Chương 16

Thời gian chặm rãi trôi qua.

Vào cuối tháng 10, Lý Vũ lại rối rít gọi cho cậu nhỏ ở nước ngoài, dì nhỏ, chú ba và nói với họ rằng bạn bè làm việc trong nhà nước ở tỉnh M lúc trước có tiết lộ với anh là gần đây sẽ có một số chuyện sẽ phát sinh. Nên khuyên họ hãy trở về trước.

Nhưng là giống như tưởng tượng của Lý Vũ, bọn họ hoàn toàn không tin tưởng. Vì vậy Lý Vũ chỉ có thể khuyên họ tích trữ nhiều một chút vật tư.

Ngày 3 tháng 11, trời đột nhiên nóng bất thường, vốn tháng 11 tiết trởi phải tở nên mát mẻ nhưng nhiệt độ lại cao tơi trên 38⁰.

Các đài truyền hình lớn đều đưa tin về sự việc kỳ lạ này:

"Bản đài báo cáo, luồng không khí nóng này là do phóng xạ mặt trời gây ra. Theo các chuyên gia đưa ra định luận, quá trình tiếp súc với luồng không khí nóng này sẽ rất nhanh kết thúc."

"Tin tức về cuộc sống - đô thị, bây giờ chúng ta đang thấy được là cuộc sông sinh hoạt của bà Tạ ở đông bắc. Bà ấy chia sẽ rằng vào thời điểm này bà hay chuẩn bị một số rau củ để dự trữ cho mùa đông."

Đài tuyền hình Phương nam phỏng vấn một thanh niên, người phụ nữ chủ trì cuộc phỏng vấn hỏi: "Thời tiết nắng nóng vào mùa đong này có ảnh hưởng tới vấn đề gì đối với bạn hay không?"

"Cái thời tiết quỷ quái này thật muốn gϊếŧ người mà. Trước đó, thời tiết ở đây đều đại khái là mười mấy độ, còn bây giờ thì cứ như đang ở mùa hè vậy. Không thể nào hiểu nổi!"

Mặt trời chói chang, ban ngày một mực kéo dài 16 tiếng, thời tiết nắng nóng như đang ở giữa xích đạo.

Tuy nhiên, sau khi nhiệt độ cao ban ngày qua đi thì đến 4 giờ tối nhiệt độ lại nhanh chóng trở nên lạnh giá. Một lần hạ xuống còn -10⁰C.

Trong vài ngày tới, ngày và đêm đều bị rối loạn. Có lúc ban ngày dài 16 tiếng, có khi là ban đêm dài 16 tiếng.

Mà nhiệt độ chên lệch của ngày và đêm từ mười mấy độ đến măn mươi mấy độ. Chuyển đổi không ngừng.

Điều này mang lại nhiều vấn đề cho công chúng nghị luận, trong lúc nhất thời chuyện liên quan tới mạt thế được mọi người lấy ra bàn tán, bay múa đầy trời.

Chính phủ cũng đưa ra thông báo cho tất cả người dân để họ mua lương thực dự trữ trong 10 ngày và cố gắng không đi ra khỏi nhà.

Người dân trong nước cũng bắt đầu tích trữ một số vật tư để trong nhà. Tuy nhiên, do ngày đêm đảo loạn kéo dài. Thì sau 2 tuần, quốc gia còn có thể duy trì trật tự, giao thông công cộng cũng bất đầu hoạt động 24/14 giờ. Nhưng tình hình cũng không thể so với trước kia.

Nói ví dụ như lúc trước dợi xe buýt khoảng 10 phút thì bây giờ phải đợi khoảng 20 phút.

Cậu cả Lưu Kiến Văn cũng càng thêm bận rộn. Đến ngày 20 tháng 11, cậu cả đột nhiên đến tìm Lý Vũ, hỏi Lý Vũ xem có phải anh đã biết được gì hay không.

Lý Vũ giải thích với cậu cả bằng lý do như khi gọi điên thoại cho cậu nhỏ và dì út vào cuối tháng 10. Nói với cậu cả là anh có một người bạn làm trong chính phủ ở tỉnh M, có tin tức nội bộ rằng sẽ có chuyện lớn sẽ phát sinh.

Cậu cả nghe vậy nói vào điện thoại:"Trong cuộc họp hôm nay, chính phủ đã dưa ra thông báo rằng 3 ngày sau sẽ phong tỏa giao thông toàn diện, sau đó sẽ để cho người dân tích trữ nhiều vật tư một chút."

Lý Vũ thuận thế nói: "Nếu không để cho tiểu Lược cùng mợ đến chỗ con ở đi. Cậu bây giờ cũng tương đối bận rộn, bây giờ cũng không thể đi làm hay học tập gì. Còn có ông bà ngoại đều đang ở bên chỗ con."

Nghe được lời này, Lưu Kiến Văn có chút cảm động. Vì vậy, tính toán để cho Lý Vũ ngày mai đi đón bọ họ.

Nhưng không nghĩ tới, nữa đêm Lý Vũ đã nhận được điện thoại của cậu cả: "Lý Vũ, con bây giờ nhanh láy xe tới đây đi, đón mợ cả con cùng tiểu Lược về đi. Cậu vừa nhận được cuộc gọi, họ nói có một thôn đều bị nhiễm virus. Tất cả đều giống như biến thành zobie trong phim vậy. Cậu bây giờ đang trên đường đi đến hiện trường. Cậu cảm giác được chuyện này không bình thường."

Lý Vũ vừa mới tiếp điện thoại, vẫn còn đang mơ màng thì nghe được nội dung trong câu nói của cậu cả, trong nháy mắt liền tỉnh táo lại, thầm nghĩ trong lòng " Chẳng lẽ mạt thế đến trước thời gian rồi?"

Vì đang lái xe nên cậu cả không nghe rõ Lý Vũ đang lẩm bẩm cái gì, liền hỏi lại: "Con đang nói gì vậy? Cậu không nghe rõ. Bây giờ con đi nhanh đi, đợi tới sáng mai thì không biết sẽ có biến cố gì nữa đâu."

Âm thanh ồn ào và tiếng còi xe cảnh sát hú inh ỏi gần đó truyền qua loa điện thoại làm cho Lý Vũ lấy lại bình tĩnh. Anh đối với cậu cả nói: "Để cho tiểu Lược cùng mợ cả đem hành lý đều chuẩn bị xong đi, bây giờ con sẽ đi đón họ."

"Được! Vậy cậu cúp máy." Sau đó quay sang bên cạnh nói với đọi viên: "Quần áo phòng chống bạo lực đã chuẩn bị xong chưa?"

Nghe vậy,Lý Vũ vội vàng nói tiếp: "Cậu cả, chuên này chắn chắn không được bình thường cho lắm. Cậu hết thảy đều chú ý nhé. Nếu như có chuyện gì ngoài ý muốn thì hãy đến khu du lịch của con bên này."

"Tốt!" Cậu cả nói xong thì cũng cúp máy.

***

Chương sau Na sẽ thu phí nha!!!