huống hỗn chiến đằng xa rất lâu, tựa hồ như đã nhìn thấu một ít manh mối.
"Mặc Tâm, ta cảm thấy những bóng người kia di chuyển rất có quy luật."
Đúng vậy, Thập Diện Thần Quỷ Tu La không ngừng phối hợp đổi vị trí, đích thực là bọn họ di chuyển rất có quy luật, chẳng qua là dù nhận ra nhưng người trong cuộc vẫn không tìm được phương pháp phá giải.
"Đi thôi, phá vỡ quy luật của bọn họ!"
Mặc Tâm mang Sơ Hạ trở lại khách sạn, sau đó Mặc Tâm nhanh chóng lấy từ trong túi hành lý một ít đồ vật.
"Nõ thần Gia Cát!"
Sơ Hạ nhìn thứ trên tay Mặc Tâm, không nghĩ tới trong túi hành lý của Mặc Tâm còn cất giấu loại vật này.
"Nõ thần Gia Cát? Thôi, mặc kệ ngươi, mau đi thôi!"
Mặc Tâm cùng Sơ Hạ chạy ra ngoài, nhìn bốn phía, Sơ Hạ lập tức chỉ vào tòa cao ốc tương đối sát Túy Mộng Khinh Hoan Lâu.
"Chọn chỗ này đi!"
Sơ Hạ tự nhiên biết Mặc Tâm lấy Nõ thần Gia Cát ra là muốn làm gì, còn không phải là đánh lén đám sát thủ này sao, nhưng đối với tình huống này thì quá thích hợp rồi, nơi đó là một quán rượu, tiếng gõ cửa dồn dập khiến cho chưởng quỹ mặt bí xị ra mở cửa. Cũng không để ý vẻ mặt của chưởng quỹ, Mặc Tâm trực tiếp nhét vào tay hắn một đống bạc liền đi lên lầu.
Bên này Thập Diện Thần Quỷ Tu La tựa hồ không lộ chút mệt mỏi, thậm chí tốc độ bắt đầu nhanh hơn, khiến cho mọi người Tuyệt Sát Lâu rơi vào khổ chiến.
Rất nhanh, đám sát thủ Mặc Tâm ra lệnh tới trợ giúp đã không thể ngăn được các chiêu thức, từng người một chết thảm dưới kiếm Thập Diện Thần Quỷ Tu La.
Còn Thập Diện Thần Quỷ Tu La tấn công càng ngày càng ác liệt, sát thủ chỗ Tuyệt Ảnh cũng tụ lại càng nhiều.
"Đáng chết!"
Tuyệt Ảnh từ bên hông rút ra thêm một cái nhuyễn kiếm, song kiếm trợ giúp đám sát thủ.
Lúc này một sát thủ mang mặt nạ thần từ trong tay áo lộ ra một thanh kiếm đã giấu sẵn, hướng vào Bạch Diên động tác càng ngày càng chậm.
Bạch Diên thấy hàn quang lóe lên, xoay người dùng cánh tay cản lại, thanh kiếm kia liền đâm vào cánh tay nàng, tay cầm kiếm liền trở nên tê dại, máu chảy như suối.
Bạch Diên lui về phía sau mấy bước, sát thủ ép tới gần, Bạch Diên đổi kiếm sang tay trái, tiếp tục nghênh chiến, bất quá động tác cùng tốc độ càng trở nên chậm lại.
"Bạch Diên!"
Tựa hồ nhận ra tình huống của Bạch Diên, trong lòng Tuyệt Ảnh hoảng hốt, dưới tình huống này mà bị thương, thật sự là quá nguy hiểm!
"Muội muội!"
Bạch Trần muốn bay tới hổ trợ, lại bị ba sát thủ dây dưa, dùng thân mình ngăn lại, đòn kiếm bắt đầu không theo quy luật.
"Hai người đừng lo cho ta!"
Bạch Diên đề khí, muốn bức lui đối thủ, cánh tay lại bị chém một nhác!
Bên kia, Mặc Tâm cùng Sơ Hạ đã lên lầu, nhấc nõ thần Gia Cát lên.
"Bạch Diên bị thương!"
Sơ Hạ nhẹ giọng nói, Mặc Tâm trong lòng cả kinh.
"Xem ra người ta phái đi đều chết hết, động tác của bọn họ thay đổi quá nhanh!"
Mặc Tâm cầm nõ thần Gia Cát lên chờ đợi thời cơ chuẩn bị bắn tên.
