Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Trước Ngày Công Khai, Lão Công Mất Trí Nhớ

Chương 48: Chủ động đưa tới cửa

« Chương TrướcChương Tiếp »
Quảng đại các võng hữu đang buồn bực, tại sao người luôn luôn không thích kinh doanh trên weibo như Khương Hành, hot search hai ngày nay toàn là hắn, còn liên tục cùng một người đàn ông xa lạ cùng xuất hiện, lúc thì dắt tay chạy trốn, lúc thì đợi thang máy bị người chụp ảnh.

Video trong hot search đầu tiên, người đàn ông xa lạ chỉ lộ dáng người, người này thấp hơn Khương Hành một tí xíu, dựa vào hình dáng mà nhìn, cao cao gầy gầy, hình tượng hẳn là không tệ lắm; ảnh chụp trong hot search thứ hai, người đàn ông xa lạ lộ ra nửa khuôn mặt, có thể nhìn ra vị này cũng là một anh chàng đẹp trai, anh ta và Khương Hành là hai loại hình diện mạo khác nhau, diện mạo của Khương Hành theo hướng sắc bén, còn người đàn ông xa lạ này thêm một chút khí chất ôn nhuận.

Đương nhiên, đây cũng chỉ là một ít người dùng "kính hiển vi" soi ra, phần lớn fan hâm mộ suy đoán người này và Khương Hành rốt cuộc là có quan hệ gì?

Bọn họ đang thu tiết mục gì? Không thấy Khương Hành nhắc qua, ảnh đế nhiều năm không cập nhật weibo, căn bản không có ai suy đoán được hướng đi của hắn.

Nhưng mà, hot search trong hai ngày nay lại cho không ít truyền thông thích xem náo nhiệt một vài ý tưởng mới, sôi nổi bắt đầu nghiên cứu video và ảnh bị lộ ra ngoài rốt cuộc có ý nghĩa gì hay không, thừa dịp hot search còn chưa hạ xuống, bọn họ có thể tiên đoán trước một đợt.

Chỉ cần không phải bịa đặt thì sẽ không gây ra kiện tụng gì, thao thao bất tuyệt đều dùng giọng điệu suy đoán, cũng không có ai tới đốt gai bọn họ, vì thế bên dưới liền có các loại suy đoán.

Trong đó có một vị tên "Hôm nay ăn không" tiến hành phân tích lý tính.

Thứ nhất - lăng xê: Căn cứ vào thói quen nhiều năm của Khương Hành, có lẽ người muốn chân chính lăng xê không phải là hắn, tôi đoán là một thanh niên khác trong video;

Thứ hai - thân phận thanh niên: Có thể khiến cho người hiếm khi lộ diện như Khương Hành xuất hiện cùng thu chương trình, hoặc là nghệ sĩ dưới cờ của công ty hắn, hoặc là người thân hoặc là bạn bè có quan hệ cực kỳ thân thiết với hắn (?);

Thứ ba - quan hệ của hai người: Có thể khiến người từ trước tới nay chưa bao giờ lộ ra scandal ra bên ngoài như Khương Hành bảo hộ, rốt cuộc là thân phận gì, địa vị gì?

Phân tích vừa ra, các fan hâm mộ của Khương Hành cũng sôi nổi dũng mãnh đi vào.

[Từ chối Khương lão sư cùng tiểu thịt tươi xào cp, Khương lão sư của chúng ta là độc nhất vô nhị! ]

[ Bloger đừng loạn mang tiết tấu! ]

[Có lẽ người ta chỉ là bạn bè, các ngươi nói bừa gì vậy?]

[Chẳng lẽ các ngươi không phát hiện Khương lão sư vô luận ở trong trường hợp nào cũng đều không tiếp xúc thân mật với thân thể của người khác sao?]

[ Tỉ mỉ cực khủng. ]

[ Khương lão sư của chúng ta thật vất vả mới có hot search, tại sao bình luận lại là một mảnh tinh phong huyết vũ?]

