Chương 52

Mặc cho Liêu Tinh có tính kế đến thế nào khẳng định cũng không đoán được, cư nhiên sẽ có kẻ hắt ‘nước bẩn’ lên người mình.

Hai người vừa xông vào đoàn phim kia cũng không phải ai khác mà chính là hai nhân viên tổ đạo cụ vừa bị Đoạn Tư Nguyên đuổi việc hôm qua —— tiểu Trần và tiểu Lý, ngày hôm qua sau vụ cực quang cầu hai người đã bị đạo diễn Đoạn đuổi đi, không ngờ được hôm nay liền gặp lại.

Tinh cầu điện ảnh A-12 đã bị đoàn phim 《Cực quang》 thuê trọn, trừ phi có thể như vị ‘Ẩn tiên sinh’ nào đó sở hữu phi thuyền riêng, có thể tùy ý lui tới các tinh cầu, hơn nữa còn là chủ đầu tư của bộ phim… còn lại thì không có bất kỳ người ngoài nào có thể đặt chân lên tinh cầu này.

Cho dù đoàn phim có thể trực tiếp thuê một chiếc phi thuyền đưa hai nhân viên công tác kia rời đi, thế nhưng như vậy không tránh khỏi phí một khoản tiền lớn, hơn nữa hiện tại cũng sắp đóng máy rồi, vậy nên phó đạo diễn Vương phụ trách phương diện này dự định đợi sau khi đoàn phim đóng máy hẳn mang hai vị kia cùng trở về.

Chẳng ai ngờ được, hai người nọ cư nhiên lại đột nhiên xuất hiện ở trường quay, hơn nữa còn lôi kéo Liêu Tinh không buông tay.

Tiểu Trần vẻ mặt thống khổ nhìn Liêu Tinh, nói: “Liêu tiên sinh, ngài nói sau khi hoàn thành công việc sẽ cho chúng tôi một số tiền lớn, còn giúp tôi an bày công tác, thế nhưng vì sao phó đạo diễn Vương lại nói chúng tôi sau này không thể làm việc trong giới giải trí nữa? Ngài không thể cắt đứt đường sống của chúng tôi như vậy!”

Mà bên kia, tiểu Lý đã tìm tới Đoạn Tư Nguyên, vẻ mặt vô cùng ân hận: “Đạo diễn đoạn, bọn tôi biết sai rồi, van anh chừa cho bọn tôi một con đường đi. Tôi thực sự không biết chuyện sẽ thành như vậy, chúng tôi cũng không ngờ Sở Ngôn sẽ bị thương, nếu như sớm biết kết quả như thế, chúng tôi làm sao dám chứ?”

Thái độ của bọn họ thành khẩn nghiêm túc, tiểu Lý còn đỏ vành mắt, thoáng cái hù hết tất cả mọi người đang có mặt, ngay cả Đoạn Tư Nguyên cũng không để tâm chuyện khác mà nghiêm túc suy tư những lời của bọn họ, sau đó ngẩng đầu nhìn về phía Liêu Tinh cũng đang ngơ ngác, cau mày hỏi: “Liêu Tinh, bọn họ nói như vậy… rốt cục là có chuyện gì?”

Liêu Tinh biến sắc, nhanh chóng giải thích: “Tôi thực sự không biết là có chuyện gì, hai anh đang làm gì thế?”

Liêu Tinh vừa nói vừa muốn giãy ra khỏi tay tiểu Trần, thế nhưng tiểu Trầm làm sao cho phép chứ? Hai người lập tức ồn ào lên, chuyện cũng theo đó lớn ra, ngay cả những người ở hơi xa một chút chuẩn bị đạo cụ như đạo diễn Vương và nhân viên tổ phục trang cũng đều chạy tới, muốn xem rốt cục là có chuyện gì.

Trong tình huống bất chợt như vậy, căn bản không có ai để ý đến biểu hiện của tiểu Trần và tiểu Lý có chút khoa trương, ai cũng không nhận ra bọn họ là đang diễn trò, hơn nữa còn là bị người khác mua chuộc đến diễn trò.

Sở Ngôn và Chu Hòa Huy nhìn kỹ thuật diễn của bọn họ chỉ có thể lắc đầu không nói, cũng may mà hiện tại mọi người còn chưa hiểu ra sao, không quá chú tâm, chỉ cần Đoạn Tư Nguyên tỉnh táo lại, vừa liếc mắt liền nhận ra diễn xuất vụng về của bọn họ.

