Chương 6

Lúc này, Phượng Yến Giang như nhìn ra chuyện gì đó liền cất tiếng thay Hồ Nguyệt Nghi trả lời: “Ngươi như thế nào muốn gả nữ nhi bảo bối của ta đi nhanh như vậy? Cái cô công chúa Hoa Tộc có cái gì tốt? Ta thấy nàng chính là không thích bảo bối nữ nhi của chúng ta, hiện tại nữ nhi đã không muốn bàn chuyện này ngươi vì cái gì lại gấp gáp tính toán?”

“Ân, nương nói phải, ta trước đây không tốt nên mới thích nàng, khi ta hôn mê ta mới biết được nàng là người hại ta linh căn phá hủy, hơn nữa còn hạ độc vào thuộc khiến ta mất mạng”. Như có được đòn bẩy trợ lực, nhờ lời nói của Phượng Yến Giang mà Hồ Nguyệt Nghi mới có cơ hội nói ra lời cần nói.

“Người nói cái gì?”. Hai người phụ mẫu đồng thanh nhíu mày hỏi lại khi nghe nàng giải thích lí do.

“Điều ta nói là sự thật, hiện tại ta biết bộ mặt của nàng cũng không như trước thích nàng. Nhưng là, cha nương, ta không hi vọng hiện giờ hai người vì ta trả thu, vẫn là nên suy tính kỹ lưỡng sau đó mới ra tay."

Hai người phụ mẫu nhìn nhau không nói gì, lúc sau mới nhìn đến nữ hài tử đang đối diện hai người họ, Phượng Yến Giang lên tiếng: “Bọn ta đều nghe ngươi, ngươi nghỉ ngơi tốt liền hảo, mọi chuyện không cần lo. Hồ Tộc chúng ta không thua kém Hoa Tộc, hơn nữa nếu có chuyện gì ta cũng có thể đi xin trợ giúp từ Phượng Hoàng Tộc, ngươi không cần lo lắng hay sợ hãi để bản thân ủy khuất”

“Ân, ta hiểu rõ , đa tạ cha nương”. Hồ Nguyệt Nghi mỉm cười ngọt ngào trả lời.

Cả nhà ba người nói chuyện một lúc sau Hồ Nguyệt Nghi mới nói bản thân có chút mệt mỏi muốn nghỉ ngơi. Hai vị phụ mẫu cũng không muốn nàng vừa tỉnh dậy lại mệt mỏi liền ra khỏi phòng để nàng an tĩnh tịnh dưỡng.

Hồ Nguyệt Nghi ở Hồ Tộc vài hôm tịnh dưỡng thân thể, nàng không dám dùng thần lực vì nếu lộ ra mấy lão thần kia sẽ cảm nhận được khí tức của nàng vì vậy mà phải dùng tiên khí cùng ma khí dung hòa vào cơ thể. Nhờ có không gian an tĩnh không ai làm phiến, thân thể của nàng đã hoàn toàn khôi phục, nhưng nàng còn chưa dám đột phá tu vi, nếu hiện tại đột phá sẽ để phụ mẫu cùng toàn thể Hồ Tộc chịu ảnh hưởng.

Hồ Nguyệt Nghi nằm trên giường thư giản gân cốt, ngủ một giấc bù đắp năng lượng tiêu hao. Đến khi tỉnh lại, nàng liền lấy cớ muốn ra ngoài đi dạo vui chơi lừa được phụ mẫu cho ra khỏi Hồ Tộc. Nhưng đi đến bước này còn chưa xong, hai vị phụ mẫu vẫn phái người hầu đi theo sau bảo hộ nàng. Hồ Nguyệt Nghi có chút khó xử không biết mở miệng thế nào từ chối nên đành đồng ý để bọn họ đi cùng. Nàng chạy nhanh đên Tu La tộc, phất tay mở ra kết giới ẩn đi vào bên trong.

Lính gác cửa của Tu La nhìn thấy nàng thì có chút ngạc nhiên, một tên trong số bọn lớn giọng hỏi: “Ngươi là ai? Vì sao mở được kết giới của Tu La?”

Tu La là một trong những tộc lớn mạnh nhất, ngoại trừ Ma Tộc cùng Tiên Tộc thì Tu La tộc chính là tộc không ai có thể đυ.ng vào. Vì vậy, lính gác cửa ở Tu La tu vi ít nhất phải từ tầng 6 trở lên. Mà hai tên lính gác này, Hồ Nguyệt Nghi nhìn một cái liền biết rõ tu vi của họ, một người là tầng 6 bậc 5 người còn lại là tầng 6 bậc 7.

“Tu La tộc quả nhiên không tầm thường, chả trách tại sao có thể cùng Tiên Ma hai tộc đứng chung một chỗ. Ngay cả linh gác cửa tu vi đều là tầng 6 trở lên”. Hồ Nguyệt Nghi hiếm thấy đưa ra lời khen ngợi.

“Nhiều lời, đây chính là chuyện tất nhiên. Tu La Tộc bọn ta mạnh thế nào cần một tên Hồ Tộc như ngươi đánh giá sao?”

“Hai vị tiểu ca cớ sao tức giận như vậy, ta đến đây chính là đại diện Hồ Tộc đến nói lời cảm tạ, cần thiết lớn giọng làm hòa khí không tốt sao?”. Hồ Nguyệt Nghi mỉm cười ưu nhã, giọng nói dịu dàng mang phần sắc bén nói.

“Cảm tạ? Ngươi là vị công chúa Hồ Tộc sao?”

“Xem ra danh khí của ta cũng không tệ, hai vị tiểu ca vậy mà biết đến một tiểu công chúa nhỏ nhoi như ta.”

“Hồ tộc toàn những người không đứng đắn, công chúa Hồ Tộc nổi tiếng phế vật, tu vi còn chưa đạt đến tầng 1 khi lên 12. Năm 15 tuổi bị phế bỏ linh căn, Hồ Tộc trên dưới bỏ tiền cứu sống một phế vật như ngươi. Chuyện này…có tộc nào mà không biết sao?”. Một tên lính gác tầng 6 cấp 7 lời nói mang theo sự chán ghét chế giễu.