Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Trùng Sinh Y Tiên

Chương 19: Lôi Sơn Tông toàn diệt (Hạ)

« Chương TrướcChương Tiếp »
Lôi Sơn Tông chiến đấu rơi vào giằng co, lúc này ai cũng biết, phía trên ba vị cường giả kia mặc cho ai sống sót đi ra. Đều sẽ quyết định vận mệnh của tông môn còn lại.

Hoặc là Độc Tông chôn vùi tại nơi đây, hoặc Lôi Sơn Tông từ đó xoá tên khỏi lịch sử.

Thời gian cứ tíc tắc trôi qua....

.........

Dưới sự liên thủ của hai vị lão tổ Lôi Sơn Tông, Thanh Thủy vậy mà không hề lùi bước. Thậm chí càng đánh càng mạnh, mặc cho vết thương chồng chất mà lên. Nàng vẫn duy trì cường độ công kích liên miên không dứt, làm cho hai lão già bắt đầu cảm thấy sợ hãi. Chiến đấu từ trên không trung đã đánh xuống đến mặt đất, đại địa bị cày phá tan hoang, độc khí lẫn lộn với lôi điện khiến một mảnh thổ địa dưới chân họ trăm dặm xung quanh bị sẵn bằng thành bình địa. Thế nhưng dù sao cũng là những lão quái vật sống gần nghìn năm, hai vị lão tổ nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, lợi dụng một giây sơ hở. Lập tức kéo giãn khoảng cách, riêng phần mình sử xuất ra hai đạo công kích.

- Kinh Lôi Diệt Hồn Ấn.!

- Đoạt Phách Tử Lôi Chỉ.!

Phân biệt từ hai phía, một tên lão tổ tay nhanh chóng bắt quyết. Một cái đại ấn nhanh chóng thành hình, khí thế bàng bạc nặng nề tựa như thái sơn áp đỉnh, ẩn giấu trong đó là không gian pháp tắc. Phong bế hết thảy không gian xung quanh, giam cầm Thanh Thủy tại chỗ. Khiến cho nàng không cách nào né tránh. Mang theo vô số lôi điện vờn quanh, đại ấn nện xuống nhìn như chậm rãi. Nhưng chỉ trong chớp mắt đã va chạm tới vị trí nàng đang đứng.!

" Uỳnh.!! " một tiếng.!

Một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên, đạo lôi ấn ấy đập xuống. Tạo ra âm thanh chấn động nổ tung, khí lãng mang theo lôi âm vang vọng quét sạch bốn phía. Trung tâm vụ nổ hình thành một cái lôi trì, từng tia lôi điện thô to bằng cả cánh tay cuồng bạo nhảy loạn. Cảm giác bất cứ ai lâm vào mảnh lôi trì này, trong nháy mắt sẽ bị oanh đến cặn bã cũng không còn.

Tuy nhiên, ngay khi đạo lôi ấn đập xuống phát nổ. Lão giả còn lại cũng đã vung lên hai cánh tay, hai ngón trỏ chụm lại một chỗ. Một điểm sáng ngưng tụ tại đầu ngón tay lão,sau đó lớn dần lên hoá thành một quả lôi cầu tử sắc, nó không ngừng hấp thụ xung quanh lôi điện cùng linh khí mà bành trướng kích thước. Giây lát đã lớn bằng cả một gian nhà, "bụp" một tiếng. Toà lôi cầu tử sắc đó co rút lại bằng tốc độ không thể nghĩ đến, tưởng như biết mất. Trên đầu hai ngón tay lão giả, thay vào đó lại xuất hiện một điểm sáng nhỏ cỡ viên bi. Đấy chính là toà lôi cầu đó bị nén lại tới cực đại.

Rẹt một cái, tử sắc viên bi hoá thành một đường thẳng bắn tới vị trí đại ấn vừa đập xuống, hệt như người ta lấy thước kẻ vạch một đường thẳng tắp xuyên qua vị trí trung tâm vụ nổ. Một chỉ này xuyên qua, kéo theo lôi điện cuồng bạo từ lôi ấn vừa nãy chưa tiêu tán hết. Khiến cho uy lực của nó tăng lên không chỉ là con số cộng.

Quả thật, hai vị lão tổ này phối hợp ăn ý tới không có một kẽ hở. Trước sau một ấn một chỉ cách nhau bất quá chỉ là cái chớp mắt.

Phù một tiếng, hai lão giả thở hắt ra. Tuy vậy vẫn đứng vững tại đó, ánh mắt chăm chú nhìn lại trung tâm lôi tri, nơi ban nãy Thanh Thủy vừa mới đứng. Bọn hắn muốn xác nhận, xác nhận ý nghĩ đáng sợ của mình.

Chiêu vừa rồi đã rút cạn đến 7-8 phần linh lực trong cơ thể bọn hắn. Nếu như thất bại.... không, nhất định sẽ không.

