Ngày 28 tháng 5, khoảng cách đến mạt thế còn 177 ngày. Khoảng cách vé số mở thưởng còn 0 ngày.
Sau khi Lý Vũ đối chiếu vé số với kết quả trên điện thoại. Phát hiện cái hiệu ứng bươm bướm là anh này không có ảnh hưởng đến kết quả.
Dựa theo cách anh mua vé số thì ngoài giải nhất 1100 vạn nhân ba ra được 3300 vạn, cộng thêm giải nhì 40 vạn, 15 điểm*. Anh tổng cộng có 3900 vạn, trừ đi 20% thuế thì anh vẫn còn 3120 vạn.
* nguyên văn là 15 rót. Ai hiểu chỉ tui với. Huhuhu...
Rạng sáng ngày thứ hai, Lý Vũ bắt xe đi thành phố lấy tiền thưởng về.
Thời gian vội vàng nên Lý Vũ cũng không có ngụy trang quá nhiều chỉ đeo một cái khẩu trang. Chẳng qua ở ven đường anh mua thêm một cái mũ với cặp mắt kính mát.
Thời điểm nhận tiền thưởng, nhân viên nhiều lần ra ám hiệu cho anh. Để cho anh quyên góp tiền, không phải là anh không muốn mà là anh sợ số tiền này sẽ đi nơi khác. Trời mới biết những cái thùng quyên góp như này thì số tiền bên trong sẽ đi về đâu.
Nhưng là mấy nhân viên vẫn cứ khuyên: " Nhìn anh trai này a, đạt được giải thưởng lớn như vậy của chúng ta, nhất định phải có một loại phúc báo a. Cho nên có rất nhiều người trúng số độc đắc đều sẽ quyên góp tiền đâu ~". Nói chuyện là một người nam nhân xấu xí tầm 30 tuổi. Ăn mặc một thân tây trang nhỏ, bộ dạng xấu xí, nhưng thân thể chỉ mập một chút.
Bên cạnh dường như là người lãnh đạo cũng ra đến nói chuyện: " Chúng ta cũng là vì mời chào anh đâu, quyên một ít tiền trợ giúp quỷ phúc lợi a~. Anh nói đúng không, anh Lý".
Lý Vũ mặt mày co rụt lại, có ý gì, nếu như anh không quyên góp tiền thì sẽ tiết lộ thông tin của anh?
Lý Vũ không chút sợ hãi chỉ nhìn chằm chằm vào người lãnh đạo này. Cái ánh mắt này của anh thế nhưng là được tôi luyện ở mạt thế gϊếŧ vô số người mà ra.
Lạnh băng thấu xương.
Lãnh đạo công ty vé số bị dọa sợ hết hồn nên không giám nhìn thẳng vào ánh mắt Lý Vũ.
Thế nhưng!
Chung quanh có đông đảo người, hơn nữa nhiệt độ không khí nóng lên, trong tình huống này mà không quyên góp tiền thì rất khó thoát khỏi.
Anh không sợ phiền toái nhưng lại lười giải quyết phiền toái.
Xây dựng căn cứ trọng yếu hơn!
Nội tâm anh thật không vui, nhưng bây giờ phải nhịn xuống, tượng trưng quyên 5 vạn tệ cho có lệ. Tựa hồ thấy số tiền này có chút thấp nên nhân viên có chút chê bai, lại muốn tiến lên dây dưa một phen nữa.
Lý Vũ trực tiếp hung hăng nói:" Các ngươi nếu lại dây dưa nữa tôi một đồng cũng không quyên nữa".
Nói xong, Lý Vũ đem nhân viên chung quanh đẩy ra, lần này không có ai lại ngăn cản anh nữa.
Lý Vũ cầm chi phiếu đón xe đi ngân hàng cách chổ này 2km. Đem tiền trong chi phiếu chuyển qua tài khoản của bản thân, nhìn tới 3115 vạn trong tài khoản, Lý Vũ có chút kích động trong lòng.
Ổn thỏa!!!
Trở lại trong thôn, Lý Vũ nghĩ tới nếu muốn xây dựng căn cứ thì nhất định không có cách nào giấu được cha mẹ. Cho nên anh muốn cho bọn họ một lý do để an tâm: Xây dựng khu du lịch sinh thái nông thôn.
Xây dựng khu câu cá, thu hoạch nông sản, tham quan phong cảnh, nấu cơm dã ngoại. Làm một tổng hợp hóa du lịch nông thôn. Huống chi nơi này cách thành phố không xa nên cũng không bị nghi ngờ. Nếu như không phải biết mạt thế đến thì xây dựng một nơi như thế này cũng không phải lo không có người tới tiêu phí.
Buổi tối, trên bàn cơm Lý Vũ thẳng thắn nói chuyện này cho cha mẹ Lý biết.
Cả hai trong lúc nhất thời có chút không kịp phản ứng, ngồi ngốc tại chỗ.
Cha Lý lấy ra một điếu thuốc chậm rãi đốt lên hút một hơi nói:" Con trở lại lập nghiệp là làm khu du lịch như vậy, cha ủng hộ con. Cha bao nhiêu năm qua cũng tích gớp được chút ít, là để cho con chuẩn bị cưới vợ dùng đến. Nhưng là dựa theo quy mô mà con vừa nói, chút tiền này khẳng định không đủ dùng ".
Lý Vũ vừa nghe cha trả lời như vậy, đã chứng minh được phán đoán trước của mình. Vì vậy trực tiếp nói ra việc trúng thưởng vé số lúc trước và hình chụp. Làm cha mẹ Lý trong nháy mắt bị chấn kinh đến.
Ngơ ngác nhìn số dư trong tài khoản ngân hàng trên điện thoại của Lý Vũ: 3100 vạn.
Thuyết phục được cha mẹ, ngày thứ hai Lý Vũ mang theo cha Lý đi gặp bí thư thôn. Muốn ông xét duyệt thủ tục đất đai muốn cải tạo.
Nghe được Lý Vũ muốn lập nghiệp, bí thư thôn vô cùng cao hứng, cái này nhất định có thể thúc đẩy thu nhập của địa phương nên cũng không bị mất mát cái gì.
Thuận tiện đem mấy mẫu đất của Lý gia cùng mấu mẫu bên cạnh bao lại chung. Mãnh đất này cũng là thuộc sở hũu trong thôn nhưng một mực bị bỏ hoang ở nơi đó. Bí thư thôn xem ở Lý Vũ muốn lập nghiệp, mà một phần cũng vì mưu cầu tương lai phát triển cho thôn mới cho Lý Vũ thuê luôn mãnh đất đó. Liền lấy giá cả cho thuê rất rẻ.
Ba! Con dấu đóng ấn một cái rất nhanh, bí thư thôn cũng vô cùng sảng khoái. Dù sao phần lớn đất đai cũng nằm trên hộ khẩu của cha Lý.