Chương 14: Gia đình

Trong đình nghĩ mát còn treo hai khối bảng hiệu, chính là được Trần Đoàn lão tổ ở Lạc Dương Long Môn Thạch Quật khắc trên đó: "Khai trương ngày bờ ngựa, kỳ dật nhân trung long".

Bên cạnh đó, còn hai khối đá được lấy từ mỏ đá gần nhà, cao đến 4 mét cự thạch.

Làm cho khí tức cổ xưa cùng thanh nhã thể hiện ra trước mắt.

Huống chi trại chăn nuôi lớn mấy trăm km cũng là thiết kế theo phong cách cổ đại, định rõ từng khu vực.

Dưới lòng đất, hầm ga mê tan và hố rác được khai thác tốt để tận dụng phân bón tự nhiên từ súc vật.

Nhìn thấy ao nước chậm rãi chảy ra từ hồ nước lớn, tạo thành một dòng suối nhỏ xuyên qua vườn hoa, chạy quanh ruộng lúa, thấy mảnh đất màu mỡ với bông lúa đang chờ thu hoạch.

Nhìn thấy một quảng trường nhỏ hơn một trăm mét vuông, nơi một số trò chơi được thiết lâp ở đó.

Thấy được từ chỗ sâu trong rừng rậm cách chổ này 3km có một dòng suối, thông qua ống dẫn nước dưới lòng đất, đi qua bên cạnh rừng trúc, tạo ra một dòng nước thanh tuyền nho nhỏ.

Nhìn thấy được bỏ ra mấy chục vạn xây dựng căn cứ có cảnh quan như thế này, cha mẹ Lý cảm thấy ngạc nhiên và hạnh phúc.

Thật tốt! Lý Vũ làm căn cứ du lịch sinh thái nông thôn xinh đẹp như thế này sẽ có thật nhiều người bị hấp dẫn đi đến đây.

Nhưng tại sao kho hàng lại tích trữ nhiều vật tư như vậy? Cha mẹ Lý điều không thể hiểu được. Thậm chí nếu cả gia đình họ sử dụng, có lẽ cả đời cũng không thể sử dụng hết.

Gia tộc của Lý Vũ thực ra là một gia đình lớn. Trừ bỏ chú nhỏ Lý Hàng Trình một mực muốn ở lại nhà cũ, gần đây lại đến căn cứ phụ giúp xây dựng ra thì mấy người chú khác của anh cũng đã ra ngoài làm việc.

Cha Lý đặt tên là theo tổ tiên của mình. Ông nội Lý đã đặt tên cho 4 người con của mình theo câu thành ngữ "tương lai rộng mở".

Lão đại Lý Hoành Viễn, lão nhị Lý Hoành Đại, lão tam Lý Hoàng Nhất, lão tư Lý Hoành Trình.

Lão ngũ là một cô gái tao nhã tên Lý Vũ Ly,là con út trong gia đình. Cô chỉ lớn hơn LýVux 10 tuổi.

Lý Vũ là trưởng tôn trong gia tộc, khi Lý Vũ còn bé đều được toàn bộ trưởng bối trong nhà yêu thích. Mà ông nội Lý thường hay khuyên răn người nhà là phải đoàn kết, dệt thành một sợi dây chắn chắn để mọi việc cùng nhau thịnh vượng.

Ở dưới sự lẩm bẩm về cách trị gia của ông nội Lý, không khí gia đình cũng khá tốt. Trước giờ chưa từng xảy ra hiện tượng anh em bất hòa.

Mà nhà ông bà ngoại Lý vũ ở bên này, năm đó bà ngoại Lý là thanh niên trí thức xuống nông thôn, sau đó gặp ông ngoại Lý. Nếu so tình huống gia đinh với nhà ông bà nội Lý thì nhà ông bà ngoại Lý tốt hơn rất nhiều.

Bên này ông ngoại Lý có một đứa con trai lớn tên Lưu Kiến Văn, đảm nhiệm trung đội trưởng đội cảnh sát vũ trang ở trong thành phố. Còn có một đứa con trai nhỏ làm ăn ở phương bắc và một cô con gái út lấy chồng ở xa đến BJ.

Mặc dù bên ông ngoại Lý không hưng thịnh bằng bên ông nội Lý, nhưng là nhân khẩu cũng không ít.

Từ nhỏ Lý Vũ dẫ ở trong thôn lên núi leo cây, xuống sông mò cá, cho đến khi anh lên thành phố học nội trú, anh còn nhớ mỗi cuối tuần mơh cả đều sẽ gửi cho anh một ít sữa bò cùng trái cây.

Mợ cả tính tinhf ôn hòa, những năm đó lại tương đối tính gưỡng phật giáo nên đối với anh cũng rất tốt.

Cho nên trong khoảng thời gian này Lý Vũ vẫn đang suy nghĩ một vấn dề: Làm thế nào mới có thể thể để người thân đang ở bên ngoài trở về?

Suy nghĩ rất lâu cũng không nghĩ ra được cái biện pháp nào tốt.

Nhưng quyết định là không thể nói ra chuyện mạt thế sắp đến được.

Đến lúc đó chỉ sợ tốn công vô ít.

Suy cho cùng, con người cũng không ngu ngốc, cho nên khẳng định không thể nào để cho họ cứ ở mãi trong căn cứ được. Cũng không thể nói với họ là mạt thế sắp đến rồi, vì vậy đừng chạy lung tung.

Làm sao họ có thể tin tưởng nếu như zombie sẽ xuất hiện nếu như họ không nhìn thấy chúng? Một hai người còn dễ tin tưởng chứ để mấy chục người đều tin thì rất khó mà làm được.

Trong khoảng thời gian này, Lý Vũ trở lại và làm ra động tác lớn như thế nhưng cũng không quá nhiều người biết cũng là vì anh đã nhiều lần nhấn mạnh qua với cha mẹ Lý, để họ không tiết lộ ra những việc mà anh gần đây đã làm. Nhưng bản lính của con người chính là nhiều chuyện, bởi vậy những người thân đang ở bên ngoài đều có chỗ nghe thấy được, nhưng cũng không rõ cụ thể Lý Vũ đang làm cái gì ở nhà. Chỉ biết anh ở nhà đang bắt đầu lập nghiệp.

Còn một tuần nữa là được nghĩ lễ quốc khánh, những người đang ở bên ngoài cũng muốn trở về nghĩ lễ cùng người tong nhà.

Nhưng dù sao cũng sẽ có một số người có những ý nghĩ khác, có thể sẽ không kịp thời gian về nhà.

Thế là Lý Vũ nảy ra một ý tưởng, chính là lấy danh nghĩa anh lập nghiệp bằng khu du lịch sinh thái nông thôn này làm cớ, để cho mọi nuoief trong nhà cùng nhau trở về tham quan và thuận tiện đề điểm một ít ý kiến cho anh.

Cũng vừa lúc cả hai bên gia đình đều được nghĩ lễ nên có thể cùng nhau tụ hợp. Vì vậy trong lúc ăn cơm chiếu, Lý Vũ cùng cha mẹ lý nói ra chuyện này.