Thỉnh thần hỏi thần xong, nếu ba cây nhang trong tay Tôn Bặc Phương đã cắm trong lư hương trước đó vẫn cứ liên tục cháy, liền tỏ vẻ sang năm không khí hội nghị điều an thuận, nhưng nếu hương tắt liền tỏ vẻ có đại tai.
Mười mấy năm trước, Tôn Bặc Phương thỉnh thần hỏi thần liền tắt mất một chi hương! Sau một năm, Cao Lăng Thành cùng với phạm vi ngàn dặm thành trấn đều gặp đến nạn hạn hán, đất màu bị trôi, thực vật khô héo, mùa hạ khí hậu so năm rồi nóng bức rất nhiều.
Một năm chưa từng có một hạt mưa, sau lại phát sinh nạn châu chấu, lại vừa lúc quỷ môn quan mở rộng, quỷ quái ở nhân gian tùy ý hoành hành, khiến các bá tánh khổ không nói nổi.
Kia một năm, tắt một chi hương, mà đã chết vô số bá tánh, năm nay đồng thời tắt cả ba chi hương, lại sẽ có bao nhiêu đại nạn chờ bọn họ?
Tức khắc, làm người hoảng sợ.
Tôn Thư nhìn ba chi hương, nhíu mày.
Đời trước cậu tuy rằng không có tới tương bồ chùa xem hiến tế nhưng là, cũng không có nghe ai nói đến việc nhang bị gãy… Hơn nữa, sau một năm là vật phụ dân an, căn bản không có phát sinh đại nạn.
Tôn Bặc Phương sắc mặt cực kỳ khó coi, nhanh lại thỉnh Tôn gia trưởng lão thông thạo bói toán chi thuật! Hai vị trưởng lão đi lên dàn tế, lấy ra pháp khí bặc tính.
Mọi người khẩn trương nhìn trên đài, cũng không dám tùy ý lên tiếng, sợ quấy rầy đến trưởng lão.
Đại khái hai nén hương qua đi, hai vị trưởng lão rốt cuộc bặc tính xong.
Tôn Bặc Phương thấy hai vị trưởng lão sắc mặt không thích hợp, vội vàng hạ giọng nói: “Trước trấn an tốt bá tánh, có chuyện gì chờ trở về lại nói.”
Vinh trưởng lão hô khẩu khí, hướng các bá tánh nói: “Đại gia không cần khẩn trương, hỏi thần đoán kỳ tai nạn cùng Cao Lăng Thành bá tánh không quan hệ! Cho nên mọi người không cần sợ hãi, sang năm vẫn là giống năm bình an.”
Các bá tánh thoáng thở dài nhẹ nhõm một hơi, nhưng tâm lý khó tránh khỏi vẫn là có chút lo lắng đề phòng.
Tôn Bặc Phương tuyên bố hiến tế kết thúc, tất cả mọi người tan đi.
Tôn gia hai vị trưởng lão đã chờ không kịp trở lại Tôn phủ nói việc bói được.
Nhàn trưởng lão chạy nhanh nói: “Tộc trưởng! Đại sự không ổn.”
“Tam chi hương đều tắt, có thể có cái gì chuyện tốt?” Tôn Bặc Phương tức giận than thanh nói: “Các ngươi nhưng bói toán ra là chuyện gì?”
Nhàn trưởng lão mặt do dự mà nhìn về phía vinh trưởng lão: “Vinh trưởng lão, ngươi vừa rồi tính ra chuyện gì?”
Vinh trưởng lão nhíu chặt mày: “Ta vừa rồi bói toán tính ra kết quả khó xác thật cùng Cao Lăng Thành bá tánh không quan hệ! Nhưng là… Cái này đại hung hiện ra lại chỉ hướng về phía Tôn gia.”
Nhàn trưởng lão thở dài: “Ta tính đến cũng là như thế.”
“Cái gì!?” Quan hệ đến Tôn gia, Tôn Bặc Phương sốt ruột: “Có tính ra là chuyện gì không?”
Vinh trưởng lão cùng nhàn trưởng lão nhìn nhau, lắc lắc đầu: “Chỉ có thể tính ra cùng Tôn gia có quan hệ, cụ thể là chuyện gì thật sự tính không ra.”
Tôn Bặc Phương vội vàng nhìn về phía nhàn trưởng lão: “Ngươi đâu? Ngươi tính ra chuyện gì?”
Nhàn trưởng lão nói: “Ta tiêu hao lượng lớn linh lực cùng tuổi thọ, cũng chỉ là tính ra Tôn gia sắp sửa gặp một đâị kiếp khó có thể tránh khỏi, ngay cả hoàng đô Tôn gia trực hệ cũng sẽ chịu liên lụy.”
Bói toán chi thuật, cần biết thiên cơ, có khi hao tổn không chỉ là linh lực, còn có mệnh số cùng tuổi thọ, đây cũng là nguyên nhân rất ít người lựa chọn học tập bói toán chi thuật.
Tôn Bặc Phương giật mình: “Chẳng lẽ không có cách nào phá giải?”
Nhàn trưởng lão thở dài không nói.
Vinh trưởng lão than nhẹ một tiếng: “Lấy chúng ta trước mắt năng lực căn bản không có phá giải phương pháp, nhưng là Quốc Sư đại nhân thì khác! Ngài ấy pháp lực cao thâm, chúng ta nếu là hướng ngài ấy bẩm báo chuyện này, có lẽ Quốc Sư đại nhân sẽ có biện pháp giải quyết.”
Nhắc tới Tôn Thần Tử, Tôn Bặc Phương an tâm rất nhiều, mắt vẫn luôn nhìn bọn Tôn gia con cháu, lấy lại bình tĩnh nói: “Trở về lại nói.”