Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Trùng Sinh Mạt Thế Ngàn Dặm Đường Về

Chương 18: (Nguy hiểm)

« Chương TrướcChương Tiếp »
Sở Duyệt dựa theo lộ tuyến trong trí nhớ, lái xe về hướng phía tây, ước chừng hai trăm km là có thể tới trấn song long.

Cao tốc không thể đi, sau tận thế trên đường cao tốc đều là xe, bên trong cũng không ít tang thi, cho dù sau đó quân đội xuất động rửa sạch con đường chạy trốn cho dân chúng, thì cũng không dám đi vào cao tốc.

Nói tương đối, đường quốc lộ tốt hơn rất nhiều, nhưng đi đường quốc lộ sẽ lâu hơn một chút.

Hiện tại mới hơn 10 giờ sáng, trên đường gặp chút chướng ngại trì hoãn thời gian, nhưng đuổi tới đó trước khi trời tối, hẳn là không có vấn đề.

Sở Duyệt đi về phía trước được khoảng ba bốn km, liền nhìn thấy xe lật đổ bên đường.

Cô bò lên trên xe nhìn, tất cả phía trước đều là xe, hẳn là đã xảy ra tai nạn xe cộ trước đó,

Từ giao lộ ra, có hai chiếc xe đâm vào nhau, những xe phía sau tránh không kịp lại đυ.ng vào, đã làm đường bị tắc kín mít. Trên mặt đường cùng trong xe đều đã không còn vết chân, chỉ có vô số tang thi du đãng khắp nơi.

Xem ra lúc ấy đã gây ra động tĩnh không nhỏ, hấp dẫn rất nhiều tang thi tụ tập tới chỗ này, muốn đi qua con đường này giống như trước kia là không có khả năng.

Mắt thấy tang thi đã sắp vây quanh từ tứ phía lại đây, Sở Duyệt cắn chặt răng, nhảy từ trên nóc xe xuống, kéo ba lô từ trong xe ra đeo lên lưng, trong tay cầm dao chặt xương, xoay người chạy về phía trung tâm thương mại.

Trung tâm thương mại này, đời trước khi ba mẹ sở đưa Sở Duyệt tới đây học đã từng đi dạo qua, cô còn mơ hồ nhớ rõ bố trí bên trong.

Một đường quá quan trảm tướng vọt tới cửa trung tâm thương mại, Sở Duyệt mới phát hiện cửa lớn đã bị người ta dùng các loại gia cụ, khí cụ lớn chặn lại.

Xong con bê!

Sở Duyệt quay đầu lại nhìn thoáng qua tang thi rậm rạp theo kịp phía sau, cũng ra một thân mồ hôi lạnh.

Giơ tay ra sức ném ra mấy chai bia về phía sau, giảm bớt một chút áp lực, Sở Duyệt xoay người chạy về phía cửa hàng pizza bên cạnh.

Cửa hàng pizza này mở ngay bên cạnh cửa lớn của trung tâm thương mại, bên trong có một cánh cửa thông tới trung tâm thương mại, có một lần Sở Duyệt cùng ba mẹ đi vào trung tâm thương mại từ cửa hàng này, ăn xong lại đi ra bên ngoài từ cửa lớn.

Sở Duyệt tính toán đi thử thời vận.

Cửa kính của cửa hàng Pizza đang đóng nhìn từ ngoài vào, bên trong đang có mười con tang thi du đãng.

Sở Duyệt nhẹ nhàng thở ra, thả toàn bộ hỏa lực, giải quyết mấy con tang thi, nhanh chóng đẩy cửa vào trong, tiện tay đem tủ thịt tươi ra để chắn cửa, sau đó xoay người đánh về phía những con tang thi bên trong cửa hàng, đang giương nanh múa vuốt vây đến.

Cánh tay nắm dao đột nhiên nâng lên chém xuống, cô chém một dao vào cổ tang thi bên trái, tang thi lập tức bị chặt đứt xương cổ, giống như mất đi sinh mệnh mà ngã xuống.

Sở Duyệt rút dao ra, cánh tay linh hoạt, vừa chuyển lại bổ về phía cổ của một con tang thi khác…

Dùng một con dao chặt xương nhỏ, cần rất nhiều lực, Sở Duyệt dùng đến thập phần thuận tay, theo dao một dao một cái, một dao một cái, vài lần đã giải quyết xong tang thi trong của hàng.

Thanh lý xong tang thi bên trong, Sở Duyệt lau mồ hôi vừa ngẩng đầu thấy chung quanh, tức khắc đã hoảng sợ.

Chỉ thấy bên ngoài cửa kính xát đất đều là tang thi rậm rạp, một đám đầu lắc lư gắt gao cơ khát nhìn Sở Duyệt bên trong cửa hàng.

Trong lòng Sở Duyệt cả kinh, nay mới là hôm sau khi tang thi bùng nổ, theo lý thuyết bọn chúng hiện tại hẳn là tang thi ngốc không có thị lực, không có suy nghĩ, vì sao mấy con tang thi này lại giống như nhìn thấy cô.

Sở Duyệt chậm rãi đi vài bước sang bên cạnh, đầu của đám tang thi bên ngoài cũng nhất trí nhìn theo.

Tuy Sở Duyệt đã gặp qua tang thi như này, nhưng lúc này vẫn nhịn không khỏi một thân nổi da gà.

Những con tang thi này không bình thường!

Nhăn mày, Sở Duyệt quay đầu không nhìn tang thi bên ngoài nữa, cô phải nhanh chóng nắm chặt thời gian trở về.

Tang thi tiến hóa trước! Với kinh nghiệm đời trước của cô chưa chắc còn phù hợp với hiện tại nữa.

