- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Đô Thị
- Trước Ngày Công Khai, Lão Công Mất Trí Nhớ
- Chương 120: Không phủ nhận yêu đương
Trước Ngày Công Khai, Lão Công Mất Trí Nhớ
Chương 120: Không phủ nhận yêu đương
Yêu đương với một người bạn trai ngây ngốc cũng cần phải có dũng khí rất lớn, Lý Quân cảm thấy mình nên nhận mệnh, lúc trước nếu anh không bị cảm động, lại kiên trì thêm một hai tháng, có lẽ Khương Hành liền từ bỏ anh nhỉ?
Nhưng trên thế giới cũng không có thuốc hối hận, chỉ có thể tiếp tục yêu hắn, hơn nữa còn phải rửa tay nấu canh cho hắn.
Hai người lại lần nữa ăn một bữa tối cực kỳ thỏa mãn.
Lý Quân phụ trách chuẩn bị bữa tối, Khương Hành phụ trách rửa bát quét nhà, phân công hợp tác, mới có thể khiến gia đình hòa thuận lâu dài.
Sau khi dùng bữa tối được 1 giờ, Lý Quân thúc giục Khương Hành tiến vào phòng tập thể thao.
Khương Hành còn nằm liệt không muốn động, Lý Quân bò lên trên người hắn, ngón tay luồn vào trong áo anh, Khương Hành còn tưởng Lý Quân cũng giống hắn "ấm no sinh dâʍ ɖu͙©", ai biết, ngón tay Lý Quân dừng ở bụng hắn, Khương Hành ngừng lại hô hấp, Tiểu Quân thật biết câu dẫn người, hắn có nên chủ động một chút hay không?
Nhưng Lý Quân lại hung hăng nhéo một cái lên bụng thịt của hắn, Khương Hành ngay lập tức cảm giác giống như mèo con bị túm chặt gáy.
Lý Quân nhẹ nhàng hỏi hắn: "Khương lão sư, vận động không?"
Khương Hành gật đầu thật mạnh, không dám tiếp tục nằm liệt ở sô pha nữa: "Vận động, lập tức liền vận động." Thịt hắn mọc ra sắp bị nhéo đến tím bầm rồi.
Trước khi vận động, Lý Quân còn nhìn Khương Hành bằng con mắt chết chóc: "Trước lên cân thử."
Khương Hành đứng lên cân, phản ứng đầu tiên là: "Tiểu Quân, cân hỏng rồi, chúng ta đổi cái khác!"
Lý Quân kéo hắn xuống, tự mình đứng lên cân, chắc chắn nói: "Không hỏng, tới, anh lại cân một lần nữa."
Khương Hành: "....." Không, không quá muốn cân, vừa rồi hắn nhìn thấy một con số không quá muốn tiếp thu!
Mỗi ngày ăn đồ ăn ngon như vậy, chẳng lẽ là để giảm béo sao?
Lý Quân trầm giọng: "Khương Hành."
Khương Hành lập tức đứng lên cân, lại không đứng lên, Tiểu Quân sẽ tức giận.
Khương Hành nhìn chằm chằm con số dưới cân từ nhanh chóng biến hóa tới dừng lại: "...." So với vừa rồi còn nhiều hơn 2 lạng! Cân này chắc chắn là hỏng!
Lý Quân nói: "Tăng lên 5 cân so với lần cân trước ở khách sạn, tương đương với từ khi anh tham gia chương trình tới giờ tăng 10 cân."
Khương Hành cũng rất là kinh ngạc: "......" Tăng 10 cân, 10 cân! Nhiều như vậy sao? Không phải là cân ở nhà và ở chương trình đều bị hỏng sao?
Khó trách mẹ hắn vừa thấy mặt đã nói hắn béo, thật sự rất rõ ràng? Mỗi ngày hắn đánh răng rửa mặt soi gương cũng không nhận ra mình béo mà.
Lý Quân đứng ở trên máy tập chạy, hỏi Khương Hành: "Anh biết vì sao phải làm đồ ngon cho anh ăn không?"
Khương Hành thấy Lý Quân đã rèn luyện, bản thân cũng nhận mệnh đứng lên một cái máy tập chạy khác: "Vì sao?" Hắn còn đang đắm chìm trong chuyện mình tăng 10 cân, thật khó tin! Vì sao đột nhiên lại tăng 10 cân! Nhất định là giả!
Lý Quân: "Lúc trước em cảm thấy anh ăn no liền có sức giảm béo, hiện tại phát hiện, dì nói đúng, anh chỉ cần ăn bông cải xanh luộc cho tốt là được."
