- 🏠 Home
- Xuyên Nhanh
- Tiên Hiệp
- Trùng Sinh Chi Đô Thị Cuồng Tiên
- Chương 9: Tiệc Sinh Nhật
Trùng Sinh Chi Đô Thị Cuồng Tiên
Chương 9: Tiệc Sinh Nhật
Thình thịch thình thịch……
Một đám người mặc đồ đen leo cầu thang vọt lại đây, đây đều là thủ hạ của Mạc Vân Long
Khi bọn hắn đẩy cửa phòng ra, toàn bộ đều ngây người.
Mọi người hít một hơi, lão đại Tĩnh Thủy, đại ca bọn họ lại quỳ gối trước một thiếu niên?
Chỉ thấy thiếu niên kia đang lột vỏ quả nho, óng ánh trong suốt.
“Long ca, đã xảy ra chuyện gì?” Một người nhịn không được nói.
Mạc Vân Long thân hình khẽ run, Tần Hiên chưa lên tiếng, hắn nào dám lên tiếng, càng không dám đứng lên.
“Không cần quỳ, đứng lên đi!”
Tần Hiên nhàn nhạt nói, từ trên ghế chậm rãi đứng dậy
Mạc Vân Long như được đại xá, thiên ân vạn tạ đứng lên, đối với Tần Hiên lễ độ cung kính.
“Các ngươi còn đứng ngây ra đó làm gì? Mau gọi … Tần tiên sinh!” Mạc Vân Long rống to, lạnh lùng trừng mắt nhìn đám đại hán mặc đồ đen kia.
“Tần tiên sinh!”
Bọn họ cũng không biết đã xảy ra cái gì, nhưng Mạc Vân Long nói như vậy, bọn họ nhất định phải làm theo.
Một loạt đại hán áo đen khom lưng hành lễ, Tần Hiên thần sắc lãnh đạm như cũ. Như thể cho dù núi Thái Sơn sụp đổ trước mắt, mặt cũng không đổi sắc.
“Thu hồi uy phong ngày thường, ta cũng không cần!”
Tần Hiên nhàn nhạt nói, xoay người đi ra khỏi phòng, nói: “Nhớ kỹ lời ngươi nói, nếu không……”
Đôi mắt hắn lạnh lùng, phất tay về phía sau.
Trong ánh mắt hoảng sợ của mọi người, cái bàn rộng chừng 3m bằng gỗ tử đàn trong phòng răng rắc một tiếng, sụp xuống hai bên.
Vết cắt phẳng như gương, khiến mọi người sợ bay hết ba hồn bảy vía..
Nhìn lại lần nữa, phát hiện bóng dáng Tần Hiên đã biến mất
“Tần tiên sinh, tôi đưa cậu trở về?” Mạc Vân Nghị thật cẩn thận nói, hắn vui lòng phục tùng.
Hai ngón tay kẹp lại viên đạn, khiến cho kẻ kiêu ngạo khó thuần Mạc Vân Long cam tâm tình nguyện làm một con chó cho vị Tần tiên sinh này, uy lực bậc này, so với Mạc lão cũng có thể thắng.
“Được!” Tần Hiên gật đầu, bước lên con xe BMW X6, về Minh Tâm Hồ
Thân là Thanh Đế, Tần Hiên tự nhiên hiểu ác nhân phải có cách trị của ác nhân, như lão đại Tĩnh Thủy Mạc Vân Long, nếu không dùng chút thủ đoạn ngoan độc, sau này sẽ gây nhiều phiền toái.
Nếu Mạc Vân Long thật sự chấp mê bất ngộ, Tần Hiên cũng sẽ không quan tâm, cứ việc gϊếŧ hắn.
Hòn Ngọc Tĩnh Thủy, Tần Hiên bước vào biệt thự này, cả căn biệt thự đã được dọn dẹp sạch sẽ.