Rốt cuộc, lôi trì không có linh khí bổ sung dần dần tiêu tán. Nơi ấy xuất hiện một miệng hố sâu mấy trăm trượng hình tròn, ở giữa thình lình đứng đó một thân ảnh.!

Hai lão giả chấn kinh, vì để gϊếŧ nữ ma đầu kia mà đem tuyệt học bản thân, sử dụng gần như toàn bộ thể nội linh khí phóng xuất ra. Kết quả, nàng vẫn đứng đó. Toàn thân rách nát, có chỗ lộ cả xương cốt bên trong. Thương thế mặc dù thảm tới mức không nỡ nhìn, thế nhưng chung quy lại vẫn là còn sống.! Mà với những cường giả bậc này, chỉ cần không bị thương đến thần hồn hoặc bản mệnh tinh huyết. Nhục thân rất nhanh chóng sẽ hồi phục như cũ.

Hai lão giả vội vã ngỗi phịch xuống, đan điền điên cuồng thông qua lỗ chân lông trên cơ thể hấp thu bên ngoài linh khí. Bọn hắn cần nhanh chóng hồi phục, thật nhanh hồi phục.! Thế nhưng bọn hắn kinh hãi phát hiện, xung quanh linh khí bây giờ đã bị độc khí thay thế. Càng tới gần trung tâm cái hố sâu kia, độc khí lại càng dày đặc. Đến mức biến thành thực chất, độc khí như sương mù toả ra bao trùm hết thảy những nơi nó đi qua. cả thân hình ma nữ kia bấy giờ lộ rõ không một mảnh vải che thân, thương thế trên người lấy tốc độ khiến người ta trố mắt ngạc nhiên hồi phục. Trả lại một thân da trắng như bạch ngọc mĩ nữ, khẽ phất tay. Độc khí như có linh tính, cấp tốc từ bốn phương tám hướng kéo tới tạo thành một bộ y phục đen thăm thẳm khoác lên người nàng. Chẳng mấy chốc, Thanh Thủy từ trong hố sâu đi ra. Ánh mắt hờ hững mà nhìn hai vị lão tổ Lôi Sơn Tông.

Mới vừa rồi hứng trọn lấy công kích của hai lão giả này, nàng cũng suýt nữa hương tiêu ngọc vẫn. Mặc dù bất ngờ, Thanh Thủy vẫn kịp đem bản thân thần hồn tinh phách của mình hoá thành độc khí chớp mắt tản mát ra bốn phía xung quanh chìm sâu vào đại địa. Về phần nhục thân của nàng, may mắn nó đủ cường đại để hứng chịu đại ấn kia đánh xuống. Còn về một chỉ ngay sau đó, mục đích chính là đánh tan hồn phách hủy đi đan điền của nàng. Còn may là nữ nhân, cơ thể mềm dẻo. Một chỉ kia bị nàng hữu kinh vô hiểm mà né tránh, để lại trên bụng trái một cái lỗ nhỏ. Vết thương bị lôi điện đốt cháy cầm máu trong tức khắc, liền lại ngay lập tức. Chỉ có điều trên bụng nàng bây giờ hình thành mội cái lỗ xuyên qua bên kia. Nhìn có chút buồn cười.

Hai lão tổ tông khuân mặt đắng chát, chẳng lẽ Lôi Sơn Tông cứ như vậy mà bị diệt. Bất chợt trong giây lát, ánh mắt hai lão trở nên lăng lệ. Không đúng, vừa rồi nàng liên tục trúng chiêu. Không thể nào một chút tổn thương cũng không có.! Nghĩ như vậy, hai lão giả mới cười lên ha hả.

- Ma nữ giả thần giả quỷ, còn làm ra vẻ không sao trước mặt bọn ta.,

- Ngươi hẳn bây giờ tổn thương đã vô cùng nặng, còn không mau nộp mạng.

Dứt lời, hai lão lại lao đến tấn công.

- Vạn Lôi Oanh Đỉnh.! - Cả hai lão cùng đồng thanh hét lớn, trong tay lôi điện trùng điệp đánh tới. Cùng một chiêu thức đánh ra, uy lực không phải chỉ là 1+1 đơn giản như vậy.!

Thanh Thủy vẫn hờ hừng nhìn hai lão giả lao đến, lập tức tấm áo choàng hoá thành sương độc bao trùm lấy hai lão.

- Vạn Độc Phệ Hồn.! - theo tiếng ngâm nga phát ra từ miệng nàng, độc khí biến đổi trong chớp mắt từ đen chuyển sang đỏ, từ đỏ chuyển thành xanh rồi cứ thế diễn hoá ra đủ loại màu sắc khác nhau bao trùm lấy cả ba ở bên trong.