Đủ loại suy đoán trên mạng không ảnh hưởng được tới Khương Hành, hắn đối với fan của mình luôn rất Phật hệ, không nhận điện thoại, không làm các loại tiệc sinh nhật, không làm hậu viện hội, thậm chí chỉ cảm thấy bọn họ chỉ là fan hâm mộ mà thôi, đối với sự lo lắng hắn có xào cp hay không xào cp của các võng hữu này, hắn căn bản không quan tâm, hắn không cần mánh lới thủ đoạn để lăng xê bản thân, hắn đối với chỗ đứng của bản thân luôn luôn tương đối chính xác.

Sau khi trở lại khách sạn, Lý Quân không còn sốt nữa, còn phải phối hợp với tổ tiết mục tiếp tục quay chụp, ngồi trong đại sảnh nghỉ ngơi.

Khương Hành hi vọng anh có thể về phòng nghỉ ngơi, nhưng đây là Lý Quân kiên trì, chỉ ngồi nghỉ ngơi ở đại sảnh, cũng không cần anh làm gì, nên không nói thêm gì nữa.

Ở với Lý Quân lâu dần, đều sẽ dần dần thích con người anh, ở chung với anh là một việc rất thoải mái.

Hà Uyển Tinh là người đầu tiên tới đây hỏi thân thể Lý Quân ra sao, ngay sau đó là Cung Tử Bội, cô thật sự yêu thích phòng bếp, chiều nay lại ở bên trong làm kẹo, màu sắc khá là đẹp mắt.

Cung Tử Bội cười hỏi anh: "Buổi tối cậu có đặc biệt muốn ăn cái gì không? Tôi làm cho cậu, chỉ cần cậu có thể nói ra."

Lý Quân thực lòng nhận ý tốt của cô: "Cảm ơn chị Bội, tôi ăn gì cũng được."

Lương Chỉ Duyên cũng cọ tới cọ lui lại đây: "Anh Quân, anh không sao chứ?"

Lý Quân: "Không có việc gì."

Khương Hành đứng ở bên cạnh, thấy nhân duyên của Lý Quân hình như cũng không tồi, ngay cả đầu gai như Lương Chỉ Duyên cũng chạy tới tìm kiếm cảm giác tồn tại, hi vọng Lý Quân cũng đừng cho là thật.

Lý Quân có cho là thật hay không tự anh biết, sau khi cảm ơn mọi người, anh liền an tĩnh ngồi một chỗ, nghe Hà Uyển Tinh và Khương Hành nhắc tới hai vị khách nhân muốn vào ở hôm nay.

Trong tình huống bình thường, khách nhân đều tới vào lúc bọn họ nghỉ trưa xong, hôm nay còn chưa tới đúng là kỳ lạ.

Khương Hành: "Hay là cô đi gọi điện thoại hỏi một chút bọn họ mấy giờ tới, chị Bội, tối nay chúng ta liền dựa vào cô."

Cung Tử Bội gần đây liền tìm đến chỗ đứng của bản thân, Lý Quân bị ốm không thể vào bếp hỗ trợ, cũng cho cô càng nhiều đường để phát huy.

Chu Quỳnh Ngọc là người cuối cùng vào đại sảnh, y tựa hồ cũng không biết Lý Quân đã trở lại, không biết đang bận rộn cái gì.

Sau khi loại bỏ những ý tưởng không thực tế, Chu Quỳnh Ngọc coi Lý Quân thành bạn học mà đối đãi, thái độ cũng tự nhiên hơn nhiều: "Hết sốt chưa?"

Lý Quân trả lời: "Tạm thời hết rồi." Vô luận bọn họ dùng tâm thái gì hỏi mình, anh đều sẽ kiên nhẫn đáp lại, thái độ vẫn luôn không thay đổi.

Vương đạo diên đứng ở sau màn hình theo dõi nghĩ thầm: Cho tới giờ, tính cách ổn định nhất chính là Lý Quân.

Lý Quân trước mắt cũng không có việc gì cần phải làm, lại có nửa tiếng nữa là ăn cơm tối, anh đành phải đi tưới hoa.

