Từ một trăm năm trước, sau khi bọn họ rời Thiên Sơn đảo thì vẫn luôn phiêu bạc bên ngoài, ngoại trừ tru diệt tà thú, cũng là vì lịch lãm, đi qua rất nhiều nơi. Chỉ là Thượng Giới rất lớn, do rất nhiều đại lục tạo thành, chỉ một trăm năm thì cũng chỉ đi được một góc Thượng Giới mà thôi.
Tại một trăm năm này, cũng làm cho bọn họ ý thức được việc ấn phong vùng Liệt Diễm bị phá là ảnh hưởng lớn cỡ nào với Nhân Giới. Nếu toàn bộ tiên linh khí bị tà sương ô nhiễm, vậy đâu còn nơi cho Nhân tu sinh tồn? Cho nên, coi như là vì chính mình, bọn hắn cũng nên ra tay tru diệt đám tà thú đang tàn sát khắp đại lục, tinh lọc tiên linh lực.
Lúc này, Tiểu Yêu Liên lại nhận được tin tức từ Phi Thiên thuyền, vội nói: "Đại ca, Tư công tử, Tiểu Phi nói phía trước có tà ma, tòa tiên thành kia sắp bị tà ma phá hủy."
Nghe xong, Tư Lăng lật tay thu lại hạt Thiên Nhãn Bồ Đề, Tư Hàn cũng nhổm dậy, thần thức mở rộng ra, rất nhanh liền phát hiện cách không xa đằng trước có một tòa tiên thành. Thế nhưng có ba con tà ma dẫn dắt vô số tà thú tấn công tiên thành. Đại trận hộ thành của tiên thành đã lung lay sắp đổ, rất nhanh sẽ hỏng mất.
So với đảo nổi, những tiên thành trên mặt đất này càng dễ thành nơi công kích của tà vật. Dù cho có một ít đệ tử gia tộc nhị lưu trợ giúp hỗ trợ, nhưng vẫn không ứng phó được. Thực lực tà ma tương đương với Đại Thừa kỳ, cũng không thể phái hết tu sĩ Đại Thừa kỳ trong gia tộc ra được.
Phía dưới tiên thành ngược lại là có một vị tu sĩ Đại Thừa kỳ tọa trấn, chỉ là đối mặt với ba tên tà ma liên thủ, làm sao có thể là đối thủ? Lúc này bọn họ chẳng qua là dựa vào Đại trận hộ thành trong tiên thành mà khổ sở trấn thủ, chỉ cần đại trận hộ thành bị phá, như vậy tu sĩ trong tiên thành chỉ có nước bị tổn lạc.
"Muội phải cẩn thận." Tư Hàn nhìn về phía Tư Lăng, dặn dò.
Tư Lăng gật đầu. Trải qua thời gian trăm năm, nàng hiện tại đã tích lũy được rất tốt, rất nhanh liền có thể tấn cấp Hợp Thể kỳ. Nhưng so sánh với đám
tà ma kia thì vẫn không đủ dùng, tự nhiên không dám không biết tự lượng sức.
Hai người một trước một sau bay ra khỏi Phi Thiên thuyền, sau đó là bốn con yêu, chỉ còn lại Tiểu Yêu Liên ở lại Phi Thiên thuyền. Nếu có tình huống gì phát sinh, cũng tiện khống chế Phi Thiên thuyền tới cứu giá. Phi Thiên thuyền tuy rằng nhìn chỉ là chiếc Phi Thiên thuyền nhỏ, nhưng từ lúc dung nhập Ngũ Thải tinh thạch, Phi Thiên thuyền đã tấn thăng thành tiên khí hạ phẩm. Tia thần thức kia càng ngưng thật hơn, so với những Phi Thiên thuyền khác không có nảy sinh linh thức, mặc dù là tiên khí thượng phẩm cũng không so được. Tốc độ nó đã hơn những tiên khí thượng phẩm, là pháp bảo trốn chạy cực tốt. Vì thế trăm năm qua, Tư Lăng còn thật sự dựa vào nó mà tránh được mấy kiếp.
