Vì để cảm ơn Lâm Cạnh, Hồ Mị Mị thật ra tính mời cậu đến nhà ăn bữa cơm, kết quả cửa mở ra mới phát hiện, đêm nay ở phòng 1302 có khách —— là một đôi vợ chồng trông rất nhã nhặn.
“Là bạn của Lâm bác sĩ ở Cẩm Thành, đêm nay cố ý lại đây với Tiểu Cạnh.” Khương Phân Phương cười mời vào, “Tôi nấu rất nhiều đồ ăn, Quý phu nhân muốn cùng nhau ăn không? Vừa lúc con trai của Lưu tiên sinh cũng học lớp 12 ở Sơn Hải, có thể để mấy đứa nhỏ nói chuyện về việc học tập.”
Lúc hai người nói chuyện, Lưu Hủ vừa lúc bưng trái cây từ phòng bếp ra, anh đeo một cặp mắt kính màu bạc, dáng người cao gầy, tóc màu nâu đỏ là một trong những kiểu tóc thịnh hành trong giới minh tinh. Hồ Mị Mị lập tức liền có ấn tượng, năm trước lúc mở họp phụ huynh bà đã từng nhìn thấy ảnh chụp ở bảng vàng danh dự, lúc nhìn ảnh có một cậu sinh viên ưu tú ra nói, người khác đều là ” Sinh viên nhã nhặn tóc đen”, chỉ có nam sinh này hành xử khác người nói rằng “Trường chúng ta không cho nhuộm tóc, của tôi là trời sinh”, làm không ít phụ huynh cười tới chụp ảnh.
Hồ Mị Mị với việc “Ăn cơm với cặp vợ chồng xa lạ” không có hứng thú tới nửa xu, nhưng một khi “Cặp vợ chồng xa lạ” thêm ở phía sau vài từ, biến thành “Cặp vợ chồng xa lạ đã bồi dưỡng ra một sinh viên ưu tú”, vậy đừng nói một bữa cơm, mười bữa cũng hoàn toàn OK.
Phòng khách phòng 1301, Quý Tinh Lăng đang nằm ở trên sô pha chơi game, một chân hắn dẫm lên tay vịn, một chân khác để ở chỗ tựa lưng, sinh động giải thích cái gì gọi là“Ăn không ngồi rồi nằm ra”. Kỳ thật đại thiếu gia vừa mới thi được 400 điểm vinh quang, theo lý mà nói có thể kiêu ngạo chơi di động một lát, cho nên khi nghe được cửa phòng mở, hắn cũng không có kịp thời đổi tư thế, kết quả thuận lợi nghênh đón một trận giáo huấn: “Quý Tinh Lăng con nhìn xem bộ dạng bây giờ của con là gì, không lên được bảng vàng danh dự còn chưa tính, vì sao lại còn ngồi như thế?”
“……”
Tinh ca trầm mặc ngồi thẳng, hạn sử dụng 400 điểm ngắn đến mức lòng người giận sôi.
Đây là tình mẹ con gì.
“Lên thay quần áo, đi đến phòng 1302 ăn cơm.” Hồ Mị Mị phân phó, “Vừa lúc bạn của Tiểu Cạnh cũng có ở đó, nghe nói là học sinh hàng đầu ở Sơn Hải, con nghe cho tốt kinh nghiệm học tập của người ta.”
Quý Tinh Lăng ngay trong một giây nằm lại sô pha: “Con không đi, không quen biết.”
“Con không quen biết là đúng, con cũng chả cùng một cấp bậc với người ta.” Hồ Mị Mị đá đôi dép của hắn đi, “Còn có muốn 500 tiền yêu quái không?”
Đả kích chính xác.
Tiền đặt cọc của ông chủ béo ở cửa hàng tạp hoá đã thanh toán rồi, món nợ khổng lồ trên người lại nằm lên bảng vàng danh dự, thi 400 điểm không được chơi game, dù sao thì cũng là không thể tiến thủ nhân quyền…… À, yêu quyền, cũng không có tư cách cò kè mặc cả, chỉ có thể ngoan ngoãn ôm chai rượu vang đỏ cùng điểm tâm ngọt đi sang phòng cách vách tiếp thu kinh nghiệm của học bá.
Trên bàn cơm rất náo nhiệt.
