Chuyển ngữ: Nại Dịch văn án: Hàn Vũ Phi Ở kiếp trước thì được hình dung bằng "Hai hàng nước mắt đem trả ngọc, hận lúc còn son chẳng gặp chàng", cũng vì thế mà hắn nghĩ rằng cả đời này nàng không dám …
Chuyển ngữ: Nại
Dịch văn án: Hàn Vũ Phi
Ở kiếp trước thì được hình dung bằng "Hai hàng nước mắt đem trả ngọc, hận lúc còn son chẳng gặp chàng", cũng vì thế mà hắn nghĩ rằng cả đời này nàng không dám động thủ. Vì vậy khi được trùng sinh lại kiếp này, thái tử điện hạ quyết định cẩn thận từng li từng tý, ra tay phủ đầu.
Hắn biết hoàng hậu nương nương đã nhìn trúng Thịnh Trì Mộ, nữ nhi của Định Viễn Hầu làm thái tử phi cho mình, Nhậm Tư đã bi phẫn tuyệt vọng, quyết lấy cái chết để tỏ rõ quyết tâm. Lúc thái giám lấy bức họa của nàng ra, hắn đã đâm sầm đầu vào cột hôn mê bất tỉnh.
Sau khi tỉnh lại, hoàng hậu nương nương đồng ý từ hôn, thế nhưng thái tử Nhậm Tư lại không kịp mặc quần áo chỉnh tề, chạy như bay than trời khóc đất đòi cưới cô nương Thịnh gia cho bằng được.
Chúng cung nhân: Thái tử điện hạ, người đã quên mất bức họa đã bị người đâm vỡ ngực rồi sao!
Truyện này nói về thái tử lưu manh mặt dày chinh phục thái tử phi lạnh lùng cao sang, nam chính trọng sinh, có chút quyền mưu nhưng không nặng nề, đa phần là ngôn tình sủng hài, đọc rất nhẹ nhàng, giải trí tốt. Kiếp trước là đôi uyên ương số khổ (chuẩn bị khăn giấy, đọc sẽ khóc), còn kiếp này ngược chết FA, ngọt đến sâu răng.