Sau khi hai người xuất hiện, tu sĩ trong tiên thành tất nhiên vô cùng vui vẻ. Đối mặt với kẻ thù chung, cùng làm Nhân tu tự nhiên là trợ giúp đồng loại, đã không cần cố kỵ thứ gì khác.
Tư Hàn trong tay cầm hỏa tiên do Băng Diễm ngưng tụ thành, bước về trước một bước, trực tiếp đánh lên trên người một tên tà ma trong đó. Thân hình cao lớn của tà ma bị đánh một cái lảo đảo, bay ra ngoài. Dị hỏa cùng thiên lôi từ xưa đến nay chính là vật khắc tinh của yêu tà, cho nên Băng Diễm quất vào trên người, khiến những tà ma kia rất thống khổ.
Tu sĩ Đại Thừa kỳ - Đường Chiếu trấn giữ trong Tiên thành nhìn thấy Tư Hàn ra tay, thì mừng rỡ trong lòng. Tuy rằng vị tu sĩ đột nhiên xuất hiện này tu vi chỉ ở Hợp Thể kỳ hậu kỳ đỉnh cao, bất quá chỉ còn một bước liền có thể tấn cấp Đại Thừa kỳ, không cho phép khinh thường. Hơn nữa hắn ta thế nhưng có được dị hỏa, chính là vật khắc tinh của yêu tà, cũng coi như là sức chiến đấu không tầm thường. Có hắn tương trợ, tiên thành có lẽ có thể bảo toàn.
Những tu sĩ khác cũng vô cùng mừng rỡ, lập tức phấn chấn lên.
Mà lúc này, bốn con yêu Trọng Thiên cũng gia nhập vào hành động tru diệt tà vật. Hơn nữa Trọng Thiên cùng Bạch Hổ là lớn gan, chúng nó cũng dám liên hợp lại đối phó một tên tà ma, giúp Đường Chiếu giảm bớt không ít áp lực, chỉ chuyên tâm đối phó một tà ma là đủ. Đường Chiếu lại phân tâm nhìn xuống, phát hiện hai con yêu thú một đen một trắng kia lấy Dị Hỏa đáng sợ cùng Phong Nhận xuất thần nhập hóa đối phó tà ma kia, trong lòng không khỏi cả kinh. Hai con yêu thú nhìn nhỏ tuổi, lại không nghĩ rằng lợi hại như vậy.
Không nói bọn họ, Tư Lăng ngược lại là an phận ẩn vào trong đám người, cẩn thận đem hạt Thiên Nhãn Bồ Đề vứt ra ngoài, dùng thần thức khống chế nó chìm xuống đất, hấp thu những tà sương đỏ kia. Mà bản thân nàng thì tìm chỗ đất trống trải, lấy ra Ma Thiên Kinh Vũ cầm, hai tay ngưng tụ hồn lực, bắt đầu lấy sóng âm đánh chết đám tà thú.
Sóng âm vô hình lướt qua, một đám lớn tà thú nổ tung, hóa thành huyết vụ tan trong trời đất.
Quần công lợi hại như thế thật khiến những tu sĩ khác có chút kinh dị, vội nhìn qua, chỉ thấy được bóng dáng mảnh khảnh đằng trước đang quay lưng lại bọn họ. Thế nhưng là nữ tu mặc vũ y tiên nữ màu xanh lam.
Kỹ năng quần công của Ma Thiên Kinh Vũ cầm là vô cùng lợi hại, đối phó với số lượng đông đảo tà thú là tốt nhất. Đây cũng là nguyên nhân Tư Lăng lựa chọn dùng Ma Thiên Kinh Vũ cầm làm vũ khí. Hơn trăm năm lịch lãm, cũng giúp nàng có thể chơi Ma Thiên Kinh Vũ cầm được trôi chảy, lực khống chế tăng cao rất nhiều, không cần lo lắng lại xuất hiện quẫn cảnh khi lần đầu luyện tập ma cầm nữa.
"Ngao -- "
Một tiếng gào thét vang lên, Tư Lăng phân thần nhìn lại, phát hiện là Tư Hàn đã tru diệt một tên tà ma. Tà ma cao ba mét bị Băng Diễm hóa thành lưới trói chặt, Băng Diễm không ngừng ăn mòn thân thể nó, thậm chí xoắn gϊếŧ nguyên thần, cuối cùng thân thể to lớn ngã rầm xuống đất. Dưới ngọn lửa
Băng Diễm đốt cháy, hóa thành một đống tro tàn.