Mọi người đều không có tự giác tưới hoa, Lý Quân cầm thùng tươi cây nhỏ tưới cho từng bồn cây một trong nhà, mỗi một chậu phát triển cũng không tệ lắm.

Khương Hành đang cùng Hà Uyển Tinh xác nhận thời gian khách tới, người quay phim đang quay, từ vị trí Lý Quân nhìn qua, bộ dáng nghiêm túc quản lý của Khương Hành rất là khiến người mê muội.

Muốn hỏi anh tại sao lại yêu người đàn ông này? Yêu chính là yêu, cũng không có lý do đặc biệt.

Bộ dáng nghiêm túc làm việc của Khương Hành đại khái cũng coi là một lý do đi.

Yêu một người, vô luận là ưu điểm hay khuyết điểm của hắn, đều sẽ nhất nhất bao dung, vì khuyết điểm ở trong mắt người khác lại là ưu điểm ở trong mắt anh, những chỗ mà người khác cho là không đáng giá, cũng là chỗ mà anh hưởng thụ nhất.

Lý Quân nhìn Khương Hành đi tới đi lui ở sân trước, trái tim cũng bay tới bay lui theo, anh nhất tâm nhị dụng, nhưng động tác tưới hoa không thay đổi chút nào, Vương đạo diễn nhìn chằm chằm màn hình theo dõi đều không phát hiện anh đang ngẩn người.

Trên thực tế, Lý Quân cảm thấy việc Khương Hành nhớ ra cũng không chỉ là phương diện tiếp xúc thân thể, hẳn là còn có đoạn ký ức khác, cho dù hắn chưa nói, anh cũng hoàn toàn có thể nhìn ra từ sự chuyển biếи ŧɦái độ của Khương Hành, không biết nói dối còn muốn giấu giếm, cũng khiến anh cảm thấy khá thú vị, đoán tới đoán lui cũng là một loại tình thú giữa hai người yêu nhau.

Lý Quân ở bệnh viện ăn cháo Tiểu Tề mua, không ăn thêm gì khác, cũng chỉ ăn mấy miếng, nên lúc này cũng bắt đầu đói bụng.

Trong chốc lát cũng chưa có cơm, vì hai vị khách trụ hôm nay cũng chưa tới.

Lý Quân cảm thấy dáng vẻ của Hạ Uyển Tinh hơi khẩn trương, có lẽ khách nhân tới hôm nay có quan hệ với cô, cũng không biết là khách nam hay khách nữ.

Tuy bụng có chút đói, nhưng còn có thể nhịn một chút, tưới hóa xong, Lý Quân nghĩ tới Hạt Cát ở vườn sau, có lẽ còn chưa có ai cho ăn, lại đi tới vườn sau.

Ngày hè trời tối muộn, hiện tại trời còn chưa tối, Lý Quân tới vườn sau, phát hiện có một ngày anh không ở mà ao nhỏ đã làm ra mô ra dạng, có lẽ những người khác chiều này vẫn luôn làm việc ở đây, cũng khó trách Vương đạo diễn lại gọi Khương Hành trở về, có lẽ là muốn cho hắn tiếp tục hòa thành một bước cuối cùng.

Theo tình huống trước mắt mà nói, cũng chỉ hoàn thành 80%, chống thấm vừa mới được trải lên, cái này có lẽ là do thợ chuyên nghiệp làm, việc còn lại liền yêu cầu đám khách mời bọn họ lên sân khấu.

Lý Quân tìm thấy Hạt Cát đang ngồi xổm trong ổ, cũng không biết hôm nay nó trải qua thế nào.

Chậu cơm và bát nước bên cạnh đều thấy đáy, những người khác cũng không chú ý tới nó, cho nên không kịp thời bổ sung.

Buổi sáng là Lý Quân cho ăn, buổi chiều cũng là Lý Quân trở lại quấy cám, Hạt Cát nghe thấy có tiếng động, đứng dậy chui ra khỏi nhà nhỏ của nó.

Hạt Cát rất nghiêm túc ăn cơm chiều, hoàn toàn không kén ăn, Lý Quân nhìn bụng lại càng đói.

