- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Đô Thị
- Trước Ngày Công Khai, Lão Công Mất Trí Nhớ
- Chương 154: Bởi vì là anh
Trước Ngày Công Khai, Lão Công Mất Trí Nhớ
Chương 154: Bởi vì là anh
Phiên ngoại 3
Vừa mới quay xong một cảnh chạy trốn, Khương Hành nóng đến mức toàn thân đều là mồ hôi, hôm nay áp dụng quay chụp phông xanh, đều ở trong nhà, có máy sưởi, nóng không chịu nổi.
Nhân viên công tác cởi bỏ dây cáp cho Khương Hành, Tiểu Tề lập tức tiến lên đưa khăn lông cho hắn lau mồ hôi.
Nhưng lúc này Tiểu Tề gục đầu xuống, ngoại trừ quan tâm
Khương Hành nóng hay không nóng, có muốn cởϊ áσ ra hay không ra, cũng không dám nhiều lời một câu.
Tận đến khi
Khương Hành ngồi xuống uống nước, mới phát hiện ánh mắt mọi người nhìn mình có chút không thích hợp.
Lúc này Tiểu Tề mới căng da đầu tiến lên nhỏ giọng nói cho hắn: "Khương lão sư, trên weibo đang lan truyền anh Quân lén gặp tình nhân, anh có thể đi lên xem một chút."
Khương Hành nhét bình nước vào trong tay hắn, lập tức lấy ra di động, lên weibo xem bát quái của bản thân.
Khắp weibo đều là ảnh chụp của Lý Quân và tình nhân bí mật, góc độ đúng là rất dễ khiến người nghĩ nhiều.
Nhìn thấy ảnh chụp,
Khương Hành lập tức hiểu rõ, cái gì mà lén gặp tình nhân, cái peep!
Sắc mặt Khương Hành không thấy được có bao nhiêu tốt, đám phóng viên đưa tin mù quáng này.
Ngồi cùng Lý Quân còn có thể là ai, còn không phải là Dư Thần sao, hắn ngày hôm qua đã biết bọn họ hôm nay mở cuộc họp.
Mở họp xong xuống tầng uống cà phê trò chuyện một chút sao lại bị chụp rồi, đám phóng viên rác rưởi phiền phức, nói hươu nói vượn, thật sự khiến người tức giận, tức giận đến mức
Khương Hành cũng ngồi không yên. Nhưng mà, trước khi suy nghĩ biện pháp mắng đám người tuyên truyền nhảm,
Khương Hành vẫn về khách sạn tắm rửa xong, trước nguôi giận đã, lại gọi video cho Tiểu Quân nhà hắn để nói chuyện phiếm.
Khương Hành còn chưa tắm rửa xong, Lý Quân liền gọi video tới cho hắn.
Khương Hành một bên lau tóc một bên nhận video, sau đó đặt điện thoại sang một bên, Lý Quân nhìn thiếu chút nữa muốn tắt video đi.
Lý Quân thở dài nói: "Khương lão sư, anh không thể quấn khăn lông rồi mới nhận video được à?"
Khương Hành: "Đây còn không phải là sốt ruột gây ra sao, sợ em tắt máy."
Lý Quân cười khẽ: "Em cũng không ngốc, anh không nhận chắc chắn biết anh đang bận, anh gọi lại cho em không phải là được rồi à?"
Nghe tiếng cười của Lý Quân, mệt mỏi một ngày của
Khương Hành đều bị đánh tan một nửa: "Cũng phải."
Lý Quân nói cho Khương Hành tính toán của mình: "Hôm qua em hỏi anh hai muốn một đoàn đội, hôm nay hẹn bọn họ tới công ty mở họp, đưa ra kế hoạch quản lý
Sunshine Entertainment, tiến triển cũng coi như không tồi."
Khương Hành: "Em muốn quản lý như thế nào?"
Lý Quân: "Em muốn giảm biên chế, hiện tại bọn em phân tích tài vụ thu chi và nhân viên của
Sunshine Entertainment, nuôi quá nhiều người vô dụng, tài nguyên cũng phân phối không đều."
Khương Hành: "Giảm thế nào?Sunshine Entertainmen cũng có mấy minh tinh rất không tồi."
Lý Quân: "Đương nhiên không phải giảm bọn họ, là các loại anh em họ hàng cao tầng linh tinh, chỉ chiếm vị trí không làm việc, bên trong trắng trợn táo bạo kiếm tiền bỏ túi riêng, hơn nữa quản lý trong công ty rất hỗn loạn, chướng khí mù mịt."