Thấy thế, những người khác đều nhịn không được hoan hô ầm lên.
Đột nhiên, Tư Lăng cảm giác được hạt Thiên Nhãn Bồ Đề truyền đến khác thường, có cái gì đó ngăn cản nó hấp thu tà sương, thậm chí cướp đoạt tà sương với nó. Nàng lập tức đem thần thức lặn xuống, truy theo dấu vết, rất nhanh liền phát hiện nguyên nhân khiến hạt Thiên Nhãn Bồ Đề tử không thể hấp thu.
"Đại ca, dưới đất có dị thường, cẩn thận!" Tư Lăng vừa dùng thần thức khóa chặt, vừa truyền âm với Tư Hàn.
Tư Hàn động tác cũng không dừng lại, lên tiếng "Biết ", sau đó phi thân lên, bay giữa không trung. Pháp bào màu trắng ở giữa không trung bay phấp phới, hắn vươn tay, giữa mi tâm ẩn ẩn xuất hiện một dấu vết hạt châu, chính là Diệu Mục Châu. Dựa vào thế của Diệu Mục Châu, Tư Hàn phá vỡ mê chướng trước mắt, khu trừ tà khí đang vọt lên, liền nhìn thấy sâu vạn trượng dưới đất, trong đám tà sương đang bốc lên, lẳng lặng nằm một nữ nhân mặc hồng y.
Tư Hàn nhíu mày, nói là người, lại không có khí tức của người, cả người đều là tà khí không thể tan biến, nhưng mà nói là tà tu, càng không giống như là tà tu. Nàng ta an tĩnh nằm ở đằng kia, tà khí trong không khí ào ào tẩm nhập
trong thân thể nàng, tẩm bổ thân thể nàng. Cùng với hút tà khí càng ngày càng nhiều, khí tức nàng ta cũng đang không ngừng tăng lên, tu vi từ Nguyên Anh kỳ kéo lên tới Hóa Thần kỳ, rồi đến Luyện Hư kỳ...
"Tư Lăng, hạt Thiên Nhãn Bồ Đề!"
Tư Lăng nghe nói như thế, liền biết huynh ấy muốn làm gì, trực tiếp khống chế hạt Thiên Nhãn Bồ Đề lặng lẻ đi qua, cùng tranh đoạt tà sương với nữ nhân kia. Tuy rằng không biết người này vì sao lại ở trong này, nhưng khí tức phát tán trên người nàng ta chính là không phải tộc ta.
Ngay khi Tư Lăng hành động thì Trọng Thiên cùng Bạch Hổ đã liên thủ diệt một tà ma, một tên tà ma cuối cùng cũng bị Đường Chiếu tiêu diệt. Hiện tại chỉ còn lại những tà thú kia, cũng không đáng để lo.
Nhưng mà mọi người còn chưa hoan hô, Tư Hàn đã quát: "Bảo bọn họ mau chóng rời xa nơi đây."
Đường Chiếu có chút kinh dị, bất quá bởi vì Tư Hàn trợ giúp mới có thể giành được thắng lợi, hắn không nói hai lời liền bảo những tu sĩ khác trong tiên thành mang các đệ tử đang chiến đấu đi, chỉ để lại hắn cùng hai mươi mấy tên tu sĩ Hợp Thể kỳ.
"Vị tiểu hữu này, đã xảy ra chuyện gì?"
Tư Hàn vẫn chưa trả lời, bởi vì lúc này có vài luồng khí tức man rợ hướng về nơi đây. Chẳng mấy chốc liền nhìn thấy ba nam hai nữ đi tới, từ khí tức nửa linh nửa tà lộ ra trên người những người này có thể biết, họ đều là tà tu. Trong đó, người đứng phía trước nhất là nam tu trung niên với tu vi Đại Thừa kỳ, còn lại đều là Hợp Thể kỳ.