Lý Quân nói: "Ăn uống cũng không tồi, hẳn là có thể khỏe mạnh lớn lên."

Khi Lý Quân đi ra người quay phim đã đi theo phía sau anh, ở trước màn ảnh cũng không thể không nói lời nào.

Có người nói: "Chờ nuôi lớn, liền đem nó ăn luôn."

Lý Quân ngồi xổm nhìn Hạt Cát ăn cơm chiều, nghe tiếng cũng biết là ai, anh ngẩng đầu, nói với người mới tới: ""Em muốn xem đến lúc đó anh có thể ăn nó hay không.""

Khương Hành sờ sờ mũi, kéo ống quần ngồi xuống cạnh Lý Quân, hai người cùng ngồi xổm nhìn chằm chằm Hạt Cát ăn cơm chiều.

Khương Hành: "Thức ăn của nó hình như có vẻ rất ngon.""

Lý Quân xách lên bao thức ăn gia súc bên cạnh nói: ""Có muốn nếm thử không? Em có thể quấy cho anh giống cho nó như đúc."

Biết Lý Quân đang trêu mình, Khương Hành cũng bất đắc dĩ mà cười cười: ""Không cần, anh không tranh ăn với nó.""

Hạt Cát cũng không hiểu bọn họ đang nói gì, sau khi ăn no uống đủ, lại đi hai vòng tại chỗ, ao nhỏ còn chưa làm xong, nó cũng không có chỗ chơi đùa, xoay trong chốc lát nó liền về lại nhà nhỏ ngủ, nhóc con còn quá nhỏ, cũng đi không xa.

Lý Quân vươn tay chọc chọc nó hai cái, mềm mụp, sau khi anh thu tay lại, tay Khương Hành cũng vươn tới.

Trong giọng nói của Khương Hành tràn đầy ghét bỏ: ""Nó có thể lớn được không? Nhỏ xíu như vậy.""

Lý Quân không để ý tới hắn, tay đặt lên vai hắn mượn lực đứng lên.

Khi hai người ở bên nhau, cơ bản không nói về khách sạn, đại bộ phận đều xoay quanh chủ đề "ăn"".

Khương Hành không thấy Lý Quân trả lời, hỏi anh: ""Có đói bụng không?"" Dù sao hắn nhìn Hạt Cát ăn cơm cũng khiến bản thân đói bụng.

Lý Quân nói: "Có một chút."

Khương Hành nhanh chóng đứng lên: "Chờ anh một lát, anh đi lấy hộp sữa bò không lạnh cho."

Nói xong hắn liền đi vào nhà, Lý Quân đứng trong chốc lát, lựa chọn ngồi ở bậc thang, tuy mặt đất có chút nóng, nhưng cũng không nóng lắm.

Chỉ một lát sau, Khương Hành mang theo một hộp sữa bò tới, là nhãn hiệu nhà tài trợ.

Khương Hành còn cố ý chọc luôn ống hút cho Lý Quân, giống như khi bọn họ cùng leo núi lúc trước, Lý Quân chuẩn bị sẵn sàng cho hắn.

Lý Quân trực tiếp uống vào, cũng tiện thể giải khát, bên trong có đường, còn có thể đỡ đói.

Hai người ngồi ở bậc thang vườn sau, Hạt Cát lại chui ra từ nhà nhỏ của nó, nó không nhảy lên bậc được, chỉ có thể ở dưới tùy tiện đi một chút, hai người dưới ánh nắng chiều nhìn Hạt Cát chơi đùa, cực kỳ hài hòa.

Khương Hành muốn nói gì đó, nhưng nhìn thấy người quay phim như hổ rình mồi bên cạnh nhìn bọn họ, liền ngậm miệng không nói.

Tận đến khi Lương Chỉ Duyên chạy tới gọi bọn họ, khung cảnh yên tĩnh mới bị đánh vỡ.

Bọn họ muốn ra ngoài sảnh tiếp đón khách.