Khương Hành nghĩ nghĩ: "Quản lý một cái công ty cũng rất phiền toái." Phòng làm việc của hắn đều do Ngũ Sâm quản lý, ngày thường đều ở bên ngoài đóng phim, hoặc là học như thế nào làm một người đạo diễn, xem kịch bản, đối với phương diện quản lý công ty không hiểu biết gì lắm, so với Lý Quân từ nhỏ mưa dầm thấm đất, hắn thật sự giống như gặp sư phụ, không đưa ra được ý kiến gì tốt.
Lý Quân trêu chọc hắn: "Đúng vậy, vậy anh có muốn thử quản lý không?"
Khương Hành: "Không cần, không phải chúng ta có thuê người quản lý cho sao?"
Lý Quân nói: "Đây là bước đầu tiên, trước lúc này, tất cả mọi việc đều trong tầm khống chế của chúng ta, nếu không chỉ biết càng quản càng loạn, cuối cùng không chiếm được chỗ tốt nào."
Khương Hành: "À, như vậy có thể đắc tội rất nhiều người hay không."
Lý Quân lại nói một chút cho hắn về lợi và hại củaSunshine Entertainmen: "Anh ngẫm lại xem, nếu ba có thể có được một nửa cổ quyền, cũng đã nói lên cổ động không xem trọng sự phát triển của
Sunshine Entertainmen, nóng lòng bán tháo."
Khương Hành: "Có lý, chỉ cần đem sâu mọt móc ra là được?"
Lý Quân: "Đúng vậy, từ từ tới đi, em luyện tay nghề một chút."
Hiện tại Khương Hành cực kỳ sùng bái Lý Quân: "Tiểu Quân em sẽ làm được rất tốt."
Khương Hành lau khô tóc ướt xong, mới mặc qυầи ɭóŧ vào, sau đó đắp chăn, ngồi trên giường tiếp tục video call với Lý Quân, trò chuyện mãi liền quên mất sự kiện trên weibo kia.
Đến khoảng 11 giờ, Lý Quân nói chuẩn bị ngủ, Khương Hành mới đột nhiên nhớ ra: "Khoan đã, Tiểu Quân!"
Lý Quân ngáp một cái: "Gì thế?"
Khương Hành: "Em có biết việc trên weibo không."
Lý Quân hoang mang nói: "Việc gì?"
Khương Hành: "Có phóng viên bố trí việc em và Dư Thần."
Lý Quân: "À, đó là việc nhỏ thôi, em xem lướt qua. Nói tới việc này, em thiếu chút nữa quên nói việc của anh hai và Dư Thần với anh."
Khương Hành thấy Lý Quân cũng không để ý, ngược lại tinh thần xán lạn khi nhắc tới bát quái, xem ra Tiểu Quân không có việc gì.
Khương Hành: "Bọn họ là thật sao?"
Lý Quân: "Thật, ở bên nhau bao lâu thì em không biết, nhưng hôm nay Dư Thần càu nhàu với em, nói anh hai luôn cùng cậu ta chiến tranh lạnh, bảo em cho một kế sách."
Khương Hành: "Anh cảm thấy anh hai còn dễ thu phục hơn anh cả, anh hai xảy ra việc gì?"
Lý Quân: "Chỉ là việc nhỏ giữa tình nhân với nhau thôi, suy nghĩ kỹ là được." Đại khái là Dư Thần còn chưa nắm giữ được bí quyết, ngay từ đầu khi anh và Khương Hành ở bên nhau, Lý Quân đôi khi cũng sẽ phát giận, nhưng anh sẽ cẩn thận đi phân tích nguyên nhân Khương Hành làm như vậy, dần dần, tự mình đã nhìn ra, thay đổi một cách nhìn liền sẽ khác, kỳ thực Khương Hành là một đứa trẻ to xác, đối với bên ngoài có thể thành thục đại khí, đối nội thì lại ấu trĩ đến đáng yêu, hai mặt đều là hắn, sau khi kết hợp lại, mới phát hiện đây mới là người anh thích.
Khương Hành: "À, anh còn tưởng có tin tức lớn, thì ra là ầm ĩ giữa tình lữ với nhau."
Lý Quân: "Không thì sao, anh hai từ nhỏ đã không thích cãi nhau với người khác, nếu anh ấy tức giận, anh cũng không nhìn ra, cho nên Dư Thần mới rối rắm, em đoán có lẽ thời gian hai người bọn họ ở bên nhau còn chưa vượt qua nửa năm, thời kỳ tình yêu cuồng nhiệt đều là như thế."