Bất quá cho đến lúc này, hiệu quả Sở Ngôn muốn tạo ra đã đạt được.

Đối mặt sự chỉ trích ‘bỗng nhiên’ xuất hiện, Liêu Tinh tự nhiên thề thốt phủ nhận, hắn cho dù có ngu xuẩn hơn nữa cũng không có khả năng thực sự mua chuộc hai nhân viên trông giữ cực quang cầu, lưu lại nhược điểm lớn đến thế. Nhưng nếu đối phương vẫn khăng khăng xác nhận là do hắn làm, hắn cũng không có cách nào chối cãi, bất chợt, trợ lý của Liêu Tinh đứng bật dậy, nói: “Hai người mau nói cho rõ, Liêu Tinh tiếp xúc với hai người vào lúc nào, lại làm sao mới khiến hai người đồng ý giúp đỡ? Hai người đã nhận được cái gì?”

Loại tình huống này đương nhiên Chu Hòa Huy cũng đoán được từ sớm, vậy nên tiểu Trần tiểu Lý đã chuẩn bị xong lý do thoái thác.

Một phen tranh luận, lời nói dối bịa đến không hề sơ hở, ngay cả người luôn được cả đối phương công nhận là tốt tính như Liêu cũng đen mặt từ lâu, biểu tình tức giận nhìn hai nhân viên nọ, ánh mắt hung ác.

Theo càng lúc càng có nhiều người hoài nghi nhìn về phía mình, Liêu Tinh quả thực giận đến chỉ hận không đem hai người trước mặt lột da lóc xương, trực tiếp nuốt hết vào bụng. Liêu Tinh hắn từ bốn năm trước gia nhập giới giải trí đến bây giờ vẫn là lần đầu tiên bị người ta đổ oan như vậy, hắn có bao nhiêu ngu xuẩn mới làm ra chuyện mua chuộc người khác chứ? Sai lầm cấp thấp như thế tuyệt đối không thể xảy ra!

Cảm nhận được ánh mắt dò xét của những người xung quanh, Liêu Tinh chỉ đành thu liễm biểu tình đáng sợ, tận lực diễn thành kẻ vô tội bị bất ngờ đổ oan. Thế nhưng khi hắn mở miệng giải thích với Đoạn Tư Nguyên, loại bực bội căm phẫn trong ngôn ngữ lại không có khả năng hoàn toàn che giấu, khiến mọi người cũng có chút kinh ngạc sửng sốt.

“Đạo diễn Đoạn, nếu như chuyện này thực sự do tôi làm, tôi sao có thể ngu xuẩn như vậy? Chỉ bằng lời nói không đối chứng của hai người kia cũng không thể đem mọi chuyện đổ lên người tôi, tôi thật sự không có mua chuộc bọn họ, xin anh nhất định phải trả lại trong sạch cho tôi!” Lời nói và dứt, Liêu Tinh lại nhìn về phía tiểu Trần cùng tiểu Lý, một tia hung tợn lóe lên trong mắt, thế nhưng rất nhanh hắn lại đổi thành biểu tình thất vọng, ôn tồn khuyên nhủ: “Là ai chỉ thị hai người nói xấu tôi? Hai người đừng nói dối nữa, nếu như tôi thật sự làm ra chuyện này thì cứ để thiên lôi giáng búa!”

“Đùng đoàng —— “

Mọi người: “…”

Liêu Tinh: “…”

Phó đạo diễn Vương ở bên cạnh cười gượng hai tiếng, nói: “Màn cuối cùng là cảnh Phượng Tu đối chiến với thiên đạo, cần hiệu ứng sấp chớp, tôi vừa rồi mới phân phó tổ đạo cụ thử máy. Mọi người đừng quá để ý.”

Một đoạn này tuy rằng không đến mức khiến mọi người bật cười, thế nhưng cũng đủ Đoạn Tư Nguyên lại dần tỉnh táo lại. Anh vừa tỉ mỉ xem xét liền phát hiện biển tình và thái độ của hai nhân viên kia có chút kỳ quái, vậy nên liền có chút nghi ngờ, cẩn thận hỏi: “Hai người đem mọi chuyện kể lại lần nữa, phải nói chính xác thời gian và địa điểm.”