“Ngươi trở về với Mạc lão đi.” Tần Hiên nhẹ giọng nói với Mạc Vân Nghị: “Nói với Mạc lão, ba ngày sau, ta sẽ đem công pháp hoàn chỉnh tới, bảo ông ấy không cần vội.”
“Rõ!” Mạc Vân Nghị cúi đầu, lui về sau mấy bước, lúc này mới xoay người rời đi. Tần Hiên chọn một căn phòng, ngồi xuống tu luyện.
Linh khí trên núi Nguyệt Minh này còn nồng đậm hơn so với Minh Tâm Hồ, hơn nữa hòn ngọc Tĩnh thủy này lại nằm trên đỉnh núi, toàn bộ Tĩnh Thủy chỉ sợ cũng không tìm ra nơi nào thích hợp tu luyện hơn ở đây.
“Có thời gian bày ra linh trận, cũng coi như có một chỗ không tồi để tu luyện!”
Tần Hiên nhắm mắt, tu luyện Vạn Cổ Trường Thanh Quyết, một cổ lam quang mờ mịt quanh quẩn, chậm rãi lan ra.
Đêm đó, Tần Hiên tỉnh lại, gọi điện thoại cho Hà Vận, nói hôm nay không về.
Hà Vận cũng không phản đối, nàng gần đây đang bận việc, nhưng Tần Hiên lại nghe được tiếng mắng khinh thường của Hà Vũ qua loa.
“Không làm việc đàng hoàng!”
Tần Hiên cười cười, cũng không để ý.
Hà Vũ kỳ thật cũng không tệ lắm, chỉ vì một ít thành kiến, giống như một đứa trẻ.
Sau đó, Tần Hiên đắm chìm trong tu luyện.
Tần Hiên tu luyện thật lâu, khi hắn từ trong tu luyện tỉnh lại phát hiện đã là chiều ngày hôm sau.
Trong cơ thể Linh Hải ngưng tụ vững vàng, tiến cảnh khá ít, nhưng có còn hơn không.
“Xem ra cần phải bớt thời gian đi tìm một ít thiên địa linh bảo, nếu không, muốn tiến vào luyện khí trung kỳ phải mất một thời gian!”
Tần Hiên lắc đầu thở dài, bước ra ngoài, mới vừa đi ra khỏi phòng, di động liền vang lên
Mục Tuyết Nhi?
Nhận điện thoại, đầu bên kia truyền đến thanh âm của Mục Tuyết Nhi.
“Tần Hiên, buổi chiều 5 giờ, bọn mình ở Tụ Vân Hiên chờ cậu!” Giọng Mục Tuyết Nhi nhẹ nhàng, mơ hồ mang theo một tia vui sướиɠ
“Đã biết!” Tần Hiên nhàn nhạt đáp.
Sau khi cúp điện thoại, sâu trong đôi mắt Tần Hiên lóe lên một tia lạnh lùng.
Thật trùng hợp, lại ở Tụ Vân Hiên?
Tần Hiên nhớ kỹ, địa điểm kiếp trước không phải là Tụ Vân Hiên, mà là một khách sạn
Tiệc sinh nhật lần này, Mục Tuyết Nhi trước mặt mọi người đề nghị chia tay, hơn nữa còn châm chọc Tần Hiên cóc mà đòi ăn thịt thiên nga.
Đám đông giễu cợt, mọi người cười mỉa mai, làm cho thiếu niên lúc ấy gần như phát điên.
Cuối cùng, hắn ở trong sự cười nhạo của mọi người, giống như một con chó rơi xuống nước, chật vật rời đi.
Sau đó suốt thời gian lớp mười hai, Tần Hiên đều sống trong những lời nhạo báng của toàn trường, đoạn thời gian đó, Tần Hiên như sống trong địa ngục.
Đi đến nơi nào cũng có cảm giác người khác chỉ trỏ, chỉ có đương sự mới rõ ràng.
Ác ngôn tru tâm!
Tần Hiên vĩnh viễn cũng không quên, thậm chí hiện tại nhớ tới, nội tâm hắn cũng không khỏi lạnh băng.
