Chương 7 Hấp thụ linh khí
Cuối cùng, sau khi quẹt điện thoại, Châu Châu tắm rửa sạch sẽ và nhanh chóng đi ngủ, ngày mai muốn bắt đầu thức dậy rèn luyện thân thể.
Rốt cuộc, với kỹ năng và thân thủ hiện tại của mình, thật khó để vượt qua những con côn trùng sâu bọ đó, vào thời điểm đó thời tiết xấu và khi bản thân ngã bệnh, rất khó tìm được thuốc trong bệnh viện.
Mặc dù linh khí trong không gian tẩm bổ có thể cường hóa thân thể, nhưng dùng linh khí thăng cấp không gian chẳng phải sẽ tiết kiệm hơn sao?
Với những suy nghĩ như vậy, Châu Châu chìm vào giấc ngủ sâu.
Sáu giờ sáng hôm sau, trong căn phòng im ắng chuông báo thức vang lên, cô vội vàng đứng dậy mặc quần áo ra ngoài tập thể dục buổi sáng, tuy nhiên tưởng tượng thì đẹp đẽ nhưng thực tế thì mỏng manh.
Mới chạy chưa đầy 800 mét, bản thân đã bắt đầu thở hổn hển và đổ mồ hôi điên cuồng, điều này không thể được, thể lực của cô thực sự rất tệ, xem ra phải tham gia rèn luyện thể lực vào ban đêm.
Kiên trì chạy hai km, Châu Châu vội vàng về nhà chuẩn bị đi làm, lúc này điện thoại vang lên, cô nhìn thấy là giám sát bộ phận của mình. Vội vàng nghe điện thoại " Này, chủ quản ngài khỏe, có công việc gì an bài sao" .
"Hôm nay công ty mang đến một lô đá ngọc lục bảo thô, đến sớm cùng tôi kiểm tra một chút, buổi sáng chúng ta cần báo biểu trong cuộc họp." mặt kia thanh âm lãnh đạm điện thoại không cho cự tuyệt truyền đến.
“Được, được, tôi lập tức đến.” Châu Châu vội vàng đáp ứng, nếu không, cái mãn kinh nữ nhân này sẽ mắng chính mình rất nặng, sau đó bắt cô làm thêm giờ, ôi! thật mệt mỏi.
Nhưng sự sắp xếp sáng nay, giống như ý định của Châu Châu, tình cờ lấy lô đá thô này để kiểm tra xem bản thân có thể hấp thụ linh khí trong những viên đá thô hay không.
Khi Châu Châu đến công ty, cô thấy người giám sát mãn kinh nử sĩ đã đi đến nhà kho bên ngoài, và hai đồng nghiệp Lưu Đại Lực cùng Lý Hiểu Phượng, những người cùng vị trí với nhau đang làm công việc lao động cu li.
Khi Châu Châu nhìn thấy đồng nghiệp lâu ngày không gặp, không khỏi có chút cảm động, lúc này người ta mới thực sự sống ở trong hạnh phúc, đáng tiếc là sau một năm, những điều này sẽ không còn hiện hữu nữa.
“Tiểu Châu, ngẩn ngơ làm gì, mau tới giúp tôi làm việc.” Lý Hiểu Phượng hét lớn đánh gãy suy nghĩ của bản thân, dưới sự giám sát của chủ quản cô vội vàng chạy tới giúp đếm những viên đá thô
Số lượng đá thô đã được tổng hợp và ghi lại khi chúng được mua, những gì họ phải làm là phân loại và cất đá thô vào kho, sau đó lập danh sách các địa điểm tương ứng.
Những công việc này cần một người ghi chép, sau đó một người di chuyển, một người kiểm tra, đương nhiên những viên đá thô quá lớn cần hai người cùng nhau nâng lên.
Châu Châu có ý thức đi giúp nâng tảng đá thô, sau đó kiểm tra số sê-ri và vị trí của danh sách.
Sau khi đặt những tảng đá thô lớn, cô đi đến một góc khuất của nhà kho, chuẩn bị bắt đầu kiểm tra số lượng, sau khi cảm thấy không ai có thể nhìn thấy mình, Châu Châu đặt tay lên những tảng đá thô, sau đó cảm nhận linh khí bằng trái tim của mình.
Châu Châu sờ sờ một hồi, phát hiện linh khí dự kiến
không có đánh tới, trong lòng không khỏi buồn bực, chẳng lẽ nhất định phải đem tảng đá đưa vào không gian sao, nhưng như vậy giám sát sẽ là một cái nhân tố phi thường nguy hiểm
Châu Châu bình tĩnh lại, nghĩ muốn thử một viên đá thô khác, có lẽ trong viên đá này không có gì, nghĩ đến đây, tâm trí hơi động, sau đó tựa hồ nghĩ tới điều gì, vội vàng sờ tới viên tiếp theo.
Khoảnh khắc Châu Châu chạm vào viên đá, một dòng điện ấm áp chảy vào tay, khiến bản thân không khỏi vui mừng khôn xiết, mặc dù không có hiện tượng phát sáng nhưng dòng điện ấm áp đó là có thật khiến bản thân thật thật tại tại cảm nhận được.
Châu Châu vội vàng di chuyển hết viên đá này đến viên đá khác, không ngừng hấp thụ hơi ấm, sau khi kiểm tra hết các viên đá và hấp thụ độ ấm của tất cả các viên đá, đã là mười giờ sáng.
Sau khi người chủ quản đến thu danh sách, anh ta liếc nhìn Châu Châu với ánh mắt nghiêm nghị và nói: "Tiểu Châu, tối nay chúng ta cần tăng ca, chúng ta sẽ hoàn thành việc phân loại đá trong kho trước cuối năm, tôi cần một danh sách tất cả các viên đá vào sáng mai, đến tối hôm đó em ở lại đây đi. "
Tuy là dùng giọng điệu thương lượng, nhưng là giọng điệu không cho từ chối, Châu Châu đồng ý không chút oán hận nào, đùa à, đây là cơ hội tốt để bản thân hấp thu linh khí, sao có thể bỏ lỡ.
Sau khi người giám sát( chủ quản) rời đi, Lưu Đại Lực cùng Lý Hiểu Phượng đã đến và vỗ vai Châu Châu để bày tỏ sự an ủi. Châu Châu mỉm cười với họ và không phàn nàn.
Ngày hôm sau tương đối yên bình, không có người đến quấy rầy, kể cả Trương Vượng cũng không lấy danh nghĩa gấp rút thiết kế châu báu hàng năm đến thăm Châu Châu.
Nhưng vừa vặn Cô lại thấy vui vẻ thoải mái, cũng tranh thủ thời gian này phân loại nhu yếu phẩm muốn mua hàng ngày.