Tiểu Trần và tiểu Lý liếc nhìn nhau, đem lời nói lập lại một lần, đồng thời tăng thêm mốc thời gian đã sớm biên soạn trước.

Chỉ là bọn họ vừa kể đến phân nửa đã có một nhân viên hiện trường hô to: “Anh ta nói dối! Lúc đó tôi vừa vặn đang ở cùng Liêu Tinh, anh ta nói muốn đi uống nước, nhờ tôi đi rót dùm, trước sau không quá ba phút.”

Người này vừa nói xong lại có một thành viên khác nhớ lại: “A Minh nói đúng, khi ấy tôi cũng thấy Liêu Tinh căn bản không đi gặp tiểu Trần hay tiểu Lý, bởi vì anh Mập trước đó có nhờ tôi cầm ít đạo cụ đến cho Liêu Tinh xem thử, vậy nên tôi có thể làm chứng…”

Hai người vừa dứt lời, thấy bọn họ còn muốn dài dòng gì đó, trợ lý anh Mập của Liêu Tinh liền vội vàng chen miệng: “Đúng! Đúng là như vậy! Tôi nhớ rồi, hình như đúng là lúc đó, Liêu Tinh không có cùng hai người này gặp mặt. Đạo diễn Đoạn, nếu đã có người đứng ra chứng minh, xin anh nhất định phải cho Liêu Tinh nhà chúng tôi một công đạo, bằng không công ty chúng tôi sẽ dùng con đường pháp luật đến vãn hồi danh dự của Liêu Tinh..”

Chỉ trong nháy mắt sự thật đã được phơi bày, thái độ của Đoạn Tư Nguyên lạnh như băng gọi bảo an đoàn phim đến vứt hai nhân viên không biết tốt xấu kia ra ngoài, đồng thời còn an ủi Liêu Tinh, hy vọng đối phương bỏ qua.

Đoạn Tư Nguyên mấy hôm nay đã bị đủ chuyện làm cho mệt mỏi, may là tính tình Liêu Tinh khá tốt, tuy rằng rất tức giận nhưng vẫn tỏ ra thông cảm, tiếp nhận lời xin lỗi của anh.

Bất quá sau khi chuyên này qua rồi, Sở Ngôn lại có chút suy nghĩ nhìn về phía tổ đạo cụ, trầm ngâm hồi lâu. Đến buổi chiều khi bắt đầu quay phim y liền nhỏ giọng nói với Chu Hòa Huy: “Anh Chu, em nghĩ có thể xuống tay từ phía tổ đạo cụ, nhìn xem rốt cuộc đã phát sinh việc gì.”

Chu Hòa Huy gật đầu, nói: “Được, bất quá Tiểu Ngôn, cậu đã sớm đoán được chuyện lúc sáng sẽ không ảnh hưởng gì đến Liêu Tinh sao?”

Sở Ngôn mỉm cười gật đầu: “Hai người kia nói không đối chứng làm sao có người tin tưởng? Chuyện này không có khả năng sinh ra bất kỳ ảnh hưởng gì với Liêu Tinh, thậm chí có thể nói sẽ khiến anh ta càng có vẻ đáng thương hơn một chút. Bất quá ngược lại em đã nhận ra, người trong đoàn phim hình như đều đặc biệt thích anh ta, nhất là những nhân viên công tác cơ sở nhất, quan hệ của những người đó với Liêu Tinh đều rất tốt.”

Chu Hòa Huy nói: “Mặt mũi bên ngoài của cậu ta vẫn giữ rất tốt.”

Sở Ngôn cũng lắc đầu: “Cho dù tốt cũng sẽ có sơ hở, giống như vừa rồi, trợ lý của anh ta vì sao muốn cắt lời hai người kia? Nhất định có nguyên nhân. Em cho rằng đạo diễn Đoạn không có tinh lực đặt trên việc này nên mới không chú ý, thế nhưng luôn có người sẽ nghĩ đến.”

Chu Hòa Huy suy nghĩ một hồi: “Trịnh Tâm Ngưng?”

Sở Ngôn nhếch khóe miệng: “Em bình thường đều gọi thứ này là trực giác của phụ nữ.”

