Chương 2

Về đến nhà, tôi thả người xuống chiếc giường quen thuộc, hình bóng Nhϊếp An lại lượn quanh trí óc. Đang lúc khó chịu, điện thoại tôi đổ chuông. Số máy lạ, nhưng tôi vẫn quyết định bắt máy.- Tôi nghe.

- Chào anh, tôi gọi cho cậu từ công ty Hồng Hải. Hồ sơ của anh chúng tôi đã xem qua, phiền anh ngày mai đến làm hợp đồng lao động.- Giọng nữ dễ nghe phát ra.

- Vậy ngày mai tôi đến, cảm ơn.

- Cảm ơn anh, chúc anh buổi tối tốt lành.

Buông xuống điện thoại, cũng không biết nên vui hay buồn. Công ty Hồng Hải là ước mơ của tôi từ khi còn học đại học. Trước đây một năm, Nhϊếp An đã được nhận vào làm, không nhầm thì cô ấy làm bên bộ phận marketing. Tôi ở bên bộ phận hậu cần có lẽ sau này sẽ không chạm mặt cô ấy.

Sáng hôm sau, tôi chạy đến công ty Hồng Hải. Sau khi được bàn giao công việc, kí hợp đồng, tôi lại ngồi vào bàn làm việc. Thì ra ngồi ở đây so với công ty cũ cũng không khác biệt là mấy. Hoặc có thể là do tôi làm nhân sự cấp thấp, nên không khác biệt là mấy. Dù sao hiện tại lương cũng cao hơn, tôi cũng sẽ gửi nhiều thêm một chút tiền về cho gia đình. Nghĩ đến đây tình thần lại trở nên phấn chấn. Dù sao số phận của người nghèo trước sau cũng chỉ có thể là không ngừng cố gắng làm việc cho người giàu. Đang miên man suy nghĩ, trước mặt lại hiện lên con sai số. Hồng Hải là công ty phân phối nước hoa, hậu cần chúng tôi đảm nhận việc kiểm soát số lượng hàng nhập về. Mã hàng trước mắt lần này nhập kho số lượng đến năm nghìn chai. Tôi dù không có kinh nghiệm, thấy con số này cũng quá là lớn đi. Phải biết Hồng Hải chuyên về dòng nước hoa cao cấp, giá bán lẻ sản phẩm rẻ nhất trên thị trường cũng khoảng 1000 tệ cho một chai 50ml. Nhập về nhiều đến vậy, làm sao mà bán hết?

- Nhìn cái gì chăm chú vậy?

Tôi giật mình quay đầu nhìn, chỉ thấy một người phụ nữ dáng vẻ thành thục đứng đó. Nhìn đến khuôn mặt, ôi, tôi gặp qua không ít người đẹp. Nhưng đẹp đến mức này thì đây là lần đầu thấy. Tôi cứ như vậy nhìn, suýt chút nữa quên mất luôn việc phải trả lời.-

Cô xem, tới năm nghìn chai, số liệu này nếu là thật thì không phải quá lớn sao?- Tôi cuống lên, tay chỉ đến màn hình.

- Thật ít, nhưng cái này không thể sản xuất số lượng lớn, bên nhà sản xuất đã làm hết sức rồi.

Giống như cô ta không nói với tôi, bâng quơ một câu rồi rời khỏi. Tôi ngơ ngác nhìn theo, công ty này cũng thật quá kì lạ rồi.