Chương 6: Tôn gia

Dòng dõi Tôn gia là âm dương sư thế gia, số lượng người trong toàn tộc phải nói là vô cùng khổng lồ, từ ngàn năm trước truyền đời đến hiện tại đã phân ra vô số chi nhỏ.

Gia tộc của Tôn Thư chính là một trong những chi của Tôn gia! Dù chỉ là một chi nhưng tại Cao Lăng Thành này Tôn gia vẫn là một trong những gia tộc lớn nhất.

Những đại gia tộc hạng nhất khác trong thành cũng khó mà sánh được với Tôn gia bọn họ.

Hiện giờ là niên kỷ mà yêu ma quỷ quái tùy tiện tung hoành, cũng là thời kì mà các thuật sư đánh giá thực lực các gia tộc! Cho nên, trẻ con Tôn gia sau khi đủ ba tuổi sẽ được đưa vào học đường của gia tộc để học tập thuật âm dương.

Bọn họ từ nhỏ phải xem tinh tú, nhân diện, trắc phương, thiên tai, phải học cách bói quẻ, tế tự, tu lịch, trừ tà, vẽ bùa niệm chú, trận pháp kết giới, điều khiển thần linh, thực hiện ma pháp, ngôn linh thuật.

Cũng bởi học thuật vô cùng rộng lớn nên mọi người căn bản không thể chuyên chú lĩnh hội tất cả học thuật.

Vì vậy liền dẫn tới việc có người thiên hướng tinh thông bói toán, có người tinh thông vẽ bùa niệm chú, bày bố kết giới trận pháp, còn có người chỉ thông thạo ngôn linh, thi triển ma thuật và điều khiển thần linh.

Ngoài trừ thủy tổ của Tôn gia ra, không ai có thể tinh thông toàn bộ những học thuật này! Ngay cả trực hệ của Tôn gia đang ở Hoàng Đô là Tôn Thần Tử, người đã được Đế quân phong làm quốc sư, cũng không thể am hiểu tất cả mọi phương diện.

Dùng xong bữa trưa, Tôn Trúc và Tôn Hi nghỉ ngơi nửa canh giờ! Sau đó Tôn Thư thúc giục bọn họ rời Thư Thanh Viện để đến học đường của Tôn gia học tập.

Bởi chỉ cần học ít đi nửa ngày, kiến thức sẽ thua kém người khác rất nhiều! Chờ sau khi Hắc Nguyên Dực đến đây, y sẽ sai người gọi bọn họ quay lại cũng không muộn.

Sau khi nhóm Tôn Trúc rời đi không lâu, đại bá của Tôn Thư là Tôn Tiền Cạnh liền sai hạ nhân đến chuyển lời rằng hôm nay miễn cho tân lang tân nương kính trà người thân! Bỏ qua luôn phần giới thiệu người thân cho Hắc Nguyên Dực nhận biết, làm như vậy cũng là muốn đỡ cho Tôn Thư phải xấu hổ.

Tôn Thư trong lòng cười lạnh.

Đời trước, khi Tôn Tiền Cạnh sai người chuyển lời! Tôn Thư và cha mẹ mình vô cùng cảm kích đại bá có thể thông cảm cho y, làm cho y đỡ khó xử.

Sau đó, y mới biết được, bởi vì đám người Tôn Tiền Cạnh căn bản không biết thân phận thật sự của Hắc Nguyên Dực! Bọn họ luôn nghĩ chẳng qua phu quân của y chỉ là một Thiếu gia lên không nổi mặt bàn của gia tộc.

Chính vì vậy Tôn Thần Tử mới đem mối hôn nhân này chuyển tới chi nhỏ này của Tôn gia và cũng vì như thế nên bọn họ cảm thấy được không cần phải lãng phí thời gian với nhân vật nhỏ nhoi này.

Khi đó y cũng không để ý gì cả, lại càng sẽ không để ý đến những lời quan tâm giả dối của bọn người Tôn Tiền Cạnh! Nghĩ đến Tôn Thần Tử, đáy mắt Tôn Thư hiện lên hàn quang.

Năm đó, cửa hôn nhân này là do chính phụ thân của Tôn Thần Tử vì muốn báo ân cứu mạng của Hắc gia nên đã cùng bọn họ định ra! Có điều, thân là quốc sư thần tử, lão căn bản không có khả năng kết thông gia với Hắc gia tu luyện tà thuật.

Bởi vì điều này không những đánh mất thể diện lão, còn phá hủy danh dự của lão… Hơn nữa, cháu gái của Tôn Thần Tử cũng không thích Hắc Nguyên Dực, nên cuối cùng Tôn Thần Tử liền đem mối hôn nhân này ném cho chi lớn Tôn gia giải quyết.

Tộc trưởng chi lớn của Tôn gia cũng chính là Tôn lão thái gia Tôn Bặc Phương rất tôn trọng Tôn Thần Tử! Lão liền nhận giải quyết mối hôn sự này và chọn một tiểu bối không biết tên trong tộc thay thế cháu gái Tôn Thần Tử thành thân cùng Hắc Nguyên Dực.

Không ngờ, Hắc Nguyên Dực lại nói hắn chỉ thích nam nhân, không thích nữ nhân… Tôn Bặc Phương liền đem cửa hôn nhân này chỉ cho Tôn Thư!

Tôn Tiền Thanh khi biết được con trai mình phải gả cho một nam nhân liền cực lực phản đối nhưng không ngờ Tôn Bặc Phương lại đem tiền đồ của Tôn Trúc và Tôn Hi ra để ép buộc Tôn Tiền Thanh… Điều này làm cho Tôn Thư không thể không đáp ứng cửa hôn nhân này.

Khi Tôn Thư nghĩ đến đây, thủ vệ đại môn của Tôn gia đến báo tin: “Tam gia! Tam gia! Vị hôn phu nhị thiếu gia đã đến”