Khương Hành: "Em có vẻ rất hiểu biết nhỉ."
Lý Quân: "Đương nhiên, dù sao anh cũng là một tài liệu sống."
Khương Hành: "Anh muốn tức giận đấy."
Lý Quân: "Vậy anh tức giận đi, anh Hành khi tức giận cực kỳ đáng yêu, giống cá nóc." Cực kỳ muốn bắt nạt.
Khương Hành đang muốn giả bộ tức giận, nhưng Lý Quân lại nói hắn giống cá nóc, lập tức không tức giận nổi: "Được rồi, được rồi, em ngủ sớm đi, ngày mai vẫn phải tiếp tục mở họp sao?"
Lý Quân: "Vâng,
vậy anh cũng ngủ sớm đi, việc trên mạng không cần phải lo, đều là việc không ảnh hưởng."
Khương Hành: "Anh biết, anh tin em."
Hai người lẫn nhau nói ngủ ngon sau liền chuẩn bị nghỉ ngơi.
Khương Hành là đi ngủ, Lý Quân lại bị Dư Thần đột nhiên gửi wechat chọc cười.
Dư Thần: Anh hai anh ghen tị, mới vừa nói không cho tôi tiếp tục làm việc công ty của anh.
Lý Quân: Yên tâm, ngày mai tôi sẽ từ chối đề nghị của anh ấy.
Dư Thần: Ha ha, được, không nghĩ tới bài đăng của phóng viên kia trên weibo còn giúp tôi một phen.
Lý Quân: Vô luận là tin tức gì, trước tiên suy xét giá trị của nó là được, cũng không cần quá để ý, mặc dù về mặt tình cảm cũng giống như vậy, tận lực để bản thân bảo trì bình tĩnh, lý trí.
Dư Thần: Anh giúp tôi một đại ân lớn.
Lý Quân: Không có việc gì, về sau nhiều giúp đỡ tôi chăm sóc Hạt Cát và Trứng Cuộn là được.
Dư Thần:......
Mặc kệ vấn đề giữa Lý Ngạn và Dư Thần có giải quyết hay không, Lý Quân đều phải tiếp tục bận rộn việc của công ty mới.
Trong lúc bận rộn, Lý Quân còn bớt thời gian mỗi cuối tuần đi thăm ban đoàn phim, địa điểm quay chụp hậu kỳ cũng đã cố định, Tiểu Tề thuê một chung cư cho Khương Hành ở tạm, cuối tuần Lý Quân đi qua thì làm cho bọn họ chút đồ ăn ngon.
Cứ đến cuối tuần, eo Khương Hành sẽ có thể tròn hai vòng, khiến Từ đạo diễn vừa hâm mộ lại vừa ghen tị, sau đó liền tiếp tục áp bức Khương Hành.
Cuối tuần tuần này lại tới, Lý Quân trước một ngày tới phim trường, hiện tại chỉ cần anh tới cũng sẽ không có người ngăn cản anh, còn nhiệt tình nói cho anh Khương lão sư đóng phim ở chỗ nào, đang quay đến cảnh nào, gần đây xảy ra việc thú vị gì v.v, chỉ cần dỗ Lý Quân vui vẻ, mọi người đều có lợi.
Ví dụ như hai mươi hai, Lý Quân tặng mỗi người trong đoàn phim một hộp đồ ăn vặt.
Lại ví như lễ Giáng Sinh, Lý Quân mời mọi người trong đoàn phim đi ăn cơm và hát karaoke cùng với ăn khuya, phục vụ cấp bậc cao.
Khương Hành còn nói đùa với Lý Quân: "Có em ở đây, mọi người đều chỉ nhớ mỗi em không nhớ nhân vật chính là anh đây."
Lý Quân lại hôn khóe miệng hắn nói: "Không có anh ở đây, bọn họ cũng không có những phúc lợi đó."
Lý Quân thường thường tới đoàn phim thăm ban, vô luận là nhân viên công tác hay là đạo diễn
của đoàn phim, một đám đều nguyện ý thay anh nói chuyện, còn chuyện internet đưa tin anh nɠɵạı ŧìиɧ cũng liền tự sụp đổ, dưới sự can thiệp của anh hai anh, vị phóng viên kia lấy tội danh phỉ báng bị gọi lên tòa án, chỗ tốt không vớt được, lại chọc một thân tanh, làm người cần phải có mắt mới được.
Kỳ thật người khác không biết, người biết chuyện mới biết được vì sao Lý Ngạn lại tố cáo phóng viên lên tòa án, bởi vì người gã phỉ báng không chỉ là em trai mình, mà còn có người hắn thích.
