Sáng hôm sau, Tôn Thư và Hắc Nguyên Dực ăn sáng xong, cậu liền mời Hắc Nguyên Dực ngồi chung một chiếc xe ngựa đến Tây Sách Hí Viên.
Ngồi trên xe ngựa, Tôn Thư bỗng nhiên cảm giác quần áo hôm nay tựa hồ hơi chật, bụng bị bó đến lợi hại, làm cho cậu thở có chút khó khăn.
Hắc Nguyên Dực nhìn cậu giống con tằm trắng vặn vẹo, không khỏi nhíu mi tâm.
Tôn Thư chú ý tới ánh mắt Hắc Nguyên Dực, tự giễu cười cười: “Ta lại mập lên.”
Hắc Nguyên Dực nhìn đến cái bụng bị thắt chặt, trầm giọng nói: “Ngồi lại đây.”
Tôn Thư theo bản năng liền chống thân thể, hình thể cậu quá mức cồng kềnh, dùng hết sức lực toàn thân cũng không có đem thân thể của mình khởi động được.
Cậu hít thở, nghỉ ngơi một lát, lại lần nữa dùng sức, lực chú ý tập trung ở sức lực nên cậu không phát hiện lúc này trong mắt Hắc Nguyên Dực mình tựa như một con gấu trúc không dậy nổi, làm người muốn túm đến trong lòng ngực hung hăng mà xoa nắn, dày vò.
Tôn Thư thử hai lần không được, liền trợn trắng mắt: “Đại gia, ngài không thể tự mình ngồi vào cạnh ta bên này sao?”
Biết rõ cậu hành động không tiện, còn muốn cậu ở nơi nhỏ hẹp hoạt động, là muốn làm khó cậu.
Miệng Hắc Nguyên Dực nhếch lên độ cong khó thấy, đứng dậy ngồi xuống bên người cậu, sau đó đặt tay lên bụng cậu xoa xoa.
“Ngươi đang làm gì?” Tôn Thư tức giận trừng mắt nhìn Hắc Nguyên Dực, liền lập tức cảm giác được một cổ linh lực rót vào trong cơ thể cho cổ trùng ăn, tức khắc, bụng buông lỏng một chút, thở không thấy khó khăn nữa.
Cậu thở ra, nhìn về phía Hắc Nguyên Dực, hỏi: “Ngươi xoa ta bụng, có phải làm cổ trùng trong cơ thể ta tập trung lại?”
Hắc Nguyên Dực không nói, vỗ vỗ cái bụng co dãn, vừa lòng ngồi lại chỗ cũ.
“……” Tôn Thư khóe miệng giật giật, có biết xoa xoa bụng sẽ làm ấn tượng về y kém đi trong mắt cậu.
Tới Tây Sách Hí Viên, không trung thổi lên tuyết mịn bay bay, bất quá, lại không ảnh hưởng mọi người tới xem diễn nhiệt tình, một chiếc lại một chiếc xe ngựa ngừng ở cổng lớn hí viên.
Tôn Thư và Hắc Nguyên Dực từ xe ngựa xuống, thân thể mập mạp và khuôn mặt xấu xí lập tức hấp dẫn người chung quanh chú ý đến.
“Mau nhìn xem, tên đại mập mạp kia hẳn là Tôn gia Nam Đại Viện lục thiếu gia đi?” Có người nhỏ giọng cùng bạn bên người nói.
“Thân thể mập mạp như vậy, khẳng định là hắn, Cao Lăng Thành trừ bỏ hắn, không có ai so với hắn béo hơn, di, người mặc áo choàng đen bên cạnh, nam nhân này có phải là hắn phu quân không, oa, lớn lên thật dọa người, liền như trong phim nói giống nhau, thật xấu, ta xem hẳn là không có nữ nhân nguyện ý gả cho hắn, mới có thể lựa chọn cưới một tên đại mập mạp.”
“Cưới đại mập mạp cũng nên cưới nữ, hiện tại cưới nam nhân về nhà tính làm chuyện gì? Không cảm thấy làm người ghê tởm sao?”
Tôn Thư lạnh lùng quét bọn họ liếc mắt một cái.
Bọn họ đang nghị luận đột nhiên phát ra tiếng kêu thảm thiết, không thể hiểu được mà bị đánh đến mặt mũi bầm dập.
Bị đánh mà lại nhìn không thấy người đánh bọn họ, bụm mặt đối với không khí kêu to: “A, ai, ai đánh chúng ta?”
“Là tên vương bát đản nào đánh chúng ta, dám làm mà khôngđứng ra cho bọn ta thấy mặt hay sao, a!” Người này mới nói xong, trên mặt lại bị đánh một trận, đến khi bị đánh quỳ rạp trên mặt đất không dậy nổi.
Sợ tới mức mọi người như một tổ ong tản ra, từng người ngồi xe ngựa nhà mình rời đi.
Tôn Thư híp híp mắt, đồng dạng cũng nhìn không thấy người đánh những người đó, liền nhìn thoáng qua Hắc Nguyên Dực, nhớ rõ người này có thể khống chế quỷ hồn.
Hơn nữa, bên người thường xuyên đi theo một đám tu vi cao thâm cô hồn dã quỷ, cho nên cậu đoán những người đó hẳn là bị quỷ quái đánh, đáng tiếc hiện tại cậu không có tu vi, nhìn không được tình huống như thế nào.
“Là ai to gan như vậy dám ở Tây Sách Hí Viên làm loạn?”
Một tiếng hét phẫn nộ từ cửa lớn truyền ra, ngay sau đó, năm tên nam tử trẻ tuổi đi ra.