Xem nền móng tường vây đã thành hình, bắt đầu xây dựng lên trên. Tường vây dài trăm mét đã có một chút đường nét.
Trong lòng an tâm một chút. Nhưng nhìn người trên công trường cũng không quá nhiều, mới mười mấy người, đoán chừng tiến độ có chút chậm.
Vì vậy tìm cha Lý thương lượng, tăng thêm một ít nhân thủ. Hãy mau đem tường vây xây xong, sau khi xây xong tường vây rồi lại xây dựng kiến trúc bên trong.
Bởi vì lần này động tác rất lớn, rất nhiều thôn dân cũng tới vây xem, Lý Vũ cũng không muốn để cho người khác thấy được kiến trúc bên trong.
Tại trong lúc xây dựng, thậm chí có một số thôn dân ầm ĩ nghị luận khắp nơi, có một số người có ý xấu ở chỗ này nói Lý Vũ là kẻ ngu, xài nhiều tiền như vậy để làm những thứ không cần thiết.
Lý Vũ dĩ nhiên không để ý đến những lời này. Anh nhìn xem những người này ở đây nhàn rỗi, đợi đến lúc mạt thế hoàn toàn bùng nổ bọn họ nhất định không có chỗ để khóc.
Cho nên nghĩ sau khi xây dựng tốt tường vây thì bắt đầu xây dựng bên trong. Như vậy người bên ngoài bị tường cao ngăn cản lại liền không thể thấy được bên trong như thế nào.
Cha Lý mặc dù có chút nghi ngờ, nhưng vẫn là dựa theo ý tưởng của Lý Vũ, lại tìm một ít nhân thủ tăng nhanh tốc độ xây dựng tường vây.
Sau 10 ngày, sau khi được mấy chục người ngày đêm thi công, cuối cùng đem hai ngọn núi, một hồ nước cùng đất đai vây lại.
Mấy ngàn mét chiều dài, cao 6m tường vây, đứng ở trên núi nhìn, phản phất giống như một cự thú thời thượng cổ.
May mắn chính là, mãnh đất này thuộc về địa hình trũng được núi bao quanh, chung quanh núi cũng rất nhiều, rừng cây ở đây cũng được chính phủ bảo vệ mấy năm nay nên không có xuất hiện tình huống chặt cây lung tung.
Cho nên bị cách trở bởi hai ngọn núi, trừ khi đứng nhìn ở chỗ cực kỳ cao ra thì người ngoài rất khó quanh sát được toàn cảnh.
Lý Vũ ở trong lòng cho mình giơ ngót cái vì sự cơ trí của bản thân. Mặc dù chỗ này rất lớn nhưng cũng đủ ẩn nấp.
Sau khi tường vây xây tốt, Lý Vũ gọi một cú điện thoại cho em trai Lý Hàng.
Em trai so với anh nhỏ hơn 2 tuổi, khi còn bé hay nghịch ngợm gây chuyện, nhưng là tốt xấu thi đậu vào trường cao đẳng nghề, học chủ yếu là nghề điện gia dụng chuyên nghiệp.
Cũng vừa vặn tốt nghiệp không được bao lâu, bây giờ ở trong thành phố tìm việc làm.
Cha mẹ Lý tổng cộng có 3 đứa con, đứa thứ nhất là Lý Vũ, đứa thứ hai là Lý Hàng, đứa còn lại tên Lý Viên.
Không sai, cha Lý đặt tên chính là tuỳ tiện như vậy, thế kỷ trước Dương Lợi Vĩ sau khi lên trời, cả nước như được truyền nhiệt vào thời đại vũ trụ.
Cha Lý vì vậy noi theo,cho 3 người lấy mấy cái tên này. Gửi gắm của ông đối tổ quốc vô hạng kỳ vọng tinh thần chinh phục biển cả rộng lớn.
Vừa lúc Lý Hàng gần đây không tìm được công việc hợp ý, tên nhãi này bình thường nhảy nhót tưng bừng. Tính cách sống động không thôi.
Lý Vũ điện thoại đi qua:" Tiểu Hàng, bây giờ có vội gì không? Nghe cha nói lúc trước thực tập không được một tháng em liền cùng lãnh đạo xung đột".
Thanh âm bên chỗ Lý Hàng có chút huyên náo, đoán chừng là đang ở trên đường cái.
Lý Hàng tức giận hồi đáp:" Anh! Lại không phải lỗi của em, đều tại chủ quản đó ngu ngốc, không phải lỗi của em lại để em gánh tội. Còn trừ lương thực tập của em, không đánh gãy răng gã đã coi như gã tốt".
Lý Vũ nghe được nhãi ranh này khác khí trả lời, vì vậy nói:" Vậy em trở về đi, anh ở nhà làm một ít việc, vừa hay em về đây giúp đỡ anh".
Lý Hàng vừa nghe nhất thời hứng thú. Từ nhỏ Lý Hàng liền thích gây chuyện, nhưng bởi vì nhỏ hơn Lý Vũ 2 tuổi liền một mực bị Lý Vũ đè đánh.
Mặc dù bị đánh lớn, nhưng hai anh em quan hệ vẫn luôn rất tốt. Theo hai người từ từ lớn lên, Lý Vũ càng thêm chững chạc, nhưng Lý Hàng vẫn luôn tương đối dễ xúc động. Ở bên ngoài thường xuyên cùng người ta đánh nhau.
" Được ạ, anh mang em theo với. Em mua vé về luôn ". Lý Hàng không nói nhiều, cũng không hỏi cụ thể muốn cậu làm cái gì, ở trong lòng cậu, anh trai nhất định sẽ không đối với cậu không tốt.
Cúp điện thoại, Lý Vũ suy nghĩ một chút, vốn là muốn cho Lý Viên đồng thời trở về. Nhưng bây giờ căn cứ còn chưa xây dựng xong, vì vậy liền đơn giản gửi tin nhắn quan tâm một chút.
Lý Viên bây giờ còn đang học đại học y dược ở thành phố bên cạnh, bây giờ còn đang học năm hai. Lý Vũ gửi tin dặn dò, để cho cô nghĩ quốc khánh nhất định phải trở về.
Lý Viên trả lại một câu: Tốt. Từ nhỏ đến lớn cô cũng tương đối nghe lời anh cả, cùng anh hai không giống nhau chính là lúc nhỏ cô không có bị anh cả đánh bao giờ.
Tính cách cả hai tương đối khác nhau, Lý Hàng gan to hơn trời, thường hay kích động hung mãnh. Lý Viên nhát gan ôn hòa, tính cách ôn nhu như nước.
Đại khái giao phó xong, Lý Vũ bắt đầu đem mua vật tư đưa lên hành trình chuẩn bị...