Dưới sự giúp đỡ của nhân viên công tác, Khương Hành tháo xuống một thân quần áo cồng kềnh, hắn nhìn thấy Lý Quân tới đây, liền vẫy vẫy tay với anh, đang muốn chạy tới, lại bị nhân viên trang điểm giữ lại bổ trang,kế tiếp hắn còn phải đóng cảnh thứ hai.
Lý Quân mang theo một bình giữ ấm tiến tới, cầm băng ghế nhỏ ngồi bên cạnh bồi hắn nói chuyện, Khương trang điểm lại xong, Lý Quân dùng chén rót cho hắn một chén canh ấm hồ hồ.
Lý Quân: "Mấy ngày nay có mệt không?"
Khương Hành: "Sao không mệt được, mỗi ngày đều phải khiêng một đống quần áo nặng muốn chết để đóng phim, bên trong đều dùng dây thép khởi động, nặng muốn chết, ít nhất phải hơn 30 cân."
Lý Quân cũng mặc bộ đồ gọi là phòng hộ kia, đúng là rất nặng: "Rất nhanh sẽ quay xong."
Khương Hành cũng đói bụng, uống xong một ngụm canh: "Ừ, chỉ còn thiếu một chút nữa thôi, trước Tết hẳn là có thể quay xong toàn bộ, bao gồm cả suất diễn bổ sung."
Lý Quân: "Uống chậm một chút thôi."
Khương Hành một hơi uống xong, cả người đều sảng khoái.
Sau khi nghỉ ngơi vài phút, hắn lại lần nữa tiến vào trạng thái quay chụp, bộ phim này nội dung kể về tình thân, tình hữu nghị, còn ở trong nghịch cảnh vươn lên, Khương Hành đối với mấy thứ này cũng đã hạ bút thành văn, nếu xen kẽ diễn cảnh tình cảm, có lẽ không chỉ có chính hắn diễn ra mà ngay cả khán giả cũng diễn ra được, dù sao nhân dân cả nước đều biết đối tượng của hắn là người đồng tính, xem hắn diễn tình cảm nam nữ, còn không bằng đi xoát weibo của hắn và Lý Quân cho xong.
Cuối cùng cũng quay xong cảnh diễn hôm nay, tuy Khương Hành một thân mệt mỏi, nhưng tâm tình lại cực kỳ tốt.
Trên đường trở về chung cư, Khương Hành nắm tay Lý Quân hỏi anh: "Đêm giao thừa năm nay, chúng ta an bài như nào?"
Lý Quân: "Mọi năm vào ngày 30 đều về quê tế tổ, buổi tối lại trở về ăn bữa cơm đoàn viên, đương nhiên anh cũng đi cùng với bọn em là được."
Khương Hành nghĩ tới cùng Lý Quân ăn Tết, tựa hồ rất tuyệt, bọn họ ở bên nhau 2 năm, đều chưa từng ăn Tết cùng nhau, đại khái trong lòng đều có bí mật nhỏ, không đủ thẳng thắn thành khẩn, cũng không dám nhìn thẳng đối phương.
Năm nay thì khác, bọn họ có thể cùng nhau ăn bữa cơm đoàn viên, cùng nhau nhận lì xì của trưởng bối, cùng nhau phun tào các hoạt động Tết âm lịch của các đài truyền hình lớn, lại hoặc là cùng nhau đi ra ngoài đốt pháo hoa v.v.
Gió càng ngày càng lạnh, khi Lý Quân ra ngoài không mang khăn quàng cổ, rụt rụt cổ, Khương Hành đem khăn quàng cổ của mình quàng lên cổ anh.
Khương Hành hiếm khi có cơ hội phàn nàn Lý Quân một chút: "Ngốc muốn chết, ra ngoài cũng không biết mang khăn quàng cổ."
Lý Quân cười nói: "Lúc ấy ở phim trường, em không mang khăn quàng cổ, có phải anh cũng cảm thấy em ngốc hay không."
Khương Hành gật đầu: "Đúng vậy, anh nói người anh thích sao lại ngốc như vậy, tất cả đều là cơ hội tốt cho anh bày tỏ."
Ngón tay Lý Quân đan vào ngón tay hắn, cười nói: "Anh Hành, bởi là vì anh."
Bởi vì anh là người em thích, cho nên muốn biết cảm giác được người quan tâm.
- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Đô Thị
- Trước Ngày Công Khai, Lão Công Mất Trí Nhớ
- Chương 154: Bởi vì là anh