Khương Hành thuần thục mở máy chạy bộ lên: "Anh không muốn ăn bông cải xanh luộc!" Không đúng: "Chờ một chút, hôm qua em không nói đề tài này cùng mẹ anh mà."
Lý Quân: "À, bọn em sau đó lại thêm wechat, bà hỏi Vệ Diên."
Khương Hành: "Em không nên quá thân cận với Vệ Diên."
Lý Quân cười nhìn hắn: "Nhưng em cảm thấy anh ấy khá tốt."
Khương Hành: "...." Chỉ biết mỗi ngày bôi nhọ mình, tốt chỗ nào.
Sau 1 tiếng vận động, Lý Quân và Khương Hành mới về phòng nghỉ ngơi, Khương Hành xác thực cảm thấy gần đây trôi qua quá mức an nhàn, hắn cần phải giảm béo cho tốt, dù sao còn muốn trở thành một chú rể đẹp trai, vì điều này mà nỗ lực khống chế cân nặng của mình, tiếp tục bảo trì cơ bụng 8 múi của hắn! Trước mắt xem, hình như chỉ còn lại 6 múi.
Khương Hành mới vừa tắm xong, một tay lau tóc, một tay cầm di động nói chuyện với Trần Cẩm Lập, đối phương nói với hắn về chuyện về trường cũ tham gia kỷ niệm ngày thành lập trường.
Khương Hành: "Không phải bạn học tụ hội sao? Sao lại thành kỷ niệm ngày thành lập trường."
Trần Cẩm Lập: "Vốn dĩ là bạn học tụ hội, nhưng lão Tiền nói vừa lúc ban ngày tham gia xong kỷ niệm ngày thành lập trường, buổi tối liền có thể ăn cơm cùng nhau, trong quá trình phái mấy người nổi tiếng các cậu diễn thuyết một bài với các đàn em khóa dưới, cổ vũ đám học sinh, dù sao cũng phải đi, như vậy đối với thanh danh các cậu cũng không tồi, cá nhân tôi cảm thấy đồng ý cũng không có vấn đề gì."
Khương Hành: "Tôi gần đây có một cuộc họp báo lễ công chiếu phim, kỷ niệm ngày thành lập trường là ngày nào?"
Trần Cẩm Lập nói ngày tháng cụ thể: "Muộn hơn thời gian bộ phim của cậu công chiếu, hẳn là sau 1 tháng, tầm đầu tháng 9, vừa lúc trường học khai giảng được khoảng 1 tuần."
Khương Hành: "Thời gian hẳn là không thành vấn đề, tôi sẽ sắp xếp hành trình, ngày này sẽ bỏ ra."
Mơ hồ nghe Ngũ Sâm nói qua trường học hình như cố ý mời hắn về trường cũ diễn thuyết, cũng không có gì không thể, hắn rất nguyện ý nhìn đám học sinh tinh thần phấn chấn bồng bột, tràn đầy hi vọng biết bao nhiêu.
Lý Quân sấy khô tóc mới đi ra, nghe thấy Khương Hành đang nói chuyện điện thoại liền không quấy rầy hắn, ngược lại vào thư phòng, mở máy tính xem xét cổ phiếu mà mình đầu tư và tiền mới vào tài khoản ngân hàng.
Anh mua cổ phiếu Mỹ, khi mua mới hơn 20USD, hiện tại tăng lên 180USD, anh dùng máy tính xem xét, nhưng dùng di động thao tác, tạo hóa đơn, chỉ cần bán đi liền coi là kiếm lời một khoản, rất nhanh liền bán đi.
Khương Hành sáp lại gần: "Nghiên cứu cổ phiếu à?"
Lý Quân gật đầu: "Ừ, không phải chúng ta muốn mua một căn nhà nữa sao, em bán đi chút cổ phiếu, hẳn là gần đủ rồi."
Lúc trước nói muốn tham gia chương trình kiếm tiền, đúng là tiền mặt trong tay anh không đủ, lúc ấy cơ hồ tiền có được đều ném vào cổ phiếu, hơn nữa tiền lãi tháng 7 của anh còn chưa tới, tài khoản trong tay chỉ còn lại vài triệu, chỉ đủ chi tiêu hàng ngày, thật sự rất là nghèo.
Còn Khương Hành thì, tiền hắn đều do Lý Quân quản, đã rất lâu không chú ý tới tài khoản ngân hàng của mình, là nhiều hay ít cũng không rõ lắm, có người quản tiền, hắn còn rất vui.
