Chương 26: Kẻ thứ ba (3)

Từng lời nói của anh ta đều có ý ám chỉ.

So với việc che giấu, Phó Thời càng cảm nhận được sự sốt ruột của anh ta, dường như hận không thể lập tức tuyên bố với cả thế giới về mối quan hệ của họ.

Kẻ thứ ba trơ trẽn.

Bàn tay dưới gầm bàn của người đàn ông vô thức siết chặt, có một khoảnh khắc, anh thực sự muốn đấm một cú vào khuôn mặt đang cười giả tạo kia.

Anh ta đã dùng khuôn mặt này để lừa dối Tạ Ly sao?

Mùi thuốc súng nồng nặc lan tỏa giữa hai người đàn ông.

"Anh gì ơi!" một giọng nói phá vỡ sự căng thẳng này, là một đồng nghiệp khác của Tạ Ly: “Vẫn chưa hỏi anh họ gì nhỉ. Đây là lần đầu tiên chúng tôi gặp chồng của Tạ Ly."

Họ đã thảo luận riêng với nhau xong, lúc này tò mò không nhịn được đến bắt chuyện với Phó Thời.

Đối với họ, thái độ của Phó Thời quả thực đã tốt hơn nhiều.

"Không dám nhận, tôi họ Phó." Dù ngoại hình của anh không được nhiều người biết đến, nhưng không phải là không thể tìm thấy trên mạng, vì vậy để thận trọng, Phó Thời không nói ra tên đầy đủ.

May mắn thay, đối phương cũng rất biết ý nên không hỏi thêm, chỉ nói: "Chắc Tạ Ly còn bận một lúc nữa, anh Phó có muốn uống gì không?"

"Không cần phiền phức đâu." Phó Thời cầm lấy cốc nước Tạ Ly đặt trên bàn: “Tôi uống nước lọc là được rồi, cho hỏi phòng trà ở hướng nào?"

"Bên kia, bên kia." Đồng nghiệp vội vàng chỉ đường.

Thấy Phó Thời đã đi, mọi người tò mò liền túm tụm lại với nhau.

"Oa, chồng Tạ Ly đẹp trai thật đấy."

"Quan trọng là còn rất có khí chất."

"Không lẽ là một phú nhị đại?"

"Không thể nào? Phú nhị đại mà nỡ để cô ấy đến đây làm công nhân sao?"

"Có người chồng như vậy chắc cười đến tỉnh cả ngủ."

"Thật xứng đôi với Tạ Ly."

Họ ríu rít trò chuyện, nói năng hăng say, hoàn toàn không để ý đến sắc mặt sa sầm của người đàn ông bên cạnh.

[Ê dít tờ: là có nɠɵạı ŧìиɧ thật không vậy? Sao khứa Minh Tu kia nói có bạn gái rồi. Aaa Tui muốn tin tưởng nữ chính của tui cơ!!!]

***

Sau khi Phó Thời lấy nước trở lại, mọi người lại vây quanh anh hỏi thêm vài câu.

Chẳng hạn như họ đã kết hôn được bao lâu rồi.

Dường như Phó Thời rất vui lòng trả lời, mặc dù anh trông có vẻ xa cách, nhưng anh vẫn điềm tĩnh và hào phóng, có thể trò chuyện vui vẻ với mọi người.

Đang nói chuyện thì cuối cùng Tạ Ly cũng trở lại.

Cô còn ôm một tập tài liệu trong tay, khi ánh mắt chạm vào Phó Thời, đôi mắt đầy vẻ không thể tin được của cô nhanh chóng chớp chớp.

Như thể sợ mình nhìn nhầm.