Chương 38. Không biết xấu hổ, hay là không biết tuân thủ chuẩn mực đạo đức?

Thư Tâm vừa đi vào, Dương Khánh Lệ đã bắt đầu quở trách cô: "Tôi biết em đã giao hẹn với hiệu trưởng, cuộc thi thử cuối kỳ lần này nếu lọt vào top ba thì sẽ được ở lại trường, nhưng chỉ còn mấy ngày nữa, em có thể đừng gây chuyện cho tôi không?"

Chỉ còn mấy ngày nữa?

Ý của Dương Khánh Lệ rất rõ ràng, kỳ thi thử Thư Tâm nhất định sẽ không thi được vào top ba, chỉ qua mấy ngày nữa là sẽ rời đi.

Thư Tâm cũng lười tranh luận, qua mấy ngày nữa là có kết quả, sao phải lãng phí nước bọt?

Nhưng nói cô gây chuyện, điều này cô không thể nhịn: "Em không gây chuyện."

Dương Khánh Lệ vừa nghe thấy Thư Tâm nói không gây chuyện, hai đầu lông mày vẽ đậm bỗng chốc chau lại: "Hôm qua là ngày đầu tiên em trở lại đã làm nhục Chu Văn Văn, bây giờ chuyện của em ấy ầm ĩ đến nỗi mọi người đều biết, ảnh hưởng nghiêm trọng đến thanh danh của trường học, em còn nói không gây chuyện?"

Vẻ mặt Thư Tâm bình tĩnh, lãnh đạm nói: "Những gì em nói là sự thật, không hề vu hãm bạn ấy, nếu như không bạn ấy không làm ra những chuyện thế này thì sao lại sợ người khác nói chứ? Đều là do tự mình nhận lấy hậu quả mà thôi."

Dương Khánh Lệ bị mấy câu của Thư Tâm làm cho nghẹn họng, bởi vì trường học đã điều tra rồi, những Thư Tâm nói quả thực là sự thật.

"... Cho dù em nói sự thật, nhưng dù sao Chu Văn Văn cũng là bạn học của em, sao em có thể làm nhục bạn ấy trước mặt tất cả các bạn học chứ?"

Thư Tâm cười lạnh, giọng nói cũng lạnh đi: "Trước đây khi em bị các bạn trong lớp vu oan làm nhục, sao không thấy cô đòi lại công bằng cho em vậy?"

Nếu như lúc đó Dương Khánh Lệ quản các bạn học sinh một chút, chỉ là một bức thư tình mà thôi, nào có chuyện ầm ĩ lớn như vậy?

Chính vì bà ta bỏ mặc không quan tâm, cộng thêm Dương Y Thiến âm thầm bỏ thêm dầu vào lửa, còn có Thư Mộng Linh lợi dụng nick phụ trên diễn đàn trường học kí©h thí©ɧ cảm xúc phẫn nộ của mọi người hết lần này đến lần khác, mọi người trong trường học mới dám bắt nạt cô một cách lộ liễu.

Ánh mắt Dương Khánh Lệ lóe lên một cái, nhưng lập tức lại kiên cường: "Ai đổ oan cho em rồi? Vỗn dĩ là tự em không biết..." Xấu hổ.

Dương Khánh Lệ vội vàng thu lại lời nói bậy suýt nữa thì buột miệng: "Em viết thư tình cho Hoắc Kỷ Bạch, làm mọi người phẫn nộ thì phải trách ai?"

Vậy nên cô bị người ta mắng, bị người ta vứt trứng thối, thậm chí bị người ta đánh đều là do cô đáng đời?

Nói cách khác, cho dù thư tình là do cô viết, lên đại học chỉ cần đủ tuổi thậm chí còn có thể kết hôn, viết một bức thư tình thì làm sao chứ?

Nói đi nói lại cũng chẳng có gì ngoài đối tượng nhận thư tình là Hoắc Kỷ Bạch, là nam sinh mà cháu gái bà ta Dương Y Thiến nhìn trúng.

Ha!