Rốt cuộc mủi tên thứ nhất được bắn ra, ở trong bóng tối bay thẳng vào sát thủ vừa chui lên nóc nhà.
Hưu ——
Mủi tên trực tiếp xuyên qua đầu sát thủ, sau đó toàn thân hắn mất đi khí lực, thẳng tắp ngã xuống.
"Quá chuẩn!"
Sơ Hạ không thể không khen ngợi tài thiện xạ của Mặc Tâm, đây là trực tiếp xuyên qua đầu đó nha!
Sơ Hạ không còn bị cảnh tưởng máu chảy như nước này dọa sợ nữa, ở thời điểm sinh tử, cô phát hiện, nguyên lai chết cũng không quá đáng sợ, đáng sợ nhất là mất đi thứ quý giá nhất trong đời.
Một tên sát thủ ngã xuống khiển chiến trường ngạc nhiên, lại nhìn mũi tên xuyên qua đầu, nhanh chóng Thập Diện Thần Quỷ Tu La liền biết tên bắn lén mai phục gần đây.
"Tốc chiến tốc thắng!"
Không biết là tên đeo mặt nạ nào lên tiếng, lời vừa dứt, chín tên sát thủ còn lại dừng động tác phối hợp quy luật lại, hung hãn tiến lên tiêu diệt ba người trước mặt.
Không có sự phối hợp quy luật thì sẽ mất đi sự phòng ngự nhưng sự công kích của bọn chúng càng ác liệt.
Hưu ——
Lại một tên sát thủ bị tên xuyên qua đầu!
Bạch Diên dần dần mất đi lực chống đỡ, ngay khi nàng mất đi sức chống cự, một thanh kiếm xoẹt qua hông nàng, làm nàng không khỏi hừ một tiếng.
Tuyệt Ảnh lúc này quay đầu lại thấy Bạch Diên thụ thương càng nhiều, trong lòng không khỏi đau đớn, có một loại cảm xúc hốt hoảng hiện lên.
Không thể. . . Bạch Diên. . . Không thể có chuyện!
Chỉ mới thất thần trong chốc lát một thanh kiếm đã đã gần sát Tuyệt Ảnh, Tuyệt Ảnh quay đầu miễn cưỡng đỡ lấy, ngay sau đó lập tiến thi triển thế công, dù chỉ là một thoáng thất thần cũng đủ xoay chuyển thế cục theo chiều hướng xấu.
Một thanh kiếm nhắm vào bụng Tuyệt Ảnh, lúc này nàng đã không kịp phản ứng nữa...
Mọi thứ đều sẽ kết thúc ở đây sao?...
Nàng chết. . . Tuyệt Sát Lâu sẽ biến mất.... mọi thứ đều kết thúc sao? . . .
Rơi vào một cái ôm ấm áp, có người ôm nàng, hương thơm quen thuộc kia nay xen lẫn mùi máu tanh nhàn nhạt. . .
"Bạch. . . Diên. . ."
Tuyệt Ảnh được một thân bạch y ôm vào lòng, một đóa hoa màu đỏ yêu diễm diễm bay phấp phới trên người Bạch Diên, nàng một tay ôm lấy Tuyệt Ảnh, một tay từ bắt lấy thân kiếm ngăn không cho thân kiếm tiến về phía trước...
"Cứ thất thần như vậy...sẽ chết đấy..."
Bạch Diên cười, hơi nóng phả vào bên tai Tuyệt Ảnh mang theo độ ấm, tiếng hít thở kia càng ngày càng yếu, dần dần mất đi nhiệt độ.
Ánh mắt Tuyệt Ảnh đỏ bừng, một cổ sát ý kinh khủng tỏa ra khắp nơi...
"Ta. . . gϊếŧ các ngươi!"
Cả người Tuyệt Ảnh phát ra nội công đẩy lui sát thủ vây quanh các nàng, ngay cả thanh kiếm đang đâm vào sau lưng Bạch Diên cũng bị đẩy ra khỏi cơ thể.
"Muội muội!"
Bạch Trần bay tới bên cạnh Bạch Diên, đám sát thủ kia đuổi tới cùng, đang chuẩn bị muốn tiếp tục công kích thì một tiếng hưu —— lại một mủi tên xuyên qua đầu một tên trong đám sát thủ đó.
Tuyệt Ảnh giao Bạch Diên cho Bạch Trần xong, tay cầm song kiếm, cùng bảy tên sát thủ còn lại tiếp tục đánh nhau, nàng như một con dã thú phát điên, hoàn toàn không hề phòng ngự, chỉ có công kích, dù có bị kiếm quẹt qua cũng giống như không có cảm giác, kiếm trong tay chỉ có mục đích gϊếŧ chết đối thủ!