Lý Quân nghiêng người cho Khương Hành xem tình hình thu nhập của bọn họ trước mắt: "Muốn xem kiếm lời bao nhiêu không?" Suy nghĩ một chút, Lý Quân lại bổ sung một câu: "Kỳ thực cũng không lãi được nhiều lắm."
Khương Hành đặt hai tay lên đầu vai anh nói: "Kiếm được hay không cũng không sao, không mệt là được, vốn dĩ tiền là để tiêu." Sau đó hắn nhìn về số liệu hiện lên trên màn hình: "...." Hắn, hắn cư nhiên nhìn không hiểu: "Cái này xem thế nào?"
Lý Quân kiên nhẫn giải thích cho hắn: "Đây là bảng số liệu em dựa theo thói quen làm, anh chỉ cần xem số liệu phía sau là được." Anh lại đưa vào máy tính một số liệu: "Đây là em vừa mới tính ra."
Ngón tay Khương Hành khẽ run rẩy: "Đây là tiền của anh hay là của em?" Không phải nói không kiếm được nhiều mấy sao!???
Lý Quân: "Đây là phần anh giao cho em." Giọng nói rất tùy ý.
Khương Hành kinh ngạc đến mức cằm sắp rơi xuống: "Anh nhớ lúc ấy anh đưa cho em cũng không nhiều như vậy?"
Lý Quân: "Cho nên em nói mới chỉ kiếm một chút."
Khương Hành: "....." chỉ một chút thôi sao? Gấp, gấp 5 lần!
Một năm trước, Khương Hành đem quyền quản gia giao cho Lý Quân, cũng là vì để anh tin tình cảm của mình là thật lòng, đồng thời cũng muốn trói chặt anh, nỗ lực truyền lại một tin tức cho anh: Anh có tiền như vậy, em cùng anh ở bên nhau sẽ không thiệt, hơn nữa anh còn có thể kiếm càng nhiều tiền nuôi gia đình.
Lúc ấy Lý Quân nhìn thoáng qua, hỏi hắn bên trong có bao nhiêu, Khương Hành nói một con số xong anh mới nhận lấy, thì ra biểu tình lúc đó không phải cảm thấy nhiều, mà là cảm thấy ít mới nhận sao?
Làm việc mười mấy năm, ngoại trừ tài sản cố định, tiền tài Khương Hành có thể vận dụng giao cho Lý Quân lúc đó có bốn năm trăm triệu, kết quả, kết quả vẫn là ít!
Càng khiến hắn cảm thấy không thể tưởng tượng được chính là, hôm nay sau một năm, cư nhiên còn gấp 5 lần, cũng chính là 2.5 tỷ!
Hắn chưa từng nghĩ tới tiền tiết kiệm của mình sau một năm có thể tăng gấp 5 lần, sau đó bạn trai còn nói cũng không phải rất nhiều!
Không, không thể hiểu nổi thế giới của kẻ có tiền....
Nếu dựa theo bốn năm trăm triệu vốn lưu động lúc trước của hắn, mua một căn biệt thứ có hai bể bơi là có chút thiếu, nhưng hiện tại, hắn có thể mua hai căn, một cái để ở, một cái để dành!
Khương Hành nói: "Anh cảm thấy, đã rất nhiều, anh không yêu cầu cao."
Lý Quân nghiêng đầu hôn hắn một cái: "Tâm thái rất tốt." Như vậy đã thỏa mãn.
Khương Hành: "Dự toán của căn nhà chúng ta mua có phải nên tăng lên không?"
Lý Quân: "Trước xem thế nào đã, nơi thích hợp không nhiều lắm, vẫn là phải lựa chọn, không chừng còn phải sửa chữa một lần."
Trong thành phố Giang Lâm cơ bản không có biệt thự đang xây, bọn họ chỉ có thể lựa chọn nhà đã dùng rồi, hoặc là phôi nhà còn chưa bán được, nếu là nhà đã sử dụng, phong cách trang trí phù hợp với yêu cầu của bọn họ, thì cũng không cần sửa lại, nhưng nếu chỉ là phôi nhà, thì còn phải trang trí, không chừng còn phải chờ hơn nửa năm mới có thể vào ở, trang trí xong còn phải thông thoáng khí, để không một thời gian mới có thể vào ở.
Khương Hành: "Em quyết định là được, anh đã tìm người đi nhìn, rất nhanh sẽ có kết quả."
Lý Quân khen hắn: "Khương lão sư làm việc rất nhanh nhẹn."