Lý Quân buông hộp sữa bò mới uống được một nửa xuống, đem Hạt Cát về ổ của nó, Khương Hành cầm lấy hộp sữa của anh, uống nốt phần còn lại, mang theo hộp không ra ngoài sảnh.

Người quay phim: Khương lão sư, anh bại lộ cũng thật nhiều!

Lý Quân cũng không ngờ tới Khương Hành lại trực tiếp uống nốt sữa bò còn dở của anh, không lãng phí tí nào.

Mọi người trong tổ tiết mục đã không biết phải nói cái gì, đây tuyệt đối là điều chứng minh tốt nhất quan hệ của Khương Hành và Lý Quân.

Lý Quân còn chưa biết một hành động nhỏ của Khương Hành làm bại lộ quan hệ của hai người, còn muốn giấu giếm chương trình một thời gian nữa, thật sự là không giấu được thì lại nói cũng không muộn.

An trí Hạt Cát xong, Lý Quân đi theo Khương Hành ra ngoài sảnh, bọn họ đã gặp được người.

Một nam nhân và một nữ nhân, khách tới lần này không phải người bình thường mà là một diễn viên rất có danh tiếng.

Nữ diên viên tên là Bạch Hiểu Dung, quan hệ không tồi với Hà Uyển Tinh, hai người quen nhau trong một đoàn làm phim, sau đó ở chung lâu rồi liền thành bạn tốt, trên mạng không thiếu tin tức hai cô cãi nhau, nhưng mà, là thật hay giả chỉ có tự bản thân các cô mới biết, drama nữ nhân trở mặt cũng là một điểm đáng chú ý trong giới giải trí, rất nhiều người muốn dựa vào cái này tạo tin tức, bao gồm cả công ty quản lý của chính các minh tinh đó.

Nam diễn viên Thiệu Hoành Thình và Chu Quỳnh Ngọc đã từng đóng chung một bộ phim với nhau, Chu Quỳnh Ngọc là nam chính, hắn là nam thứ, lúc ấy còn là một đôi cp rất nổi tiếng, cho tới giờ vẫn còn fan cp của bọn họ.

Chu Quỳnh Ngọc cũng không biết đây là tao thao tác gì của tổ tiết mục, y vừa mới dập tắt ý tưởng muốn tạo cp với Lý Quân, kết quả trực tiếp đến một Thiệu Hoành Thịnh từng cùng hắn tạo cp.

Lý Quân và Khương Hành đều không chú ý tới cái gì mà fandom hay không fandom, bọn họ cũng không hiểu lắm, văn hóa trên mạng tiến bộ quá nhanh, có đôi khi bọn họ đều không theo kịp. Sở dĩ Lý Quân biết là do ngẫu nhiên có diễn viên đóng chung với anh phổ cập giáo dục cho anh, còn Khương Hành, hắn lại càng không biết, người khác muốn phổ cập giáo dục cho hắn hoặc là tự mình ra trận tự mình muốn tạo cp với Khương lão sư, nhưng Khương Hành cũng không có khả năng cho bọn họ cơ hội.

Kỳ thực, Khương Hành căn bản không quen biết hai người này.

Lúc trước Vương đạo diễn có đề qua với hắn, nhưng hắn biết hay không biết người ta kỳ thực cũng không có ý nghĩa gì lớn, Khương Hành cũng không thể vội vàng theo chân bọn họ lôi kéo làm quen.

Lý Quân vẫn như cũ làm một người tàng hình bình thường không ai để ý, nhưng khi Bạch Hiểu Dung và Thiệu Hoành Thịnh nhìn thấy anh, cũng không coi là quá lạnh nhạt, còn nói với anh đôi ba câu.

Bạch Hiểu Dung cười đến là ngọt ngào: "Ngưỡng mộ đã lâu ngưỡng mộ đã lâu."

Hôm nay Lý Quân bị ốm, cũng không chú ý tới weibo, sau khi về lại làm cá mặn, tưới hoa một lát, cho vịt ăn một lát, cũng không biết cô sao lại "ngưỡng mộ mình đã lâu".

