Chương 9: Lần tạm dừng đầu tiên

Cảnh báo an toàn của Lý Doanh bất ngờ cho biết có người đang cưỡng chế tắt hệ thống trò chơi của anh, anh chỉ có thể bất đắc dĩ nhanh chóng thoát ra. Vừa mở mắt anh đã thấy chị gái của anh, Lý Song, đang lạnh lùng nhìn anh, ánh mắt của cô ấy như đang nhìn một con chó.

"Em đang dùng cheat*."

*Cheat (còn được gọi là "cheating") đề cập đến việc sử dụng các phương pháp không công bằng để có lợi thế hoặc làm tăng khả năng trong trò chơi. Điều này có thể bao gồm việc sử dụng mã cheat, chương trình thứ ba hoặc các phương pháp không hợp lệ để đạt được kết quả tốt hơn so với người chơi khác.

Trong nháy mắt sắc mặt của Lý Doanh trở nên đỏ bừng, anh đứng lên cố gắng biện minh một cách ấp úng, nói cái gì mà đây là lợi ích của tân thủ, không phải gian lận, anh chỉ muốn nhanh chóng nắm vững các mánh khóe chơi game thôi mà, nhưng ánh mắt của Lý Song ngày càng lạnh hơn.

"Dùng cheat là dùng cheat, còn nói gì nữa, cũng không phải không cho em làm." Lý Song cười lạnh một tiếng: "Mà dù sao cũng chỉ có một lần miễn phí lúc bắt đầu, em mà dùng thì phải quý trọng."

Lý Doanh không thích nghe những lời như vậy, như thể anh chỉ có thể thông qua trò chơi bằng việc dùng cheat vậy, ngay lập tức anh la to phản đối.

"Đây là lần đầu em chơi truy tìm sát nhân trong mật thất, ngay từ đầu không tìm thấy manh mối là chuyện bình thường mà! Lẽ nào ngay từ đầu tân thủ đều dựa vào chính mình sao?" Anh đã phải vất vả vượt qua kì thi vào đại học mới có thời gian chơi game như hiện tại, căn bản không có kinh nghiệm!

Người chị gái ruột thân yêu đã theo anh vào phó bản cho tân thủ đang nhìn anh với ánh mắt như nhìn kẻ thiểu năng trí tuệ.

"Trò chơi này, trong phần mô tả ban đầu chỉ có ba yếu tố là suy luận, mật thất và bí ẩn, không liên quan đến bất kỳ yếu tố siêu nhiên hay khoa học viễn tưởng nào, số lượng người chơi tham gia giới hạn trong khoảng dưới mười người, ngay cả khi nhắm mắt lại cũng có thể tìm ra kẻ gϊếŧ người bằng phương pháp loại trừ."

"Em với tư cách là một người cảnh sát, cũng chính là người có vai trò dẫn dắt suy luận trong ván này, em nắm giữ toàn bộ thông tin và đầu mối của vụ án, nhưng lại chậm chạp mất thời gian mãi mà không thông suốt , nếu không có người nào đó đưa ra gợi ý quan trọng, em tuyệt đối không thể nghi ngờ đến hung thủ thật sự."

Lý Doanh cứng đầu, anh ngẩng đầu lên rồi nói: "Không phải em không làm gì cả!" Anh la to: "Em đã nghi ngờ Phương Khải là hung thủ từ rất sớm rồi!"

"Thế tại sao em không chế ngự anh ta sớm một chút rồi lục soát người anh ta?"

"Em..."

"Hơn nữa trước khi báo cáo kia được gửi tới không phải em đã cho rằng hung thủ là Hạ Thiên Tường phải sao?"

"Sao chị lại biết?". Lý Doanh ngạc nhiên đến mức không tin nổi.

Nói nhảm. Người chị gái thân yêu lại tiếp tục dùng chỉ số thông minh tát cho anh một cái.

"Bởi vì chị chính là Hạ Thiên Tường."

"Oh my god! Hoàn toàn không nhận ra!" Lần này Lý Doanh đã hoàn toàn phục. Anh và Lý Song chỉ hơn kém nhau một tuổi, từ nhỏ đến lớn, chỉ cần một ánh mắt là anh có thể đoán ra cô ấy muốn làm gì với anh, nhưng trong trò chơi lần này, anh hoàn toàn không nhận ra Lý Song đang đóng vai Hạ Thiên Tường. Tất nhiên, trò chơi cũng cấm người chơi biết danh tính thật của nhau.

"Đợi đã, trò chơi này còn có thể đảo ngược giới tính à?"

"Em cho rằng mỗi lần ngẫu nhiên ghép cặp với vai trò mới trong phó bản thì đều có thể được xếp giới tính phù hợp à?"

"Nhưng mà..."

"Có thật là em đã đọc kỹ hướng dẫn cho tân thủ chưa?" Lý Song đặt cuốn sách điện tử trực tiếp lên khuôn mặt tròn ngố của Lý Doanh.

"Loại trò chơi mô phỏng nhân vật như này, trên cơ sở hoàn thành nhiệm vụ chính, cách kiếm điểm nói chung không thể thiếu diễn xuất, sự thông hiểu đối với cốt truyện và năng lực trinh thám suy luận. Đối với người mới như em, nếu không đạt điểm cao về diễn xuất, em nên tập trung vào cốt truyện và năng lực suy luận, nếu không thì xếp hạng tổng hợp cuối cùng chắc chắn sẽ đứng cuối."

Lý Song mở bảng xếp hạng tổng điểm của phó bản vừa nãy.

"Hạng thứ tư, còn là dùng cheat nữa."

"Không thể nào!!" Lý Doanh đứng dậy đầy kích động: "Không phải là em đã bắt được hung thủ rồi sao?"

Trong lúc em trai đang la hét ồn ào: "Chắc chắn là có BUG*, em muốn liên hệ bộ phận chăm sóc khách hàng!" thì Lý Song mở giải thích về điểm số của anh.

*BUG: lỗi

[Hoàn thành nhiệm vụ chính: Bắt giữ được hung thủ trong thời gian quy định!

Diễn xuất: C - còn kém, chỉ là một người thúc đẩy cốt truyện.

Mức độ thông hiểu cốt truyện: C - Mối thù gia tộc, mối quan hệ tam giác, ái hận tình thù hỗn loạn, có vẻ như anh không hiểu gì nhỉ.

Suy luận logic: B - Hehe.】

Hehe có nghĩa gì vậy? Lý Doanh tức tối đến mức sắc mặt đều tái xanh, đến cả hệ thống chấm điểm cho trò chơi cũng chế giễu việc anh dùng cheat của tân thủ để hoàn thành nhiệm vụ. Trò chơi này còn muốn tiếp tục không vậy?

"Thế chị đứng hạng mấy?" Anh hỏi vặn lại Lý Song, anh không tin vai trò của [Hạ Thiên Tường] trong kịch bản có thể vượt qua vai trò của [Đội trưởng Lưu]!

"Hạng hai."

"Hả?"

Lý Song im lặng nhìn vào khuôn mặt ngu ngốc của em trai mình đang hiện dấu hỏi chấm to đùng ngay giữa.

"Nhiệm vụ chính của chị là rũ bỏ hiềm nghi về bản thân, dù suy luận logic chỉ có C, nhưng diễn xuất và thông hiểu cốt truyện đều là A."

Lý Doanh đã tức đến nỗi không muốn nói gì nữa.