Chương 18: Quán ăn mô phỏng thịt người

Nhưng mọi chuyện đã được định đoạt rồi, cô đành phải ấm ức chấp nhận rồi bắt đầu quan sát xung quanh mà thôi.

Ngoài cô ra, ở đây còn có bốn người khác: một gã đàn ông to lớn, vạm vỡ với vẻ mặt dữ tợn; một cô nàng nóng bỏng mặc váy hai dây; một cậu thiếu niên ngông nghênh với mái tóc vàng như ổ gà; cuối cùng là một anh chàng mặc áo hoodie đen, nửa mặt bị chiếc mũ áo trùm kín.

Đôi mắt Tư Điềm Điềm sáng lên. Đây chẳng phải là a anh chàng tốt bụng đã giúp cô tại hiện trường vụ tai nạn giao thông mà không để lại danh tính sao? Cô định bước tới chào hỏi thì bỗng nhiên, cô gái váy hai dây hét lên kinh hãi.

"Đầu người… là đầu người…"

Tim cô bỗng đập mạnh, nhìn theo hướng tay cô gái kia chỉ, chỉ thấy cách đó không xa là một góc tối đầy rác rưởi và từng túi nhựa đen chất chồng. Máu đỏ tươi chảy ra từ trong số túi đó, có chỗ lâu ngày đã chuyển sang màu đỏ thẫm hoặc đen thui, chung quanh là ruồi bọ bâu kín. Chiếc túi nằm ở trên cùng dường như đã bị vật gì đó cào rách, lộ ra một khe hở lớn. Bên trong, một cái đầu người đầy máu với mái tóc ngắn lăn lóc ra ngoài.

[Đinh đông —— Chào mừng tiến vào trò chơi quỷ dị.]

[Phó bản lần này là: Quán ăn mô phỏng thịt người.]

[Độ khó: E.]

[Số người sống sót hiện tại: 5/5.]

[Nhiệm vụ chính tuyến - Sinh tồn: Sống sót trong phó bản ba ngày.]

Âm thanh máy móc lạnh lẽo bất chợt vang lên khiến người ta sởn gai ốc. Chưa kể, tên của phó bản này cũng đầy rẫy ác ý đối với con người.

Ngay giây phút đó, căn nhà phía trước đột ngột trở nên rõ ràng hơn. Đó là một quán ăn cũ kỹ, mục nát, tấm biển trước cửa ghi dòng chữ "Nồi Sắt Hầm Thịt Người."

Lúc này, cánh cửa gỗ vương đầy máu được chầm chậm đẩy ra, phát ra âm thanh rít lên ghê rợn. Từ trong bóng tối, một con quỷ có đầu to, khuôn mặt đầy máu xuất hiện. Trông nó gần giống con người, nhưng miệng rộng đầy răng nhọn hoắt như răng cá mập. Nó nhếch mép cười nham hiểm, rồi thốt lên giọng chửi rủa: "Mấy đứa chúng mày còn chần chừ gì nữa, lăn vào đây làm việc đi! Khách hàng sắp đến rồi, nếu làm hỏng việc kinh doanh của tao, tao sẽ ăn thịt hết lũ chúng mày!"

"Không, tôi không đi đâu, ai mà biết vào trong đó có bị nấu thành món ăn hay không chứ..."

Cô nàng ăn mặc nóng bỏng bật khóc, hai dòng nước mắt chảy dài làm nhòe lớp trang điểm đậm trên gương mặt, cô ấy không chịu nổi, hoảng loạn gào lên, sau đó quay đầu bỏ chạy.

Con quỷ đầu to nhìn bóng dáng cô gái chạy trốn, khóe miệng nhếch lên một nụ cười khoái trá. Chỉ trong tích tắc, thân thể nó vẫn đứng nguyên tại chỗ, cổ lại dưới dài ra như một con rắn dài ngoằn, cổ mang theo đầu lao vυ"t ra ngoài, thoáng chốc đã đuổi kịp cô nàng nóng bỏng kia, rồi há to cái miệng rộng hoác còn to hơn cả người trưởng thành, nuốt trọn cô gái vào trong miệng.

Tiếng thét kinh hoàng hòa lẫn với âm thanh nhai nuốt ghê rợn vang lên khiến những người còn lại sợ đến tái mặt. Người đàn ông to lớn vốn định chạy trốn cũng run rẩy, từ từ thu chân về, trán ướt đẫm mồ hôi lạnh.

Ăn uống no nê, con quỷ đầu to thu cái cổ dài của mình lại, liếʍ đôi môi vẫn còn vương vết máu. Có vẻ tâm trạng của nó tốt hơn so với lúc trước, nó quét đôi mắt đen ngòm nhìn chằm chằm bốn người còn lại với vẻ tham lam, lạnh lùng hỏi: "Còn ai trong lũ chúng mày không muốn làm việc nữa không?"

Cả bốn người dựng hết tóc gáy, vội vàng lắc đầu nguầy nguậy: "Không có, không có."

Thấy thế, quỷ đầu to hiện rõ vẻ tiếc nuối, sau đó nhếch miệng cười lạnh lùng rồi quay người đi vào bên trong: "Mau lên, cút vào đây làm việc."

Bốn người đứng im tại chỗ nhìn nhau trong chốc lát. Cuối cùng, anh chàng mặc áo khoác đen che kín mặt là người đầu tiên bước chân về phía trước.

Tư Điềm Điềm vội vàng bước theo.

Thấy hai người đã tiến vào trong mà không gặp chuyện gì, người đàn ông to lớn và thiếu niên tóc vàng cũng đành tái mặt, cắn răng bước theo sau.