Edit: Tiểu Bảo + Beta: ChipiBốn người trước sau tiến vào quán bar, vừa vào, Kỳ Lân đã mang bọn họ lên lầu hai vào vách ngăn thủy tinh – người hôm nay nhiều hơn gấp mấy lần lần trước, dưới lầu ngay cả chỗ đặt chân cũng tìm không thấy.
Mấy người vào chỗ, rốt cuộc giải phóng khỏi âm nhạc đinh tai nhức óc cùng tiếng đám đông la hét ầm ĩ, tuy rằng hiệu quả cách âm của vách thủy tinh không tốt hơn phòng riêng, nhưng được ở chỗ từ bên trong có thể thấy rõ bên ngoài, mà bên ngoài trừ phi đi vào, nếu không chỉ có thể nhìn thấy một mảng mơ hồ.
Hàn Vũ dựa vào một bên lan can thủy tinh, cẩn thận phân biệt còn có thể nghe được đám đông phía dưới đang vây quanh một chỗ giống như sân khấu, điên cuồng hô: “Nick! Nick!”
Cậu nhìn một hồi, cũng không hiểu, những người này rốt cuộc đang kêu cái gì, hình như là tên một người, nhưng trên sân khấu lại không có ai cả!
Kỳ Lân đã gọi rượu, sau khi phân phát cho mọi người, nháy mắt mấy cái với bọn họ, Hàn Vũ không hiểu ra sao.
“Bọn họ đang gọi cái gì?”
“Nick, một dancer nam!” Kỳ Lân mơ hồ giải thích.
(thật ra bản gốc không nói tiếng Anh nhưng để vũ công nghe kì quá, nên mượn tạm dancer)
Đang lúc Hàn Vũ muốn hỏi tiếp cho rõ ràng, âm thanh dưới lầu bỗng nhiên đều hóa thành tiếng thét chói tai đồng nhất, Hàn Vũ và An Húc Dương giật mình thiếu chút nữa vứt luôn ly rượu trong tay.
Bọn họ đồng loạt quay đầu nhìn xuống, chỉ thấy trên sân khấu ánh đèn chói mắt, một nam nhân mặc đồng phục đứng đưa lưng về phía sân khấu, bên cạnh phía sau một chút còn có hai dancer phân biệt một nam một nữ.
Thùng —
Thùng —
Thùng —
Sau ba tiếng trống dồn dập vang lên, tiếng nhạc điện tử bén nhọn vang lên, sau đó cả sân khấu tựa như sống lại, nam nhân chính giữa đứng đưa lưng về phía khán giả xoay người lại, bắt đầu nhảy theo tiếng nhạc.
Ngọn đèn sân khấu quá phức tạp, căn bản không thấy rõ mặt người, nhưng thân thể tràn ngập nhịp điệu lại cực kỳ hấp dẫn người khác.
Hai mươi giây đầu, nam nhân ở giữa sân khấu nhảy những động tác vũ đạo còn bình thường, tiết tấu chỉ mạnh một chút mà thôi, nhưng nhảy nhảy, nam nhân đột nhiên bắt đầu cởϊ qυầи áo!
Vừa cởi, động tác vừa mờ ám dính cùng một chỗ với một nam một nữ bên cạnh.
Một chốc cùng nữ dancer mặt kề mặt cọ sát, một chốc lại quấn đến chỗ dancer nam, đưa lưng về phía hắn, ám muội vặn vẹo phía dưới!
Cả trai lẫn gái dưới sân khấu đều hét lên giống như điên rồi…
Những người khác có phản ứng gì, Hàn Vũ không biết, cậu chỉ biết, chính mình đã sắp hỗn độn trong gió!
Bởi vì, bởi vì, cậu nhìn thấy hình ảnh như vậy, nhất là hình ảnh nam nhân kia cùng dancer nam nhảy cùng nhau, thế nhưng càng có cảm giác hơn khi hắn nhảy với nữ dancer, khϊếp sợ trong lòng đã sắp không thể dùng ngôn ngữ để hình dung được nữa!