Chú Lưu tên là Lưu Đại Kỳ, cùng với cô Lư Vũ là bạn học đại học, tốt nghiệp liền kết hôn, công tác cũng là đơn vị cùng nhà, là một cặp vợ chồng tiêu chuẩn mẫu mực. Chỉ là địa điểm đi làm quá mức trang trọng nghiêm túc, nhà tang lễ Đông Phương ở Cẩm Thành không thích hợp để làm đề tài câu chuyện, cho nên đề tài của phụ huynh toàn bộ hành trình đều đóng đinh ở việc học tập. Lưu Hủ năm lớp 11 đã được giải cấp tỉnh môn vật lí, khai giảng lớp 12 lại thuận lợi đi vào đội của tỉnh, theo chính sách giảm điểm vô điều kiện, chỉ cần thi qua một vòng là có thể tiến vào đại học Thanh Hoa. Hồ Mị Mị đầu tiên là thích hợp tỏ vẻ ca ngợi một chút, sau đó lại quan tâm dò hỏi: “Vậy hai người ở đâu?”
Đại học Thanh Hoa, (giản thể:
清华大学;
phồn thể:
清華大學;
bính âm:
Qīnghuá Dàxué) (tên giao dịch quốc tế:
Tsinghua University
–
THU) là một
trường đại học
đa ngành, đa lĩnh vực ở
Bắc Kinh,
Trung Quốc. Trường này được xem là trường đại học danh tiếng nhất ở
Trung Quốc
và Châu Á, luôn có tên trong thứ hạng cao nhất của Bảng xếp hạng các trường Đại học danh giá nhất châu Á.Quý Tinh Lăng cảnh giác: “Mẹ!”
Đừng nói mẹ lại muốn dọn nhà lần nữa nha.
“Ở đối diện Giang Nam ngạn.” Lư Vũ cười nói, “Đáng ra nên sớm đi thăm Tiểu Cạnh, chỉ là Tiểu Hủ nói sắp phải kiểm tra nhập học, không cho bọn tôi tới quấy rầy em trai, cho nên vẫn luôn kéo dài tới hôm nay.”
Giang Nam ngạn cùng Giang Ngạn Thư Uyển cách xa một cái đường cái, cũng thuộc trấn thủ của Bạch Trạch. Nếu chuyển nhà cũng không trông cậy được con trai mình thi 500, Hồ Mị Mị chỉ có thể đem hy vọng một lần nữa ký thác vào thầy giáo Tiểu Lâm.
“Thật ra ——” Lâm Cạnh vốn muốn nói thật ra Quý Tinh Lăng cũng rất nỗ lực, mấy ngày trước hôm kiểm tra vẫn luôn thức đêm học bài, cũng không có chơi bời lêu lổng, nhưng lại kịp thời nhớ tới trên bàn cơm còn có Lưu Hủ, vì thế kịp thời câm miệng, hơn nữa còn bình tĩnh nói sang chuyện khác, “Xương sườn ngon lắm, cậu ăn nhiều một chút.”
Quý Tinh Lăng thất thần, hứng thú vô vị, lấy cục xương nhỏ cắn răng rắc.
Sớm biết rằng đã nhàm chán như vậy, còn không bằng đi ra ngoài nướng BBQ với Vu Nhất Chu cho rồi.
Bất quá nhắc tới nướng BBQ, Quý Tinh Lăng lại nhớ tới chuyện khác. Sau khi ăn cơm xong, các phụ huynh ngồi ở phòng khách nói chuyện phiếm, hắn dựa vào tủ ở thư phòng: “Này, buổi tối thứ sau cả lớp đi ăn liên hoan, là cửa hàng nướng BBQ ở phía sau hẻm, cậu nhớ dành thời gian đi.”
“Thứ sau tuần này sao?” Lâm Cạnh tra di động, “Nhưng tôi muốn đi nghe một tọa đàm văn học ở đại học Cẩm Thành, đã báo danh rồi, 7 giờ rưỡi bắt đầu.”
“……”
“Tôi không đi ăn nướng BBQ đâu.” Lâm Cạnh tiếp tục nói, “ Nếu cả lớp đều đi, vậy ngày mai tôi chuyển tiền cho lớp trưởng, lần sau nhất định sẽ đi.”
“Thôi, là tôi mời.” Quý Tinh Lăng để quyển sách trong tay lại, cảm thấy có chút mất mát, “Tôi về ngủ đây.”
“Sớm như vậy?”
“Buồn ngủ.”