Khương Hành: "Đấy là nhà của chúng ta, đương nhiên phải cẩn thận hơn."
Lý Quân: "Ừ, anh có muốn xem tài sản của em không."
Khương Hành sửng sốt, ngay sau đó nói: "Đương nhiên muốn." Vừa mừng vừa sợ lại ưu thương, bạn trai nói chính là tài sản không phải tiền tiết kiệm, nghe đã biết là nhiều tiền hơn mình rất nhiều, nhưng qua thôn này liền không có cửa hàng này nữa, mặc dù biết bản thân nghèo cũng phải đi so sánh một chút mình và Lý Quân chênh lệch bao nhiêu, sau đó hắn nỗ lực một chút?
Lý Quân click mở một bảng biểu giao diện khác, nói cho hắn: "Đây là em đại khái tính ra, mấy năm nay hoa hồng nhận được, cùng với tài sản mẹ em, ông bà ngoại em để lại cho em, đại khái chính là từng này. À, còn chưa tính tiền lãi của công ty của ba em, của anh cả em và anh hai em nữa."
Khương Hành nỗ lực đếm hết số 0 phía sau, hai mắt hơi hoa lên một chút, hắn cảm thấy bản thân nếu đếm tiếp sẽ trực tiếp ngất xỉu, hắn đúng sự thật nói cho Lý Quân suy nghĩ của mình: "Cho nên, anh, anh cho em năm trăm triệu còn chưa bằng số lẻ của em sao?" Trọng điểm là nơi này còn chưa tính công ty của anh cả và anh hai anh!
Lý Quân sờ sờ mặt hắn: "Ngoan, không cần để ý, nhà của chúng ta anh vẫn là chủ lực kiếm tiền."
Khương Hành trong lòng khóc không ra nước mắt, nuôi gia đình gì chứ, còn không bằng để bạn trai bao dưỡng mình! Tiền mình kiếm được còn không bằng bạn trai mình động động mấy ngón tay thao tác cổ phiếu!
Khương Hành: "Tuy có câu nói nói ra sẽ cảm thấy rất thổ, nhưng anh vẫn muốn nói."
Lý Quân: "Gì?"
Khương Hành rất không cốt khí mà ôm cổ anh, cọ cọ gương mặt anh: "Darling, em bao dưỡng anh đi, anh không muốn đóng phim, không muốn kiếm tiền!"
Bạn trai hắn có tiền như vậy, vì sao còn phải chạy đi làm một tiểu diễn viên nghèo kiết xác? Quả thực chậm trễ nhân sinh tuyệt vời!
Lý Quân bị hắn chọc cười: "Được, em nuôi anh, nói giống như hiện tại không phải em đang nuôi anh vậy, ăn của em dùng của em, còn phải để em đầu tư giúp anh."
Khương Hành nghĩ thầm cũng đúng, bạn trai hắn cho tới bây giờ chưa từng hiện ra tính tình thiếu gia, mình đúng là ăn dùng ở nhà em ấy, không khác gì bị bao dưỡng, bạn trai mình quả thực là tốt nhất trên thế giới.
Khương Hành: "Một khi đã như vậy, đêm nay anh phải dốc lòng thực hiện chức trách của người bị bao dưỡng là anh đây!"
Sau đó, đèn trong thư phòng liền tối đi, bóng người ở trên tường trùng điệp giao hòa.
Cuộc sống không cần làm việc, thực hạnh phúc!
Khương Hành ở nhà cũng không được mấy ngày, trải qua hai ngày không biết xấu hổ với Lý Quân xong, liền phải đi tham gia họp báo cho bộ phim mới của hắn, Ngũ Sâm sẽ mang theo một nhóm nhân viên công tác đi cùng, trải qua chuyện bị ám hại, Ngũ Sâm cảm thấy vô cùng sợ hãi, huống chi mấy ngày nay hắn lại tiếp xúc với luật sự Lý Quân mời, nghe họ kể vài trường họp, lần này còn an bài cho Khương Hành thêm bốn vệ sĩ.
Hiện tại hắn không chỉ là ảnh đế mà còn là "con dâu" chưa vào cửa của Lý phú hào, cần phải trọng điểm bảo hộ!
Bộ phim nửa tháng trước cũng đã bắt đầu họp báo, suy xét tới công việc của Khương Hành, hắn chỉ tham gia họp báo công chiếu ở thành phố Giang Lâm và Thượng Hải.