Kỳ thực vừa rồi lúc mọi chuyện phát sinh, Sở Ngôn để ý thấy ánh mắt của Trịnh Tâm Ngưng có chút khác lạ. Cô vẫn luôn hoài nghi đánh giá Liêu Tinh, đồng thời khi trợ lý của Liêu Tinh xen lời, cô liền rất chăm chú nhìn hai vị nhân viên kia thật lâu.

Về việc Trịnh Tâm Ngưng rất ưu ái y, tuy rằng Sở Ngôn cảm thấy có hơi kỳ quái nhưng cũng có thể đoán ra một hai. Trịnh Tâm Ngưng là nghệ sỹ của Thiên Thịnh, sợ rằng thái độ tốt đẹp của cô đối với y ngoại trừ lý do ‘rất thích Ti Tích’ kia, chủ yếu còn vì lời dặn dò của người khác.

Do đó trong chuyện của Liêu Tinh lần này, Sở Ngôn rất tin tưởng Trịnh Tâm Ngưng sẽ chủ động thăm dò chân tướng. Cô gái tính tình hào phóng này là người rất trực tiếp, đối mặt với những âm mưu vụn vặt như vậy, cho dù hoàn toàn không có ảnh hưởng đến Sở Ngôn, thế nhưng Trịnh Tâm Ngưng cũng sẽ không để sót bất kỳ hạt sạn nào.

Quả không khiến cho Sở Ngôn thất vọng, tối hôm đó khi lịch diễn còn chưa hoàn thành Trịnh Tâm Ngưng đã mang theo thần sắc trịnh trọng đi tìm Đoạn Tư Nguyên, đồng thời còn triệu tập vài đương sự qua, bắt đầu gỡ nút chân tướng. Chuyện như vậy có chút quá mức long trọng, trường hợp chẳng khác gì thám tử phá án trong phim trinh thám, khiến những thành viên khác trong đoàn phim có chút dở khóc dở cười.

Nhưng mà, sau khi Trịnh Tâm Ngưng gọi vài nhân viên tổ đạo cụ lên hỏi vài câu, bọn họ liền không cười nổi nữa. Mọi người đều dùng ánh mắt không dám tin tưởng nhìn về phía Liêu Tinh sắc mặt trắng nhợt bên cạnh, mà nữ 2 vốn đang đứng cạnh Liêu Tinh cũng bất giác lui về phía sau một bước.

Trịnh Tâm Ngưng tính tình chính trực không vừa mắt nhất là loại người trốn sau lưng kẻ khác làm chuyện xấu như thế, cô hừ lạnh một tiếng nhìn về phía Liêu Tinh thần sắc hốt hoảng, cười lạnh: “Chuyện tôi muốn nói chỉ có như vậy. Anh Đoạn, tiếp theo liền giao cho anh đi.”

Tuy rằng mọi việc Sở Ngôn đều để lại cho Trịnh Tâm Ngưng xử lý, thế nhưng y thật không ngờ Liêu Tinh lại làm ra thủ đoạn đến nhường này. Loại phương pháp này quả thực chỉ có y thực hiện được, đổi thành bất cứ ai khác cũng không có hiệu quả như thế.

Giống như những lời Liêu Tinh nói, hắn không có khả năng dại dột đến mức trực tiếp tiếp xúc với người giữ cực quang cầu, thế nhưng hắn lại vòng vo vài vòng, từ hai ngày trước đã đem cực quang cầu thay đổi.

Những nhân viên công tác cơ sở đều có quan hệ rất tốt với Liêu Tinh, vậy nên nếu như Liêu Tinh lên tiếng nhờ vả bọn họ đều tình nguyện đi làm, đồng thời còn làm rất chu toàn. Vậy nên Liêu Tinh liền nhờ nhân viên A đi làm chuyện A, nhờ nhân viên B làm việc B, nhân viên C làm chuyện C… đến cuối cùng, khi nhân viên công tác F đem nhãn của hai viên cực quang cầu nhầm lẫn, ngay cả chính bọn họ cũng không ý thức được toàn bộ quá trình là như thế nào, bởi vì bọn họ hoàn toàn không tham gia vào suốt cả sự kiện.

Có thủ đoạn thông minh như vậy, thảo nào trước giờ Liêu Tinh chưa từng bị ai lật tẩy.