Âm thanh chát chúa im bặt, lôi điện oanh kích vào làn sương độc tựa như trâu nhảy xuống biển biến mất vô thanh vô thức. Ba cái bóng giao phong trong chốc lát rồi tách ra, Thanh Thủy lại một lần nữa xuất hiện. Độc khí dày đặc cuộn tới, một lần nữa bao trùm lấy cả người nàng, che chắn đi thân thể mĩ miều ấy.

Không dừng lại, Thanh Thủy tung người biến mất tại chỗ. Phía sau nàng hai vị lão tổ của Lôi Sơn Tông phân biệt trái phải, cơ thể vặn vẹo rồi nổ tung hoá thành sương máu. Hình thần câu diệt.!

Lôi Viễn hiện tại toàn thân thương tích đầy mình, tam xoa kích cầm trên tay đã có chút run rẩy. Đại trưởng lão Hoàng Cực Hạo cũng vô cùng chật vật, trường bào rách nát. Mái tóc rồi bời trông vô cùng thê thảm. Ngoài bọn hắn, Lôi Sơn Tông chúng trưởng lão sót lại không quá mười người. Số còn lại đều bị Độc Tông dùng một phương pháp, xa luân chiến mài chết đến uất ức.

Nhìn đám người toàn thân máu me bê bết, thương tích chồng chất. Lại nhìn về đám cường giả Độc Tông tình trạng cũng không khả quan hơn là bao. Lôi Viễn trong lòng nóng như lửa đốt, hai vị lão tổ vì sao còn chưa có quay lại. Ho ra một ngụm máu đen ngòm, hiển nhiên đã bị trúng độc nghiêm trọng. Lôi Viễn như cảm nhận được thứ gì đó vội vã ngẩng đầu lên, vừa mới nhìn, sắc mặt hắn liền xám như tro tàn.

Phía trên đó không ai khác chính là Độc Tông Nam Vực nhị trưởng lão Thanh Thủy., Cũng có nghĩa, hai vị lão tổ đã lành ít dữ nhiều.

- Lôi Sơn Tông ta...cứ như vậy mà kết thúc hay sao.? Hahahahha. Được đã như vậy, ta liền kéo các ngươi cùng chết.!

Hét lớn một tiếng, Lỗi Viễn toàn thân bành trướng cực hạn.

" Ầm " một tiếng, ngọn núi mấy nghìn năm lịch sử bị một vụ nổ khủng khϊếp bao trùm. Hoàng Cực Hạo đứng gần nhất, không kịp làm ra phản ứng, liền bị nổ cho thần hồn câu diệt. Đám trưởng lão càng không phải nói, chiến đấu lâu dài khiến cơ thể đã lung lay muốn đổ, muốn chạy cũng không còn sức. Trơ mắt mà nhìn Lôi Viễn tự bạo.

Hoá Thần cường giả tự bạo, uy lực liền có thể so sánh với một trái bom nguyên tử được kích nổ. Độc Tông đám người cũng bị Lôi Viễn làm cho bất ngờ không kịp né tránh, mà xung quanh chiến đấu cũng đang căng thẳng. Căn bản cũng không người nào để ý đến bên này, cứ như vậy không có lấy một người chạy thoát.

Thanh Thủy không nghĩ tới, Lôi Viễn tên này lại quyết đoán đến như thế. Không nói hai lời trực tiếp tự bạo, đem toàn bộ cường giả hai đại tông môn chôn theo cùng hắn. Nhìn phía dưới đã từng là Lôi Sơn Tông sơn tú lệ thủy, phong quang vô hạn bây giờ đã trở thanh bình địa, nàng thở dài.

Hai tay đưa lên thi lễ.

- Đa tạ chư vị.! - nói xong nàng xoay người rời đi, hai ngày nữa trăng sẽ tròn nhất. Đó xũng là thời điểm nàng kết thúc công việc, cùng Ôn Xương Văn đến gặp đại sư huynh.

Không lâu sau đó, tin tức Lôi Sơn tông bị tập kích bất ngờ dẫn đến Lôi Viễn tự bạo, nhị vị lão tổ vẫn lạc. Trên dưới lớn nhỏ gần bốn nghìn trưởng lão đệ tử toàn diệt, Lôi Sơn Tông bị san thành bình địa. Khi người ta chưa hết khϊếp sợ, lại một đạo tin tức khác tựa như trái bom oanh tạc cả Tây Vực chúng cường giả. Lôi Sơn tông hoá ra là nội ứng, che giấu hành tung đại quân thi độc. Âm thầm đưa mấy trăm vạn xác chết rải rác giấu khắp nơi. Bên ngoài tuyên bố là chỗ lịch luyện của đệ tử. Hợp tác với Độc Tông nhằm độc chiếm Tây Vực, thế nhưng lại bị đối phương qua cầu rút ván. Phút trước còn đang bàng hoàng tiếc hận, giây sau đã trở thành phẫn nộ cực điểm. Trăm miệng một lời.

- Diệt đáng lắm.!
« Chương TrướcChương Tiếp »