Nam tu trung niên kia thấy hiện trường chỉ còn lại tà thú, ba tên tà ma đều đã bị gϊếŧ chết, sắc mặt đại biến, lo lắng sẽ ảnh hưởng đến kế hoạch của bọn họ. Trong lòng có vài phần cảnh giác, đang muốn làm gì đó để kéo dài thời gian thì một luồng Băng Diễm gào thét mà đến, không cho hắn một chút cơ hội chuẩn bị.
Mấy tà tu khác lúc này cũng ào ào gia nhập trận chiến. Đường Chiếu thấy
Tư Hàn đối phó với tên tà tu kia, hơn nữa thấy hắn có thừa lực, lấy tu vi Hợp Thể kỳ hậu kỳ đỉnh cao mà đối đầu với tà tu Đại Thừa kỳ, thế nhưng không rơi xuống hạ phong, trong mắt liên tục phát sáng, đồng dạng cũng gia nhập vào chiến đấu, đối phó với bốn gã tà tu nọ.
Nam tu trung niên kia trong lòng càng nôn nóng. Hắn lúc này đã phát giác kế hoạch tựa hồ bị người phát hiện. Vốn là muốn cho tà ma cùng tà thú công kích tiên thành, nhằm che dấu khác thường dưới đất, thậm chí cả thực lực của tiên thành này hắn cũng đã khảo sát. Chỉ có một mình Đường Chiếu là tu sĩ Đại Thừa kỳ tọa trấn, căn bản không cần lo lắng hắn ta phát hiện khác thường. Nhưng lại không ngờ xuất hiện ngoài ý muốn, tu sĩ bạch y này là từ đâu đến?
Nam tu trung niên vừa sợ vừa giận, công kích cũng trở nên tàn nhẫn hơn, trực tiếp thả ra Bách quỷ tà anh. Bách quỷ tà anh này là đem đứa trẻ chín tháng còn chưa sinh ra, còn trong bụng mẹ trực tiếp gϊếŧ chết, lấy đi hồn phách. Lấy đủ một trăm hồn phách trẻ con đem luyện chế thành quỷ anh. Bởi vì đứa bé không được sinh ra, hơn nữa trong quá trình luyện chế trải qua luyện hồn, ra sức hòa hợp các hồn phách, một trăm Quỷ Hồn hợp thành một cái, khiến cho linh hồn trẻ con thuần khiết bị oán khí làm bẩn, làm nó hóa thành vũ khí lợi hại nhất.
Lúc Đường Chiếu phát hiện Bách quỷ tà anh thì thật là vừa sợ vừa giận, loại thuật pháp tàn nhẫn cỡ này đã làm hại bao nhiêu sinh linh? Đây cũng
nguyên nhân là vì sao tà tu xưa nay không được chào đón, chỉ bởi vì thủ đoạn của bọn họ quá tàn khốc, ảnh hưởng đến thiên hòa.
Tư Hàn bình thản không sợ hãi, sắc mặt không đổi, cất bước đi ra, bộ bộ sinh liên (bước bước sinh ra hoa sen). Băng Diễm màu trắng hóa thành băng liên lan ra, ngọn lửa âm hàn của Bách quỷ tà anh phun ra gặp phải Băng Diễm thì kiên trì không được mấy giây liền diệt. Bách quỷ tà anh phát ra tiếng khóc thét như trẻ con, thân thể to lớn nện đến hướng Tư Hàn.
Tư Hàn mắt nhìn chăm chú, hai tay bấm nhanh thần chú, dị băng chợt nổi, hóa thành nhà giam, nhốt nó bên trong dị băng, sau đó dùng Băng Diễm đốt cháy.
Tà tu trung niên kinh hãi, nhưng cũng không sợ một tên tu sĩ Hợp Thể kỳ. Hai tay hắn giơ lên, một vân phiên (lá cờ) màu đen xuất hiện trên đỉnh đầu.
Lúc này, xéo đối diện, một luồng yêu hỏa màu tím đột nhiên phun đến hướng hắn. Tà tu trung niên giật mình, vô cùng sợ hãi yêu hỏa màu tím kia. Vân phiên đen phiêu đãng giữa không, sau đó đem toàn bộ tà vật khóa trong vân phiên phóng ra.