Bất quá thật ra cũng chỉ có sự kiện cực quang cầu là hắn tỉ mỉ bố trí, khi ấy Liêu Tinh cũng chỉ muốn khiến Sở Ngôn bị đau một chút, coi như trêu cợt. Hắn hoàn toàn không ngờ Sở Ngôn cư nhiên sẽ dùng lực như vậy, thậm chí đem cả cực quang cầu thật cũng đánh vỡ, mà bản thân còn vì thế bị thương.

Nếu như Sở Ngôn chỉ nhẹ nhàng vỗ một cái làm dáng, tối đa chỉ là hơi đau đớn, lần này là do Sở Ngôn xui xẻo, mà thành viên tổ đạo cụ cũng do đó phải chịu đạo diễn Đoạn mắng to hồi lâu.

Tuy rằng những việc xui xẻo trước kia của Sở Ngôn đã không thể tra lại, nhưng vài người do có gợi ý cũng bắt đầu nhớ đến: “Đúng rồi! Hôm đó sở dĩ có ly nước xuất hiện trong khung hình là vì trợ lý của Liêu Tinh đột nhiên gọi tôi qua nhờ vả, khi ấy tôi đang uống nước, chỉ đành đặt xuống nghĩ rằng lát nữa sẽ về dọn dẹp. Tôi không ngờ ly nước đó sẽ đi vào khung hình, khiến cả một cảnh vốn đã quay tốt lại phải đem ra chụp lại. Nếu không có người nhắc tôi cũng không nhớ ra!”

Sau khi tất cả mọi việc đều được vạch trần, Sở Ngôn làm người bị hại thần tình phức tạp bước tới trước mặt Liêu Tinh, những người khác đều cho rằng cậu muốn chỉ trích đối phương, muốn nghe đối phương xin lỗi, nào ngờ Sở Ngôn chỉ than nhẹ một tiếng, hỏi: “Anh tốn nhiều tâm tư như vậy chỉ vì muốn trêu cợt tôi, thật sự rất thú vị sao?”

Liêu Tinh thần sắc đổi đổi, chỉ đành mỉm cười giải thích: “Tôi nghĩ rằng là có gì đó lầm lẫn rồi…”

Nhưng hiện tại nói như vậy còn có người tin sao?

Rất nhanh, tấm mặt nạ ngụy quân tử của Liêu Tinh bị cả đoàn làm phim lột xuống, nhất là sau khi vài nhân viên nhận ra người lần trước quên mang đạo cụ bị đuổi ra khỏi đoàn phim cũng do Liêu Tinh tính kế, bọn họ thực sự trong lòng run sợ, đối với Liêu Tinh cũng càng thêm chán ghét.

Nếu như trước giờ bạn luôn sống với một con cừu, đột nhiên phát hiện nó hóa ra là sói, như vậy bạn có sợ không?

Trong lúc nhất thời, địa vị của Liêu Tinh ở đoàn phim nguyên bản có bao nhiêu được hoan nghênh thì hiện tại có bấy nhiêu lạnh lẽo. Có thể đoán được, việc bộ mặt thật của hắn bị cả giới giải trí của Hoa quốc nhận ra cũng chỉ còn là vấn đề thời gian mà thôi, rất nhanh mọi người đều sẽ biết được hắn rốt cuộc là người như thế nào.

Bất quá mãi đến cuối cùng Liêu Tinh cũng không chịu xin lỗi, trước sau kiên trì mọi việc đều chỉ là hiểu lầm, hắn cái gì cũng không làm. Thế nhưng chờ đến tối, khi một người đàn ông anh tuấn cao ráo xuất hiện tại đoàn phim 《Cực quang》, tin tức mà anh ta mang tới lại khiến Liêu Tinh cảm thấy cả người như bị sét đánh, triệt để cháy khét ngay tại chỗ.

Vị nghệ sỹ xếp hạng thứ 57 toàn Hoa quốc, diễn viên tuyến đầu nổi tiếng – Bạch Kỳ Nhiên, mỉm cười lộ ra vài cái răng trắng bóng, nói: “Đạo diễn Đoạn, sợ rằng kế hoạch quay chụp của anh phải kéo dài thêm một tuần lễ. Thiên Thịnh lại gia tăng tiền đầu tư thêm một trăm triệu tinh tệ, tôi sẽ gia nhập đoàn phim đóng vai Đại tế ti Nguyên Tam Hoa.”