Dạo gần đây Khương Hành hot không chịu được, tuy nửa tháng qua hắn không đi theo đoàn phim tham dự họp báo, nhưng trên Weibo, hot search cũng không ít, hắn lại là nhân vật chính trong , tuyên truyền phim cũng bị hắn làm cho hot theo.
Lúc này sau khi hắn quay chụp chương trình thực tế xong, trực tiếp tham dự họp báo ở Thượng Hải, hắn mặc một thân sơ mi trắng quần jean tham dự, dẫn tới khán giả dưới đài thét chói tai liên tục, mọi người còn rất ăn ý mà gọi hắn Khương lão sư!
Kỳ thực ở trong chương trình, Lý Quân cũng gọi như vậy, vốn dĩ ngay từ đầu các khách mời đều gọi hắn là ông chủ, kết quả câu "Khương lão sư, anh lại ăn vụng" kia của Lý Quân trực tiếp liền phát hỏa, xem qua đều thống nhất gọi hắn là Khương lão sư.
Họp báo chủ yếu là phóng viên hỏi, đạo diễn và diễn viên chính thay phiên trả lời câu hỏi của bọn họ, lưu trình này đều đã chuẩn bị từ trước.
Khương Hành đã sớm chuẩn bị sẵn lý do giải thích, ví dụ như bộ phim muốn biểu đạt ý nghĩa gì, có dàn ý gì, nhân vật hắn đóng có tính cách gì, cốt truyện thì diễn biến như nào, sau đó lại nói về một ít vấn đề gặp phải khi quay chụp.
Chỉ là Khương Hành không nghĩ tới, người khác đều bị hỏi loại vấn đề này, đến lượt hắn, ánh mắt mọi người lại khác thường, trong mắt các phóng viên tràn ngập lòng hiếu kỳ và du͙© vọиɠ bát quái.
Phóng viên còn chưa đặt câu hỏi, Khương Hành liền hài hước nói: "Sao lại cảm giác nhìn thấy du͙© vọиɠ bát quái trong mắt các vị nhỉ."
Một phóng viên đứng lên theo thường lệ hỏi hắn một câu hỏi về phim, ngay sau đó phóng viên thứ hai cười đến khác thường.
Phóng viên: "Khương lão sư, tôi có xem ngài trong , ngài trong chương trình thiết lập nhân vật tham ăn là dựa theo kịch bản hay là ngài vốn dĩ đã thích ăn?"
Khương Hành: "Mỹ thực mỗi người đều thích ăn, tôi cũng không ngoại lệ." Biến tướng khen bạn trai hắn làm đều là mỹ thực, trên thực tế cũng đúng là vậy!
Một phóng viên tiếp theo hỏi vấn đề liền sắc bén hơn: "Khương lão sư, ngài hình như mập hơn lúc đóng phim, là vì tham gia ăn biến thành sao?"
Khương Hành thành thật nói: "......Tôi từ tối qua đã bắt đầu giảm béo."
Đây vẫn là lần đầu tiên Khương Hành xuất hiện trước mặt truyền thông sau khi quay phim xong, cư nhiên liếc mắt một cái đã bị phóng viên mắt tinh như cú này nhìn ra, hôm nay còn cố ý hóa trang mặt gầy rồi cơ mà!
Phóng viên tiếp theo lại hỏi: "Khương lão sư, ngài đang yêu đương sao?"
Khương Hành không thể nhịn được nữa: "Hôm nay là họp báo phim, chúng ta hỏi về vấn đề của phim có được không?"
Đạo diễn và các diễn viên khác ở bên cạnh buồn cười không chịu được.
Sau khi cuộc họp báo kết thúc, trên mạng lập tức có video truyền ra, tiêu đề không có nửa điểm liên quan tới phim.
Cái thứ nhất là: Trong buổi họp báo phim, Khương Hành không phủ nhận có tình yêu cuồng nhiệt!
Cái thứ hai là: Khương Hành tham gia xong béo một vòng, tự tiết lộ từ tối qua bắt đầu giảm béo!
Rất nhanh, trên hot search lại thêm hai đề tài, xếp thứ nhất chính là "Khương Hành không phủ nhận yêu đương", xếp thứ hai chính là "Khương Hành béo một vòng", tuy cái thứ ba không có quan hệ trực tiếp với Khương Hành, nhưng cũng phải nhấn mạnh nâng lên, bởi vì đề tài đó tên là "Minh chứng yêu đương khiến nam minh tính béo phì."
- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Đô Thị
- Trước Ngày Công Khai, Lão Công Mất Trí Nhớ
- Chương 120: Không phủ nhận yêu đương