……
Đầu bên kia điện thoại, Mục Tuyết Nhi đang ở một cửa hàng trang phục, chọn quần áo cho tiệc sinh nhật buổi tối.
“Tuyết Nhi, cậu gọi điện thoại cho tên kia?” Triệu Tiểu Ngữ có chút chán ghét nói:
“Thật không biết tên kia da mặt dày cỡ nào theo đuổi cậu suốt hai năm, cũng không nhìn xem thân phận mình là gì.”
“Tiểu Ngữ!” Mục Tuyết Nhi bất đắc dĩ cười.
“Một kẻ ba không, không nhan sắc, không bối cảnh, không tiền đồ, cũng dám theo đuổi Mục đại tiểu thư của chúng ta, đúng là cóc mà đòi ăn thịt thiên nga.” Triệu Tiểu Ngữ hợp tình hợp lý nói: “Tôi nói, Tuyết Nhi cậu muốn tìm bạn trai, dù trong nhà không có gia sản ngàn vạn, cũng phải được như Lý phong của tôi á!”
Lý Phong trong miệng Triệu Tiểu Ngữ là bạn trai cô ta, gia đình mở một nhà hàng 5 sao ở thành phố Tĩnh Thủy, rất có danh tiếng. Hơn nữa người cũng anh tuấn, ở trường học cũng nổi tiếng trêu hoa ghẹo nguyệt, lúc trước Triệu tiểu ngữ cũng mất sức của chín trâu hai hổ lúc mới thu về tay.
“Nào được phúc khí như cậu!” Mục Tuyết Nhi lắc đầu, nhà nàng mở một công ty nhỏ, có tài sản ngàn vạn, tuy có vẻ ôn hòa, kỳ thật ngoài nóng trong lạnh, vô cùng tự cao tự đại
Tần Hiên, là do nàng cùng Tiêu Vũ đánh cuộc thua mà thôi, trước nay nàng đều không để trong lòng.
“Đó là!” Triệu Tiểu Ngữ kiêu ngạo ngẩng đầu lên.
Cô gái bên cạnh nghe vậy cười nhạt, cũng không nói gì.a
Nàng lẳng lặng nhìn Triệu Tiểu Ngữ cùng Mục Tuyết Nhi, giống như một đóa sen tuyết trắng, thế giới chỉ có một mình.
Rất nhanh, Triệu Tiểu Ngữ cùng Mục Tuyết Nhi chọn xong quần áo, hài lòng đi thay.
Triệu Tiểu Ngữ chọn là một cái váy Cerruti của Pháp, giá khoảng 8000 vạn.
Mà Mục Tuyết Nhi chọn là một chiếc váy trắng Chanel phối phụ kiện tinh tế, thoạt nhìn như một nàng công chúa.
Sau khi hai người thay xong, tất cả mọi người đang chọn trang phục trong cửa hàng không khỏi đem ánh mắt nhìn về phía hai người.
Hai người tuy rằng tuổi không lớn, nhưng trong mắt những người xung quanh lại như hai nụ hoa đang chớm nở, hơn nữa khí chất, dung mạo của hai người càng lấn át cả những người phụ nữ trưởng thành.
Cả hai rất vừa lòng với hiệu quả như vậy, cười vô cùng xán lạn.
“Tiêu Vũ, cậu không chọn một bộ sao?” Mục Tuyết Nhi bỗng nhiên quay đầu, nhìn cô gái giống như thanh liên kia hỏi.
“Không cần!” Tiêu Vũ nhẹ nhàng nói, khép lại quyển sách trên tay.
“Đi thôi!”
Ba người rời khỏi cửa hàng trang phục, đi đến Tụ Vân Hiên.
- 🏠 Home
- Xuyên Nhanh
- Tiên Hiệp
- Trùng Sinh Chi Đô Thị Cuồng Tiên
- Chương 9: Tiệc Sinh Nhật