Lý Quân không mặn không nhạt đáp: "Chào cô." Không quá mức thân thiết, cũng không để đối phương bị lạnh nhạt.

Cung Tử Bội vừa xuất hiện, liền hấp dẫn sự chú ý của bọn họ.

"Chắc mọi người cũng mệt mỏi rồi, cất xong hành lý, chúng ta ăn cơm trước!"

Trời đất bao la ăn cơm là lớn nhất.

Khương Hành không cần ứng phó hai người mới tới, nên cũng khá tự tại.

Hai người này có lẽ là tới tham gia hoạt động của nhân viên vào chủ nhật, ngày mai và ngày kia đều sẽ không có khách mới tới gia nhập, nói cách khác ba ngày kế tiếp, bọn họ chính là 8 người cố định, còn có thể phân tổ hoạt động.

Cảm giác tổ tiết mục muốn làm gì đó.

Thời gian cơm tối, lực chú ý đều ở trên hai người khách nhân mới tới, so với nói bọn họ là khách trụ còn không bằng nói bọn họ là khách quý.

Phòng cho khách nhân vẫn cần mấy minh tinh bọn họ quét tước, nhưng hai vị khách này thì khác, khách mời của chương trình một đám so với bọn họ đều đại bài, bọn họ dám quét, hai người cũng không dám không hỗ trợ.

Đây có thể coi là nhóm minh tinh thứ ba chương trình mời tới, xem ra Vương đạo diễn muốn chạy theo con đường trẻ hóa.

Lý Quân và Khương Hành đi cuối cùng, không khí ríu ra ríu rít ở phía trước hoàn toàn không phù hợp với không khí giữa hai người.

Hai người ở phía sau châu đầu ghé tai.

Khương Hành: "Anh vừa mới vào bếp nhìn, chị Bội nấu cho em một nồi canh nấm nhỏ, có thể uống không?"

Lý Quân khá am hiểm tính tương khắc của nguyên liệu nấu ăn:"Có thể uống, bác sĩ nói chỉ cần đêm nay cổ họng em giảm viêm, buổi tối không phát sốt, trên cơ bản sẽ không có vấn đề gì."

Khương Hành: "Vậy là tốt rồi."

Trong lúc ăn cơm, hai người vẫn ngồi chung một chỗ như cũ.

Có khách mới tới, còn là người quen, Hà Uyển Tinh và Chu Quỳnh Ngọc tối nay rất tích cực nói chuyện, không khí cũng trở nên cực kỳ khác thường.

Vốn đều là khách mời, rất nhiều lời đều không nói ra, dù sao không thân, cũng không phải chung một vòng, chỉ có thể ngươi nâng ta, ta nâng ngươi, mà hiện tại ngồi cùng nhau, đều là đồng hành, ngoại trừ đề tài mẫn cảm, cái gì cũng có thể tán gẫu.

Quan hệ của Bạch Hiểu Dung và Hà Uyển Tinh có thể coi là thân thiết, hai người còn hẹn nhau buổi tối ngủ chung.

Bắt đầu từ tuần thứ hai, Hà Uyển Tinh và Lương Chỉ Duyên liền có mỗi người một phòng, Bạch Hiểu Dung và Hà Uyển Tinh ngủ một phòng, cũng không ảnh hưởng gì, Hà Uyển Tinh còn có thể phổ cập cho cô một chút về quan hệ "rắc rồi phức tạp" giữa các khách mời với nhau.

Thiệu Hoành Thình và Chu Quỳnh Ngọc thì cũng quen, nhưng hai người cũng chỉ là trên quan hệ hợp tác mà thôi, mặt ngoài đều là hòa hòa khí khí, không nhìn ra bọn họ có gì mâu thuẫn.

Bữa cơm tối nay, không khí cũng không tệ lắm.

Sau khi kết thúc,

Khương Hành chủ động đi rửa bát, Lý Quân cũng đeo găng tay hỗ trợ, để đám người Cung Tử Bội chạy tới phòng khách nghỉ ngơi.

Khương Hành đối với việc rửa bát cũng không xa lạ, hắn chỉ không biết nấu ăn mà thôi, phân loại bát đũa hắn vẫn biết làm.

