Hắc Phong cong môi, khuôn mặt điển trai mang theo ý cười nhàn nhạt, phất tay một cái trực tiếp kéo tấm chăn mỏng lên che kín khuôn mặt Kỉ Lam Thanh.
Kỉ Lam Thanh choáng váng, vừa định kéo chăn ra, Hắc Phong đã nắm chặt cả hai tay, y thì thầm vào tai hắn: "Thế này thì trời sẽ tối!"
Lam Thanh cảm thấy vô lực và vì không nhìn thấy được nên thân thể trở nên nhạy cảm hơn bao giờ hết.
"Hắc Phong!" Kỉ Lam Thanh trong lòng cảm thấy bất an vô cùng nhưng chưa kịp nói gì đã bị Hắc Phong ngắt lời: "Suỵt, đừng nói chuyện!"
Kỉ Lam Thanh dù không nhìn thấy gì, nhưng vẫn cảm nhận được Hắc Phong rời đi, đang lúc không biết phải làm như thế nào thì Hắc Phong đã quay trở lại.
Sau đó Kỉ Lam Thanh cảm nhận được áo sơ mi của hắn bị cởi ra ...
Ngón tay của Hắc Phong từ trên cổ của Kỉ Lam Thanh trượt xuống, vuốt ve khắp thân thể, động tác giống như cưỡi ngựa xem hoa, nhẹ nhàng gợϊ ȶìиᏂ.
Trong lúc Kỉ Lam Thanh đang khó chịu vặn vẹo cơ thể thì tay của Hắc Phong đã luồng vào trong quần âu của Kỉ Lam Thanh.
"Hắc Phong!" Kỉ Lam Thanh sốt ruột kêu lên, hắn giật mình khi nhận thấy giọng nói của bản thân khàn khàn nghe vô cùng gợi cảm.
"Đừng nói gì hết, em chỉ cần tận hưởng thôi." Nghe được giọng nói trầm khàn của Hắc Phong, Kỉ Lam Thanh khẽ cau mày.
Bởi vì động tình, làn da của Kỉ Lam Thanh trở nên ửng hồng trông rất hấp dẫn, Hắc Phong đang khẽ cười, không nhịn được cúi người hôn lên.
Bàn tay linh hoạt, lập tức kéo dây thắt lưng của Kỉ Lam Thanh ra, nhìn "lều nhỏ" của em người yêu dựng lên, Hắc Phong cong môi cười xấu xa.
Hắc Phong đưa tay ra nhéo nhéo, Kỉ Lan Thanh giật mình vì bị kí©h thí©ɧ, thân thể lập tức căng thẳng, miệng không nhịn được phát ra những tiếng thở dốc mê người.
"Xem ra em còn nôn nóng hơn anh luôn đó nha!" Hắc Phong cố ý trêu chọc Kỉ Lam Thanh, động tác trên tay lại không có ý thả lỏng chút nào.
Bởi vì hai chân bị Hắc Phong ép chặt, Kỉ Lan Thanh chỉ cảm thấy một cỗ kim loại lạnh lẽo ma sát da thịt, thân thể không khỏi co rút lại, liền nghe Hắc Phong thì thào: "Đừng nhúc nhích, cẩn thận bị đâm. "
Nhìn thấy Kỉ Lam Thanh càng bám chặt lấy y như ý muốn, Hắc Phong càng cười nham hiểm hơn.
Bàn tay cầm kéo cố tình chạm vào da thịt của Kỉ Lam Thanh, động tác chuyển động lạnh lẽo trên thân thể khiến Kỉ Lam Thanh run lên, trong lòng lại càng hồi hộp hơn, sợ Hắc Phong sơ sẩy một chút sẽ khiến hắn trượt người đυ.ng phải.
Hắc Phong trực tiếp cắt bỏ quần áo của Kỉ Lam Thanh, lúc tiếp xúc với khí lạnh, Kỉ Lam Thanh không khỏi co người lại, khiến Hắc Phong âm thầm cười.
"Cười cái gì mà cười, có giỏi thì buông em ra" Lam Thanh tức giận nói, nhưng lời nói của hắn lại mang đầy vẻ xấu hổ, quyết rũ lại động tình vô cùng.
Hắc Phong nghe thấy lời nói của Kỉ Lam Thanh, tay lại bắt đầu chuyển động mạnh hơn.
Là người y yêu, Hắc Phong biết tất cả những điểm nhạy cảm trên cơ thể Kỉ Lam Thanh...
"Hắc Phong!" Kỉ Lam Thanh gọi tên người hắn yêu, cơ thể càng ửng hồng, nơi nào đó càng được mở rộng hơn, nhiệt tình mời gọi ai kia.
"Lam Thanh!" Hắc Phong cũng rất vất vả chịu đựng, nhanh chóng gạt hết chướng ngại vật, thẳng lưng nâng dươиɠ ѵậŧ đâm thẳng vào thông đạo gợi cảm của người kia, trong miệng không ngừng phát ra tiếng rêи ɾỉ, thoải mái ... .
"Ah, ah ... ah... hưm ..." Nghe thấy tiếng thở hổn hển rêи ɾỉ của người yêu, Hắc Phong trực tiếp nâng chân Kỉ Lam Thanh lên vai của y bắt đầu chuyển động càng nhanh hơn.