Đám sát thủ dần dần khϊếp đảm, mà cái người bắn tỉa đang ẩn núp kia lại tiếp tục phát ra mũi tên xuyên qua đầu một tên nữa, đối mặt với một Tuyệt Ảnh không sợ chết, còn cả tên bắn tỉa kia đang núp, đám Thập Diện Thần Quỷ Tu La còn sống sót bắt đầu trở nên rối loạn, từng chiêu thức đều không thể chống đỡ lại chiêu kiếm của Tuyệt Ảnh, từng tên từng tên bị gϊếŧ.
Bên này Bạch Diên nằm ở trong ngực Bạch Trần, hô hấp yếu dần, từ từ mất đi khí lực.
"Không. . . Muội muội. . . Không được. . ."
Mặt khác, Sơ Hạ thấy tình huống Bạch Diên nguy cấp, cũng không quản được nhiều chuyện như vậy, chuẩn bị xông ra ngoài.
"Ngươi muốn đi đâu?"
Mặc Tâm không biết nha đầu này lại có tính toán gì.
"Tìm đại phu!"
Sơ Hạ nhanh chân chạy ra ngoài, không lâu sau chiến trường bên kia cũng dần dần yên ổn lại.
Tên sát thủ cuối cùng đối mặt với Tuyệt Ảnh một bộ như thấy quỷ, trên người nàng chịu không ít vết thương, nhưng vẫn tiếp tục ép tới gần hắn.
Sát thủ ngã ngồi dưới đất. . . toàn thân đang run rẩy. . .
Hàn quang lóe lên, một cái đầu rơi xuống đất, gương mặt trên đó đầy sợ hãi. . .
Tuyệt Ảnh chạy đến bên người Bạch Diên, tiếp nhận nàng từ Bạch Trần. "Đi tìm đại phu! Mau!"
Tuyệt Ảnh cơ hồ như muốn thét lên, hình tượng luôn bĩnh tĩnh mọi khi cũng sụp đổ.
"Bạch Diên. . . Bạch Diên, ta không cho phép ngươi xảy ra chuyện!"
Tuyệt Ảnh nhẹ nhàng xoa mặt Bạch Diên, muốn đánh thức thần trí của nàng...
"Lâu chủ. . . Đại nhân. . ."
Bạch Diên cố hết sức nói ra bốn chữ, cũng là những từ nàng thích nhất khi gọi Tuyệt Ảnh.
Bạch Diên cười, thấy biểu tình lo âu mà không thể làm gì của Tuyệt Ảnh... nàng cười nhưng cũng đau lòng. . .
Nàng vui vì Lâu chủ đại nhân có quan tâm mình. . .
Nàng đau lòng vì nàng không muốn Lâu chủ đại nhân lộ ra loại biểu tình này. . . Không muốn....
Tuyệt Ảnh nhìn gương mặt đầy vết máu của Bạch Diên, ánh mắt dần dần mơ hồ. . .
Lần sau ngươi cấm ngươi tự mình nhảy cửa sổ vào phòng của ta khi không được sự cho phép, ta không ngại gϊếŧ ngươi. . .
Lâu chủ đại nhân, đừng có dữ như vậy chớ, ngài làm người ta sợ đó nha...
Có phải hay không khi vào Túy Mộng Khinh Hoan Lâu là có thể học được hư tình giả ý, ngay cả người không thích hay chưa từng gặp mặt đều có thể ngồi xuống cùng nhau uống rượu?
Ngươi nếu không thích, vậy thì chớ quấy rầy, mau quản lại cặp mắt của ngươi đi!
Tuyệt Ảnh. . . Ta thích. . . Ta thích. . .
Lâu chủ đại nhân. . . Tại sao ngươi cứ muốn gây khó dễ với ta? .
Ngươi là người Tuyệt Sát Lâu, mọi hành động của ngươi đều do ta chi phối.
À....Ta vậy mà cũng chỉ là người của Tuyệt Sát Lâu thôi....
Nếu như ta biến mất. . . Ngươi có thể hay không có tỏ ra một chút thương tâm?
Ngươi nói gì?
Say rồi. . . Thật xin lỗi Lâu chủ đại nhân, ta sau này sẽ không làm như vậy nữa. . .
Ta sau này sẽ không làm như vậy nữa
Sau này. . . Còn có sau này sao? . . .