Cánh cửa rẽ bên phải của cửa hàng Pizza thông tới trung tâm thương mại, Sở Duyệt đi qua, vừa thấy, lập tức phải lui trở về.

Mẹ nó!

Trung tâm thương mại tất cả đều là tang thi rậm rạp, không biết là nhân tài nào, cư nhiên chặn kín mít cửa lớn.

Này mẹ nó không phải sợ tịch mịch sao?

Trang thi ở ngoài cánh cửa rẽ nghe được tiếng động trong cửa hàng pizza, phía sau tiếp phía trước muốn nhào vào trong, nhưng cánh cửa lại bị người khác dùng mấy cái bàn chặn lại, trong chốc lát tang thi không thể xông vào.

Sở Duyệt nhìn xung quanh một chút, nhấp môi xoay người mở cửa phòng bếp.

Trong phòng bếp còn có rất nhiều pizza đã nướng hoặc chưa nướng, Sở Duyệt thu tất cả đồ có thể ăn vào, nghĩ nghĩ lại sờ đến nhà kho, trong nhà kho ngoại trừ có các loại rau dưa, bột mì, còn có từng thùng rái cây, chân giò hun khói, các loại gia vị……

Không tiếng động thu dọn nhà kho xong, Sở Duyệt lại sờ đến kho lạnh, thu hết các loại phô mai, thịt viên, lạp xưởng……ướp lạnh, phàm là có thể ăn đều thu lại, vạn nhất không gian có thể giữ lại a.

Ra khỏi kho lạnh, Sở Duyệt cầm ghế dựa đặt lên bàn lớn trong phòng bếp, bò lên trên mở ống thông gió ra, thu ba lô vào không gian, rồi vặn người bò vào.

Cô vốn muốn đi xuyên qua trung tâm thương mại để đến con phố phía sau, sau đó tìm chiếc xe rồi tiếp tục xuất phát.

Trên mặt đất không đi được, thì đi trên không trung cũng có thể a.

Sở Duyệt cẩn thận mà bò vào ống dẫn, tận lực để không phát ra âm thanh, mỗi lần đến ngã rẽ, cô sẽ đều chuyển phương hướng theo trực giác.

Bò bò, Sở Duyệt phát hiện bản thân đã tự làm mình lạc đường, hiện tại cô đã hoàn toàn không phân được rõ đông nam tây bắc, cô hoài nghi cái ống dẫn này căn bản không có cửa ra.

Xem ra vẫn nên đi trên mặt đất.

Lại bò một đoạn, Sở Duyệt phát hiện mặc kệ đến nơi nào, nhìn xuống đều là tang thi rậm rạp, cũng không biết lúc ấy trung tâm thương mại đang làm gì, vì sao lại có nhiều người như vậy.

Kế hoạch từ lầu một xuyên qua trung tâm thương mại thất bại, chỉ có thể nghĩ cách lên lầu hai.

Lại bò đến một cái lỗ thông gió, Sở Duyệt thông qua khe thông gió nhìn xuống phía dưới là một cửa hàng trái cây di động, bên cạnh không xa chính là thang cuốn lầu hai.

Chính là nơi này!

“Leng keng” một tiếng vang lớn, Sở Duyệt đã gõ rơi nắp lỗ thông gió xuống, đồng thời cả người cô rụt lại phía sau vài bước.

Phía dưới, tang thi bị tiếng động hấp dẫn lại đây, điên cuồng mà vọt tới, giống như một đám giòi bọ củng tới củng đi.

Sở Duyệt chậm rãi lui lại đến lỗ thông gió của cửa hàng cách vách, gõ nắp thông gió xuống. Cô còn ngại cái nắp này không đủ vang, liền lấy ra một súng đồ chơi thu được ở cửa hàng vịt nướng, lấy ra bẻ chốt mở ném xuống.

“Tất nga…… Bùm bùm……” Tiếng súng đồ chơi không tính là lớn, nhưng trong trung tâm thương mại an tĩnh lại có vẻ đặc biệt đột ngột, tang thi chung quanh đều bị hấp dẫn đi tới, tiền phác hậu kế mà nhào vào súng đồ chơi mặt trên.

Sở Duyệt chạy nhanh bò tới chỗ nắp thông khí phía trước, nhìn thoáng qua phía dưới, cư nhiên còn có rất nhiều tang thi, bất quá lực chú ý của bọn nó đều bị tiếng súng đồ chơi hấp dẫn, một đám bước đi cứng đờ tới bên ngoài.

Sở Duyệt đợi một chút, tang thi trong cửa hàng đều đã chạy đi không sai biệt lắm, Sở Duyệt thừa cơ hội này nhanh nhẹn bò từ lỗ thông gió tới trên quầy, sau đó dùng tốc độ nhanh nhất chạy tới thang cuốn.

Tang thi trải qua mấy lần chạy về phía súng đồ chơi, có con tang thi hoài nghi mà ngửi ngửi trong không khí, mà chưa có phản ứng lại, đã bị những con tang thi phía sau đẩy về phía súng đồ chơi.

Khi Sở Duyệt chạy nhanh lên thang cuốn mới thấy trên đỉnh thang cuốn đã bị người ta dùng đồ phá hỏng.

Sở Duyệt càng không nghĩ tới chính là, cái súng đồ chơi kia không phải loại kêu liên tục, nó phát ra tiếng một hỏi liền ngưng bặt.

Không còn tiếng động hấp dẫn, rất nhanh đã có mấy con tang thi chú ý tới Sở Duyệt trên thang cuốn!
« Chương TrướcChương Tiếp »