Khương Hành rửa bát, Lý Quân lau khô, khi gần xong, Lý Quân đột nhiên hỏi

Khương Hành: "Aiz, rốt cuộc anh còn nhớ ra gì nữa?"

Tay

Khương Hành run lên, phát huy kỹ thuật diễn của ảnh đế: "Nghĩ ra cái gì?" Anh không biết em đang nói tới cái gì!

Lý Quân tiếp nhận đĩa trong tay hắn, hơi hơi mỉm cười với hắn: "Anh không biết là khi anh nói dối hai mắt sẽ nhìn xuống dưới sao?"

Trong mắt Khương Hành lộ ra bất đắc dĩ: "....Không biết" Bạn trai mình cái gì cũng biết, nhưng mình lại không có cách nào.

Lý Quân cũng không hỏi sâu vào vấn đề, chỉ cười cười.

Sau khi hai người rửa xong bát đũa, Lý Quân tới đại sảnh ngồi trong chốc lát, uống thuốc xong liền về phòng, ngày mai còn phải dậy sớm đi tiêm, anh ở đại sảnh ho

cũng ảnh hưởng tới cảm xúc tán gẫu của người khác.

Không có Lý Quân ở đây,

Khương Hành cả người cũng không được tự nhiên, như đứng trên đống lửa, như ngồi trên đống than, nên thừa dịp mọi người tán gẫu hắn lặng lẽ đi tới phòng Lý Quân tìm anh.

Khương Hành gõ gõ cửa, phát hiện Lý Quân đang cầm áo muốn đi tắm rửa.

Lý Quân: "Em tắm một cái đã."

Khương Hành: "Đi đi, anh đọc sách của em một lát."

Lý Quân liếc mắt nhìn vào cuốn đang mở ra trên bàn, sau đó vào phòng tắm.

Không bao lâu, Khương Hành nghe thấy tiếng nước vang lên ào ào, tâm tư cũng trở nên ào ào xao động theo.

Qua một phút, nước bị đóng, Lý Quân ló đầu ra từ trong phòng tắm: "Khương lão sư, anh có thể vào xem giúp em cái vòi nước này không? Không biết vì sao lại không chảy nữa, trên đầu em có bọt xà phòng không mở mắt ra được."

Khương Hành sợ anh tắm lâu bị cảm lạnh, cũng không nghĩ nhiều trực tiếp đẩy cửa đi vào.

Nhưng chờ tới khi hắn tiếng vào, cửa phòng tắm đột nhiên bị đóng lại.

Lý Quân còn chưa cởϊ qυầи áo, tóc cũng không ướt, còn cười cười với hắn, cũng thuận thế ấn

Khương Hành ở trên cửa, anh dựng ngón trỏ về phía

Khương Hành ý bảo hắn đừng lên tiếng, sau đó tay chân nhẹ nhàng gỡ micro của

Khương Hành xuống.

Khương Hành tựa vào cửa, đột nhiên thấy vừa khẩn trương vừa kí©h thí©ɧ, phế liệu rỉ sét trong đầu như thủy triều dũng mãnh mà vào.

Sau khi gỡ xuống micro, Lý Quân dán lại môi

Khương Hành nói: "Chủ động đưa tới cửa, là muốn khôi phục trí nhớ à?"

Lúc nay, hơi thở Lý Quân chiếm cứ toàn bộ tư duy của

Khương Hành, máu trong toàn thân hắn đều đang sôi trào, cũng gấp gáp chủ động cắn Lý Quân: "Đúng vậy, anh là chủ động đưa tới cửa."

Ai thèm quan tâm khôi phục hay không khôi phục trí nhớ, trước cứ hôn cái đã!

- --------

Tiểu kịch trường:

Khương Hành: Hì hì. [ đắc ý ]

Lý Quân:...... Cười ngây ngô gì thế?

Khương Hành: Không có gì, hì hì.

Lý Quân:......[ ánh mắt nhìn thằng ngu ]

- ----------
« Chương TrướcChương Tiếp »