Chương 10: Sờ

“Mang cho em một bộ đồ ngủ đến đây.” Giọng cô bình tĩnh đến lạ lùng.

Phương Duy Văn lấy một chiếc váy ngủ màu đen từ trong phòng ra, đang định gõ cửa thì cửa đột nhiên mở ra.

Cô quay lưng về phía anh để mặc váy ngủ, xõa mái tóc dài trên đỉnh đầu, khi quay đầu lại, thấy anh đang nhìn mình, tim Diệp Thấm Trúc đập loạn một nhịp, cô liếc nhìn tủ đồ đã đóng lại.

“Anh muốn đi tắm.” Phương Duy Văn nhìn cô vẫn chưa rời đi, cười nói.

Cô nằm trên giường, dưới ánh đèn lờ mờ, gương mặt nửa tối, nghiêng người, ánh mắt nhìn thẳng vào hướng phòng tắm. Dưới lớp chăn mỏng, hai tay cô đã chạm vào giữa hai chân, chiếc váy ngủ rất ngắn, khi nằm xuống vẫn có thể lộ ra nửa mông, Phương Duy Văn lấy cái váy này, chẳng lẽ anh cũng có dụng tâm?

Miệng huyệt ươn ướt, ngón trỏ xoa nắn âʍ ѵậŧ nhô ra, tay kia mân mê núʍ ѵú nghẹt thở, cô nheo mắt, cắn chặt môi để không thở dốc ra tiếng.

Dưới chăn bông, dâʍ ŧᏂủy̠ chảy ra từ âʍ ɦộ ẩm ướt, ngón giữa ra vào rất thuận lợi.

Vừa rồi trong phòng tắm làm bị cắt ngang, lòng cô vốn đã như lửa đốt, càng làm không được lại càng muốn làm, huống chi là chuyện sung sướиɠ như vậy.

Lén lút thủ da^ʍ mà không nói với chồng, nói ra sợ anh cười chết mất.

Kɧoáı ©ảʍ ngày càng cao, sự cảnh giác của cô cũng hạ xuống, khi cô cho ngón tay vào đang chọc ngoáy dữ dội thì cửa phòng tắm bất ngờ mở ra, cô sợ tới mức cả người cứng đờ nhưng cũng không quên rút tay ra từ trong áo.

Động tác này không lọt khỏi mắt Phương Duy Văn, anh leo lên giường nhìn bộ ngực căng phồng của cô: “Còn ngứa ngáy khó chịu sao?”

Anh tưởng cô gãi ngứa sao?

Anh có nhìn thấy cô nghẹn ngào và đỏ mặt không?

“ừm…” Giọng cô khàn khàn, cô giơ một cánh tay lên để di chuyển cơ thể.

Cô nhân lúc anh không chú ý mà thu bàn tay đang vùi sâu trong cơ thể về, vừa định lên cao trào, lại bị anh cắt ngang, cô thật sự rất tức giận.

Anh đưa tay ra đỡ cô, vừa chạm vào làn da của cô, thân thể Diệp Thấm Trác lập tức mềm nhũn ba điểm.

Cô ngồi dậy, một bên dây đeo vai tuột ra, để lộ một bên ngực, khi anh nhìn chằm chằm, cô từ từ kéo dây đeo vai lên.

“Anh xem giúp em nhé, eo em cũng hơi ngứa.” Cô nhìn anh, nhẹ nhàng nói.

Vợ chồng bọn họ đưa mắt nhìn nhau, sau lưng mỗi người đều có quỷ.

Anh nắm lấy gấu váy và cuộn nó lại, khi nhìn thấy chiếc qυầи ɭóŧ màu đen bị khoét rỗng, tay anh như cứng lại.

"Ngứa ở đâu?" Hắn hỏi.

Tay của cô chỉ vào một điểm, ngay phía trên mông.

“Hẳn là bị muỗi đốt.”

Lúc anh nói chuyện, hơi nóng phả vào da thịt cô, đầu ngón tay thô ráp còn đang cọ xát trên đó, Diệp Thấm Trác quay đầu nhìn anh, từ trong ánh mắt anh, cô tựa hồ có thể nhìn ra biểu cảm trên mặt cô lúc đó.

Đó là một khuôn mặt rất cần được làm ẩm bằng tình yêu.

Còn hắn thì cụp mắt xuống, đũng quần phồng lên, cự vật giữa hai chân đã thức tỉnh, quần ngủ nhô lên, lộ rõ

hình dáng.

Phương Duy Văn giúp cô thoa thuốc và kéo váy xuống: “Ngủ đi.”

Trong bóng tối, Diệp Thấm Trác nhắm mắt lại, nhưng không thể ngủ được. Lần này không phải dị ứng ngứa ngáy, mà là trong lòng có lửa đốt, khiến toàn thân cô khó chịu.

Bên kia, Phương Duy Văn cũng không thoải mái, vì vừa rồi anh nhìn thấy cô bán khỏa thân quỳ trong phòng tắm, anh muốn ôm lấy eo cô và xâm nhập mạnh mẽ vào cô từ phía sau, nhưng bây giờ không phải lúc, đừng nói đến cô vẫn còn đang bị bệnh, và quan trọng hơn, anh không muốn làm cô sợ.

Nếu anh làm chuyện đó với cô tối nay, anh chắc chắn sẽ mất kiểm soát.

Hãy chịu đựng cho đến khi chứng dị ứng của cô được chữa khỏi, anh nghĩ thầm. Nhưng càng nghĩ về nó, cơ thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ của cô càng bất giác xuất hiện trong tâm trí.

Anh đang đắm chìm trong mộng tưởng của chính mình, bỗng nhiên có thêm một bàn tay vòng qua eo anh, anh nhìn vợ bên cạnh, đầu cô gối lên cánh tay anh, mặt áp vào gối anh, hai mắt nhắm nghiền, ngủ say sưa.

Diệp Thấm Trác không quên bản tính bá đạo của mình khi ngủ, thường xuyên ôm chăn theo, chưa kể, đôi khi vào lúc rạng sáng, cô chiếm vị trí của anh, hai người ôm nhau, rúc vào nhau, rõ ràng là một chiếc giường lớn hai người nhưng cô luôn có khả năng giữ cho bên mình trống rỗng và nhất quyết phải siết chặt với anh.

Anh cho rằng lúc này cô đã ngủ.

Trong bóng tối, anh ôm lấy cô, vén dây vai hai bên kéo xuống, chiếc váy ngủ rộng thùng thình bị anh kéo tuột xuống, hai bên ngực không bị vải che, nhảy ra ngoài, liền nằm trong lòng bàn tay của anh.