Một bài nhảy gần hai mươi phút, nhảy tới khi nam nhân kia cởi tới cái qυầи ɭóŧ mới chấm dứt, mà động tác chấm dứt cuối cùng chính là tay hắn đặt trên qυầи ɭóŧ, tư thế muốn cởi ra, mà khi tiếng thét chói tai dưới lầu muốn thủng cả nóc nhà, đèn sân khấu chợt tắt, âm nhạc dừng lại, im bặt!
Khi đèn sân khấu bật lại, nam nhân biểu diễn bên trên đã xuống đài!
Hàn Vũ vất vả nuốt nước miếng, theo bản năng ngửa cổ nốc hết rượu trong ly, đến khi nhìn tới ba người bên cạnh, phát hiện bọn họ còn không bằng mình, còn đang đắm chìm trong biểu diễn vừa rồi đó!
“Này…. này… Nhảy thoát y này, bình thường không phải đều là nữ nhảy sao?” An Húc Dương ngơ ngơ nói, “Sao một nam nhân cũng có thể nhảy gợi, gợi, gợi cảm như vậy?”
Kỳ Lân cùng Nguyên Lãnh lần lượt bưng ly rượu nhấp một ngụm, cảnh tượng này, bọn họ chỉ nghe bạn bè trong giới đề cập mà thôi, hôm nay cũng là lần đầu tiên thấy.
Bất quá, người tên Nick kia đúng là danh bất hư truyền, cực kì khiêu gợi!
Trong gian phòng thủy tinh nhất thời trầm mặc, mọi người đều đang che dấu xấu hổ chính mình vừa rồi xem tới ngu người, cuối cùng vẫn là Hàn Vũ ấp úng hỏi một câu: “Hắn…. Hắn nhảy với nữ thì thôi, vì cái gì, vì cái gì, hắn còn cùng cậu trai kia nhảy sεメy như vậy a?”
Kỳ Lân nghe câu hỏi liền nhướng mày, “Nick vốn chính là nam nữ đều chơi a! Là bi
(song tính)! Hơn nữa, cậu không cảm thấy, hắn nhảy với nam càng có cảm giác hơn sao?”
Phản ứng đầu tiên trong lòng Hàn Vũ là hùa theo muốn gật đầu, phản ứng thứ hai là hỗn độn, trong mắt đều là mờ mịt thất thố.
Nguyên Lãng bên cạnh yên lặng cảm thán trong lòng, đừng thấy Tiểu Ngũ bình thường giống như thật chững chạc, trong tâm vẫn là đứa nhỏ ngây thơ a! Chút chuyện này đã không tiếp nhận được, bị đả kích rồi!
Ba người bên này từ vẻ mặt của Hàn Vũ đã nảy sinh một vụ hiểu lầm xinh đẹp. Về phía Hàn Vũ, trong lòng đã nổi lên ngàn vạn sấm sét!
Người này nam nữ đều chơi? Là bi?
Mà ba người bên cạnh cậu đều là bộ dạng vui vẻ tiếp nhận! Thế giới này làm sao vậy?
Có một số việc, không phải nên vĩnh viễn không thể đặt ra ngoài sáng sao?
“Ai! Các cậu xem, người đang đi tới có phải Nick không?” Đột nhiên An Húc Dương lanh mắt chọt chọt mọi người, cẩn thận dùng ánh mắt ý bảo mọi người nhìn chàng trai đang đi tới phòng thủy tinh.
Mấy người theo bản năng trừng qua, nam nhân đang đi tới, đã đổi thành áo sơmi quần jean bình thường, khi ở trên sân khấu, mặt không thấy quá rõ, hiện tại chỉ có thể căn cứ thân hình mà phán đoán, giống!
Khi Nick đi qua gian phòng của bọn họ, giống như có cảm ứng, liếc bốn ánh mắt nhìn mình chằm chằm bên trong, yêu nghiệt chớp chớp mắt với bốn người bên trong, khóe miệng cong lên thành một nụ cười quyến rũ!