Quý đại thiếu gia một tay đút túi, khóe mắt hơi rũ, một tư thế lười biếng trước sau như một lại không chút để ý. Lâm Cạnh đưa hắn ra cửa, sau khi trở lại thư phòng, Lưu Hủ hỏi cậu: “Em sau khi chuyển trường có mời lớp ăn cơm không?”
Lâm Cạnh sửng sốt: “Không, vì sao ạ?”
“Này còn có thể có vì sao.” Lưu Hủ bị chọc cười, “Sau khi chuyển trường mời mọi người ăn cơm là để tăng tình cảm. Kỳ thật em mời cả lớp cũng không phải cả lớp đều đi, nguyện ý đi náo nhiệt nhiều nhất cũng chỉ tầm mười hai người, nhưng đều là những thành viên tích cực của lớp, nếu có thể thân với nhóm người này, là có trợ giúp em làm quen với tập thể.”
Lâm Cạnh lúc trước chưa từng nghĩ tới, bất quá sau khi được nhắc nhở, cũng cảm thấy mình giống như kẻ xâm lấn lớp 11-1, tuy rằng khẳng định không đến mức bị cô lập, nhưng với câu“Lý tổng phải làm Sơn Hải vẻ vang” trong tiết tiếng Anh mà xem, tựa như Miss Ning nói, hộ khẩu của cậu tám phần vẫn thuộc về ở tam trung Ninh Thành.
“Anh cũng về nhà đây.” Lưu Hủ dặn dò, “Tọa đàm kia cũng không phải nhất thiết phải đi, em vẫn nên đi ăn nướng BBQ với bạn cùng lớp đi, dù sao khẳng định không mệt được.”
Lâm Cạnh gật đầu: “Vâng.”
……
Quý Tinh Lăng nằm trên sô pha, trong miệng ngậm một cây kẹo que, đang cùng Vu Nhất Chu chơi game. Trạng thái đêm nay của hắn rất tồi tệ, liên lụy đồng đội điên cuồng rớt máu, âm thanh trong tai nghe ồn ào như phát điên, “Đậu má, anh, anh sao lại thế này, bên trái bên trái, đừng đi chỗ đó…… Em, em, đó là em mà anh!”
Lâm Cạnh vỗ vỗ bờ vai của hắn: “Quý Tinh Lăng.”
Trong phòng vốn có mình mình đột nhiên xuất hiện thêm một người, trình độ khủng bố thẳng đến như đêm khuya, Quý đại thiếu gia bị dọa hết cả hồn, di động thiếu chút nữa đập vào mặt.
“Cậu vào khi nào?!”
“Một phút trước, cô mở cửa cho tôi.” Lâm Cạnh giải thích, “Tôi đã gọi cậu hai ba tiếng, nhưng cậu mang tai nghe cho nên không nghe được.”
“Tìm tôi có việc gì?” Quý Tinh Lăng đứng lên.
“Tôi không đi nghe tọa đàm nữa, thứ sáu nướng BBQ thêm tôi nữa” Lâm Cạnh hỏi, “Hẳn là còn chưa có nộp lên danh sách chứ?”
“Cả lớp ăn một bữa cơm cần danh sách chính thức gì, đến lúc tan học ở lại là được.” Quý Tinh Lăng xoa xoa mũi, “Là Lão Hầu phụ trách đặt vị trí, để ngày mai tôi bảo Vu Nhất Chu nói cho cậu ấy một tiếng.”
“Được.”
Một lát sau.
“Quý Tinh Lăng cậu thường xuyên mời cả lớp ăn cơm sao?”
“…… Tôi vì sao phải thường xuyên mời cả lớp ăn cơm?”
“Tôi chỉ hỏi thôi.” Lâm Cạnh nhìn di động trên sô pha, “Vậy cậu tiếp tục chơi game đi, ngày mai gặp.”
Các đồng đội bên trong đang điên cuồng chửi người, có một số người đã dứt khoát từ bỏ gọi anh em. Quý Tinh Lăng mặc kệ họ bấm thoát ra, ngẩng đầu liền thấy Lâm Cạnh còn đứng ở cửa, chuông cảnh báo trong lòng tức khắc vang lên, chẳng lẽ cậu ta bây giờ liền đi dạy bổ túc toán cho mình?
