Thẩm Bình Lan dựa lung vào tường, quơ những ngón tay mảnh khảnh trước mặt, một đôi mắt hoa đào kinh miệt liếc về phía ba người đang ngăn đón trước mặt mình, trên mặt đã có chút không kiên nhẫn: “Mấy người cùng xông lên đi, lãng phí thời gian quá.”
Mọi người đều nói, trong xã hội này, sự tồn tại của Omega được đánh giá là yếu ớt nhất, mọi người cũng đã quen với việc đi bảo vệ bọn họ. Nhưng mà, cố tình ở Lạp Duy Kỳ lại có tồn tại một Omega đánh vỡ quan điểm bình thường của tất cả mọi người, người này chính là Thẩm Bình Lan.
Không giống với những Omega bình thường. Một tay Thẩm Bình Lan có thể đánh đổ một đám Alpha, cho nên nàng chính là lựa chọn theo học hệ thao tác kỵ giáp.Thẩm BÌnh Lan vừa theo học đã liên tục lấy được thành tích xuất sắc nổi bật, có thể nói chính là một cái tát vào mặt những Alpha, cũng vì vậy mà có không ít Alpha lòng dạ hẹp hòi thường xuyên tìm đến nàng gây sự.
Quân Ca nhìn Thẩm Bình Lan dễ dàng hạ gục ba Alpha trong lòng khó có được chút rung động. Từ khi nàng đến thế giới này, chưa bao giờ gặp qua một Omega nào có tư chất cường hãn như vậy. Lạp Duy Kỳ quả nhiên là một nơi mà nhân tài xuất hiện lớp lớp.
“Omega!? Cậu lạc đường à!?”
Trừ bỏ giá trị vũ lực khiến không ít Alpha ghen ti ra, nhân duyên của Thẩm Bình Lan đối với những Omega khác cũng khiến bọn họ hận không thể làm thịt người này. Bất quá, lúc này Quân Ca đối mặt với thái độ nhiệt tình vô cùng kia của Thẩm Bình Lan cũng chỉ trước sau như một thái độ người lạ chớ gần.
Nàng nhìn qua đối phương, lại lập tức căn cứ theo tin tức trên quang não tiếp tục tìm ký túc xá của mình. Chẳng qua, sau khi đi một đoạn đường thật dài, nàng dừng chân, xoa người cau mày, hướng về phía người đang ở sau lung nói: “Cậu đi theo tôi làm gì!?”
“Hả!?” Thẩm bÌnh Lan giật mình, đem tầm mắt bản thân từ trên người đối phương dời đến trên màn hình đen, mở to mắt hoàn hồn nòi: “Tôi không phải đi theo cậu, chỉ là cùng đi một con đường đến ký túc xá thôi mà!”
Quân Ca cũng không quan tâm đến Thẩm Bình Lan nói là thật hay giả, chỉ gật đầu, liền không tiếp tục quan tâm đến việc đối phương cùng chung một đường. Nhưng cho đến khi hai người đều đứng trước cửa biệt thự số 203, Quân Ca không thể không đề phòng. Vo với Quân Ca, Thẩm Bình Lan thật ra chỉ có chút ngạc nhiên, sau đó rất nhanh phản ứng lại, vươn tay phải lướt qua Quân Ca đứng sau cánh cửa.
“Hóa ra cậu chính là bạn cùng phòng mới của tôi.”
Nói xong, sợ Quân Ca không tin lời nói của mình, Thẩm Bình Lan còn lấy ra thẻ học sinh của mình. Bên trên nổi bật dòng chữ khu nhà số 203 khu 18 Mân Côi. Cùng tư liệu trên quang não của Quân Ca giống nhau như đúc.
Bởi vì Thẩm Bình Lan cao hơn so với Ca cao hơn một một ít, cho nên giờ phút này nhìn nàng như đang ở trong lòng Thẩm Bình Lan. Quân Ca chép miệng, nghiêng người vươn tay ấn vào nút mở cửa.
Bởi vì cần bảo vệ học sinh có thân phận là Omega, khóa của tất cả biệt thự đều là sử dụng gien, chỉ cần đưa tay ấn vào nút khởi động, hệ thống sẽ tự động kích hoạt chế độ tiến hành kiểm tra phân biệt gien của người đưa ra yêu cầu.
Sau khi mở cửa, Quân Ca mới hiểu được lý do vì sao trên mạng có rất nhiều người nói rằng ký túc xá Lạp Duy Kỳ chính là thiên đường. Bên trong được chia làm hai tầng, hình thức lầu một rất đơn giản, mở ra một phòng khách vô cùng rộng rãi kết hợp với một phòng bếp được bố trí khéo léo.
Bất quá tất cả vật dụng bài trí đều được sử dụng bằng vật liệu cao cấp. Một người máy mô phỏng trí năng con người đưa nàng lên lầu hai.
Đây là lần như hai Quân Ca nhìn thấy người máy chân thật đến như vậy, trước kia là tiểu Q nhà họ Cổ. Lầu hai có diện tích bằng một nửa lầu một, cầu thang bên phải là một sân bay. Quẹo hướng cầu thang bên trái, nàng nhìn thấy tổng cộng có sáu căn phòng.
Bởi vì trong số đó có ba phòng đã bị Thẩm Bình Lan đả thông dùng làm phòng huấn luyện, cho nên nàng chỉ có chọn lựa hai căn phòng còn sót lại để làm phòng ngủ.