Tuy rằng nụ cười này nhìn có vẻ thật quyến rũ, nhưng một linh hồn ông chú bốn mươi tuổi và ba thẳng nam bên trong bị nhìn cả người run lên, không hề có chút cảm giác bị mê hoặc.
Người như vậy, đứng xa xa thưởng thức là được rồi, tới gần rồi mới biết, chính là ăn không tiêu!
Nick xuyên qua một loạt gian thủy tinh, đi tới một gian lớn trong cùng, gian phòng kia, nói là vách ngăn thủy tinh, không bằng nói là ngăn thủy tinh, không giống vách ngăn, chỉ cách ra một không gian nho nhỏ, cũng không có cửa.
Gian thủy tinh kia chẳng những không gian rộng mở, ngay cả thiết bị bên trong so với bên ngoài tốt hơn không chỉ một bậc.
Không bao lâu, từ nơi đó đi ra bảy tám nam nam nữ nữ, Nick cũng ở đó, xem chừng, là muốn dời trận địa lên phòng riêng lầu ba.
Mà thứ lại khiến cho nội tâm Hàn Vũ bị sét đánh một phen chính là, Nick quang minh chính đại dính vào lòng một nam thanh niên, xem dáng vẻ và động tác nam nữ chung quanh, giống như cũng không phát hiện có gì khác thường.
Hàn Vũ yên lặng quay đầu lại, nhìn Nguyên Lãng, hỏi: “Bọn họ…. thân thiết như vậy, cũng có thể? Không ai cảm thấy kỳ cục sao? Nam nam thành một đôi thế kia, không phải rất…. ” Rất cái gì? Hàn Vũ tìm không ra từ thích hợp, giống như hiện tại cậu không tìm được từ nào để hình dung tâm tình mình.
Kỳ Lân và Nguyên Lãng liếc mắt nhìn nhau, trong lòng cảm thán: Tiểu Ngũ thế này làm sao sống được tới hôm nay vậy!
“Người như cậu ta, thật ra rất nhiều. Chỉ là có vài người sẽ không tỏ ra ngoài, có vài người, không để ý, vui vẻ là được! Một đám người vừa mới đi qua, Tiểu Ngũ không cảm thấy nhìn quen mắt à?”
Nghe Nguyên Lãng nói vậy, Hàn Vũ mới để ý đúng là cảm thấy đám người kia quen quen.
Thấy Hàn Vũ nhớ không ra, Nguyên Lãng không khỏi bị nghẹn, “Trí nhớ kiểu gì vậy? Đám người kia không phải là đám thái tử đảng lần trước ngồi sau chúng ta ở hội diễn văn nghệ sao?”
“A! Đúng! Là bọn họ!” Hàn Vũ bừng tỉnh đại ngộ, ngay sau đó lại nhíu mày, “Vậy, vậy người vừa rồi ôm Nick, hắn là gay?”
“Hắn có phải không tôi không biết, nhưng tôi biết, cho dù hắn là gay, cũng chỉ chơi chơi mà thôi! Cuối cùng vẫn sẽ trở lại quỹ đạo. Gia thế như bọn họ, không chấp nhận nổi chuyện này. Nếu hắn không phải, vậy cùng lắm chỉ là nếm thử hương vị, chơi nữ đủ rồi, cho nên đổi khẩu vị! Nếu hắn là gay….” Lời sau Nguyên Lãng không nói, nhưng người ở đây đều có thể hiểu được ý tứ trong đó.
“Trong vòng tròn của bọn họ, nghe nói không có mấy người bình thường, trừ bỏ ma túy, cái gì cũng chơi! Bất quá, đúng là chưa từng nghe có mấy người là đồng tính, trên cơ bản đều chỉ chơi đùa thôi!” Kỳ Lân vuốt nhẹ ly rượu, tiếp lời.
“Cũng có ngoại lệ!” An Húc Dương đột nhiên ngắt lời.