Thầy giáo Tiểu Lâm cẩn thận cân nhắc nửa ngày, tổng lại cảm thấy mình hình như đã quên một việc, nhưng lại không thể nào nghĩ ra, vì thế hỏi: “Quý Tinh Lăng, cậu có cảm thấy mình còn một việc nào đó quên làm hay không?”
Quý đại thiếu gia đầu óc mơ hồ: “Sao cậu lại hỏi vấn đề này?”
“Thôi, cũng có thể là do tôi có chút chóng mặt.” Lâm Cạnh đè đè huyệt Thái Dương, “Chúc ngủ ngon, còn có, cảm ơn nướng BBQ của cậu.”
“Không cần khách khí.” Ngữ điệu phi thường nhẹ như mây gió.
Đêm nay, thầy giáo Tiểu Lâm cho đến lúc trước khi ngủ còn đang tự hỏi, đến tột cùng là chuyện nào xui xẻo bị mình để quên ở một góc, ruột gan cồn cào.
Mà nghi vấn này thẳng đến tiết tự học tiếng Anh ngày hôm sau khi mới được cởi bỏ.
Miss Ninh đứng ở trên bục giảng: “Quý Tinh Lăng, em chuẩn bị xong rồi sao? Chuẩn bị xong rồi thì lên bục giảng.”
Lâm Cạnh trong đầu “Ầm” vang một tiếng!
Xong rồi, kinh nghiệm học tiếng Anh.
Quý Tinh Lăng: “……”
Bởi vì hắn quả thật không có phương pháp tuyệt diệu kinh thiên động địa gì có thể chia sẻ, đành phải thú nhận đúng sự thật: “Em được giúp đỡ.”
Cả lớp cười vang, Ninh Phương Phỉ cũng cười theo khom lưng nửa ngày: “Được giúp cũng phải nói cho các bạn được giúp như thế nào, tranh thủ thi giữa kỳ, lấy được điểm cao như ngữ văn.”
Không biết đứa cháu trai nào khởi đầu, tiếng vỗ tay bộp bộp nhiệt liệt vang lên, nửa ngày cũng không thấy dừng, không khí vui vẻ như đi ăn tết. Quý Tinh Lăng không nói được cứng họng, không phải chỉ được giúp đỡ thôi sao, hoan hô cái rắm. Hắn dựa thật mạnh về ghế phía sau một cái, âm thanh của Vu Nhất Chu lập tức không dám lớn nữa.
Trường hợp một lần nữa mất khống chế, cuối cùng vẫn dựa vào thầy giáo Tiểu Lâm vớt người ra như cũ.
Thấy Lâm Cạnh giơ tay, Ninh Phương Phỉ gật đầu ý bảo: “Em nói.”
“Thưa cô, Quý Tinh Lăng hình như cũng không phải học thật sự nghiêm túc, em thường xuyên thấy cậu ấy buổi tối xuống dưới lầu chơi bóng.” Lâm Cạnh đứng lên, “Cùng ngày với ngày kiểm tra, em đã ở bên ngoài giải đề cùng viết văn, cậu ấy lại hỏi em làm sao làm bài thi, cho nên hàn huyên vài phút.”
Ninh Phương Phỉ có chút ngoài ý muốn: “Các em ở cùng một chỗ?”
“Hàng xóm ạ, thường xuyên gặp nhau.”
“Vậy đổi thành em chia sẻ phương pháp học tập cho các bạn.” Ninh Phương Phỉ quả nhiên cho đi, “Quý Tinh Lăng, em ngồi xuống đi, lần sau phải bảo trì điểm này.”
Lâm Cạnh tay không đi lên thượng bục giảng, cậu tuy rằng cũng chưa chuẩn bị gì, nhưng ở phương diện kỹ xảo trong tiếng Anh vẫn có thể thuận miệng nói tới mười phút. Sau khi tan học, lại có không ít bạn học chạy tới hỏi, Quý Tinh Lăng thật vất vả mới tìm được cơ hội đưa cho cậu một chai nước: “Cảm ơn.”
“Không cần khách khí.” Bên cạnh chỗ ngồi còn vây quanh không ít người, Lâm Cạnh nghĩ nghĩ, đột nhiên biểu tình trở nên thành khẩn nói một câu, “Quý Tinh Lăng tôi cảm thấy cậu rất siêu, thật sự đấy, tôi trước này chưa từng thấy ai học mười phút liền thi được mấy chục điểm, thật là lợi hại a.”
Tinh ca:?
Ngược lại cũng không cần khoa trương như vậy.