“Thật ngại quá, trước kia chỉ có một mình tôi sống ở đây.” Thẩm Bình Lan tựa vào khung cửa cửa phòng ngủ, hơi ngượng ngùng đối với Quân ca đang ở một bên bận rộn sửa sang lại căn phòng giải thích. Nhưng mà nói thì nói như vậy, căn bản là nàng có ý định đem phòng huần luyện của mình sửa lại như lúc ban đầu.
Nghe được lời nói của Thẩm Bình Lan, động tác trên tay Quân Ca hơi dừng lại. Nàng đứng thẳng dậy, mặt mặt lại hướng về phía Thẩm Bình Lan, tháo mắt kính đen trên mũi xuống, lộ ra gương mặt mình nói: “Tôi là Quân Ca, học sinh mới của khóa 701”
“Hả!? A, vậy sao… Tôi tên là Thẩm Bình Lan, đàn chị năm hai khóa 699, về sau có vấn đề gì cứ tìm tôi nhé!!. Đừng chỉ thấy tôi là Omega, tôi đánh nhau rất giỏi đó.” Nói xong Thẩm Bình Lan vụиɠ ŧяộʍ liếc qua Quân Ca một chút, thấy nàng chỉ là gật đầu rồi tiếp tục sửa sang lại đồ vật của mình, trong lòng không hiểu sao có chút buồn. Không nghĩ đến, dưới chiếc kính đen bản to kia lại là một gương mặt như vậy, khó trách tại sao cần phải đeo kính đen.
Năm nay Quân Ca 28 tuổi, so với 13 năm trước cả người cao lên không ít, nhan sắc cũng bắt đầu nẩy nở, lộ ra một chút phong vị độc đáo. Người nào nhìn đến gương mặt của nàng, điều đầu tiên bao giờ cũng chú ý nhất đến đôi mắt hồ ly tràn ngập mị hoặc, sau đó chính là con người màu hổ phách, kề đến mới là gương mặt tinh xảo. Bất quá có thể đem gương mặt hoàn toàn thuộc loại gương mặt của người châu Á kia thành phảng phất lại có một chút lai lai phương tây coi như cũng là một chút bản lĩnh của Quân Ca.
Đều nói tướng từ tâm sinh, đại khái là vì bộ dáng của bản thân trong lòng nàng đều là gương mặt kiếp trước, cho nên từ từ liền phát triển theo hướng này. Sửa sang lại tất cả đồ đạc xong, Quân Ca đi dạo một vòng biệt thự, sau đó vui vẻ đem phía sau thang lầu lâu một thành phòng thí nghiệm riêng của mình. Đối với điều này, Thẩm Bình Lan cũng không có ý kiến gì. Ngược lại Quân Ca sau khi biết đối phương là học sinh hệ thao tác kỵ giáp, đối với điều này có một hứng thú nho nhỏ.
Trải qua chút phổ cập kiến thức từ Thẩm Bình Lan, Quân Ca biết học viện này tuy rằng được chia làm bốn năm bậc lớn, nhưng khó khăn ở chỗ hệ số yêu cầu để thăng cấp rất cao. Cho dù mỗi năm có thể thăng cấp chỉ mấy chục người nhưng có cũng đa được xem như là vô cùng may mắn. Bởi vậy Thẩm Bình Lan lớn hơn Quân Ca hai tuổi, như cũ vẫn là học sinh năm hai. Có thể suy ra, Duy Kim Hi Lặc mất tám năm mới lên đến cấp ba đó cũng đã là cấp bậc thuộc về thiên tài trong mắt những người khác.
“A, tôi nhớ ra vì sao cảm thấy tên của cậu lại nghe quen quen như vậy rồi. Cậu chính là người có tinh thần lực cấp 2S, còn là một Omega mà trên mạng đang nổi tiếng phải không!?”
Quân Ca ngạc nhiên nhìn Thẩm Bình Lan sau đó gật đầu. Nàng biết chuyện này nhất định sẽ truyền bá trên tinh võng học viện, chỉ là không nghĩ đến, chuyện này thế nhưng còn xuất hiện trên tinh võng tinh tế.
Nhận được khẳng định của Quân Ca, Thẩm Bình Lan cảm giác hôm nay quả nhiên là đυ.ng phải ngôi sao may mắn, trong đầu toàn bộ đều là #Bạn cùng phòng của ta là một mỹ nhân siêu cấp lợi hại#, vậy nên Quân Ca gọi nàng hai lần nàng còn chưa hoàn hồn.
Vì thế ý tưởng #Bạn cùng phòng của ta là người có tật xấu thích thất thần# liền vươn rễ bén mầm trong đầu Quân Ca. Thấy không thể gọi tỉnh đối phương ra từ trong suy tưởng, Quân Ca lướt qua Thẩm Bình Lan ra ngoài.
Nên biết rằng, Lạp Duy Kỳ trừ bỏ được tôn sùng về ký túc xá, nghe nói căn tin ở đây bán đồ ăn cũng ngon vô cùng. Quân Ca đã lâu không được thưởng thức mỹ thực, cho nên nàng đã sớm muốn đến thử thưởng thức thế nào là món ăn trong truyền thuyết, ngon đến mức người ta muốn nuốt cả đầu lưỡi.