- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Đô Thị
- Trùng Sinh Chi Cường Thế Quay Lại
- Chương 22: An nhiên phát ngôn, nhận lấy trọng trách
Trùng Sinh Chi Cường Thế Quay Lại
Chương 22: An nhiên phát ngôn, nhận lấy trọng trách
Mà Lục An Nhiên tại bữa tiệc lại rất ổn định có thể được xem là một đứa trẻ vô tư chạy nhảy chơi đùa vui vẻ, muốn trông coi đám trẻ lanh lợi này thật sự là một việc không dễ dàng gì! Sinh nhật của Lục Kiếm Hào, Lục gia từ lớn đến nhỏ đều không có lấy một người rảnh rỗi, mọi người đều đang tiếp đãi khách khứa, “công việc” mà Lục An Nhiên được phân công, chính là trông coi đám trẻ này, không thể để bọn chúng chạy loạn, nếu như lỡ va chạm hoặc đυ.ng trúng ai đó thì đều sẽ quy về trách nhiệm của Lục gia, lại nói nếu lỡ va chạm trúng vị khách quý nào đó, thì cũng là một phiền phức lớn.
Nhất là hôm nay lại chính là sinh nhật của Lục Kiếm Hào, bữa tiệc được bài trí thiết kế vô cùng xa hoa, không nói đến hư hỏng này nọ, mà việc đám trẻ lỡ bị vấp ngã hoặc bị thương, đều sẽ là những điều không may mắn.
Lục An Nhiên dùng lý lẽ để nói chuyện với bọn trẻ, nói đến miệng lưỡi đều khô khan, mà đám trẻ này vẫn có vẻ mờ mịt hoàn toàn nghe không vào, cuối cùng Lục An Nhiên vẫn là phải thay đổi chiến lược của mình, trước tiên chuyển sang cùng bọn trẻ chơi trò lời kịch hoạt hình (trò mấy đứa nít hay chơi, đóng phim í, ^_^), sau đó mới giải thích rõ ràng một lần nữa, những đứa trẻ rắc rối này mới hiểu được, lúc chơi đùa cũng có ý thức hơn.
“An Nhiên! Bữa tiệc chuẩn bị bắt đầu rồi! Mau qua đây!” Kỷ Nhu nhìn thấy cũng đến giờ rồi, mới gọi Lục An Nhiên vẫn còn ở ngoài sân.
“Vâng! Con biết rồi!” Lục An Nhiên nhanh chân đi vào phòng khách, một lát nữa ông nội sẽ lên phát biểu, cô không có ở đó cũng sẽ không hợp lệ. Nhớ lại thời điểm này của kiếp trước, Sở Dao cách li cô, sau đó một mình đứng ở bên cạnh Kỷ Nhu, làm mọi người đều hiểu nhầm tưởng Sở Dao mới là đại tiểu thư của Lục gia, sau khi hiểu lầm được làm sáng tỏ, báo chí như cũ đưa tin rợp kín trời đất, sự khen ngợi với Sở Dao liên tục không dứt, đối với đại tiểu thư thật sự là cô đây thì lại qua loa ít ỏi, mà còn là những tin loại con cháu bất hiếu vắng mặt trong bữa tiệc đại thọ của ông nội… kiếp này Sở Dao không xuất hiện quấy rối, cô cũng có thể làm tốt bổn phận của một người cháu gái, ở bên cạnh ông nội cho đến hết bữa tiệc sinh nhật này, cô thật sự không mong báo chí sẽ đưa những tin tức tốt nhất về cô, chỉ cần không viết những tin như cháu gái bất hiếu là được.
Mà Lục Kiếm Hào cũng để ý đến Lục An Nhiên, liền lướt qua mọi người bảo Lục An Nhiên và Kỷ Nhu một trái một phải đứng bên cạnh, Lục An Nhiên đầu tiên rất ngạc nhiên, sau đó mới hiểu rõ là ông nội muốn trước mặt mọi người tuyên bố chống lưng cho bọn họ, liền kéo Kỷ Nhu đi qua. Tin tức ngày mai nhất định sẽ đăng đầy hình ảnh bài phát biểu này, nhìn thấy hai mẹ con Lục An Nhiên đứng bên cạnh Lục Kiếm Hào như vậy, cũng sẽ hiểu rằng vị trí phân lượng của hai mẹ con họ trong Lục thị là như thế nào, sợ rằng sẽ không còn ai giống như Lâm tổng mập mạp của Vinh thị kia, sẽ có ý đồ xấu với hai mẹ con họ nữa!
“Hoan nghênh các vị đã đến bữa tiệc sinh nhật 60 tuổi của tôi, đầu tiên, tôi xin được thay mặt tập đoàn Lục thị cảm ơn các tinh anh trong ngành cùng giới truyền thông đã đến tham gia, nếu như có chỗ nào tiếp đãi không được chu đáo, kính mong quý vị lượng thứ! Hahahahaha!” Lục Kiếm Hào cười không ngừng vỗ vỗ Lục An Nhiên bên cạnh nói: “An Nhiên, con thay mặt ông nội nói mấy câu đi!”
“Con?” Lục An Nhiên cũng không nghĩ đến Lục Kiếm Hào lại đột nhiên để cho mình lên trước phát ngôn, kiếp trước cô là một người sành ăn hàng đầu thế giới nhận được sự phỏng vấn của rất nhiều truyền thông, nhưng mà việc phát ngôn trước sinh nhật của Lục Kiếm Hào, hai kiếp làm người đây cũng là lần đầu tiên! Lục Kiếm Hào cho cô mặt mũi cũng quá lớn rồi.
Yêu cầu của Lục Kiếm Hào vừa được đưa ra, sắc mặt của Lục Quân An liền biến đen, bất luận theo quy tắc, thân phận, tư cách mà nói, người đứng cạnh Lục kiếm Hào nên là Lục Quân An và Lục Quân Phong mới đúng, hai người con trai đều không đứng bên cạnh, lại để cho con dâu và cháu gái đứng hai bên trái phải, căn bản ông ta đã cảm thấy không vui rồi, hiện tại lại còn để một tiểu bối như Lục An Nhiên lên phát ngôn, về tình về lý chuyện này đều không phù hợp! Nhưng hiện tại nghĩ lại, Lục An Hân cũng đã bám được lên người của Long Ngọc Tinh, với việc liên hôn cùng Long thị, chỉ là một Lục thị cỏn con còn không phải đều đã nắm chắc trong tay sao? Tự an ủi bản thân mình như vậy, sắc mặt Lục Quân An hòa hoãn đi rất nhiều.
“Hưm…” Lục An Nhiên thanh thanh cổ họng nhìn về những ánh đèn trước mặt cùng với những nhà báo chủ động vay lại xấu hổ cầm micro nói: “xin chào những vị khách tôn kính, chư vị báo giới truyền thông, chúc mọi ngươi buổi trưa vui vẻ. Hôm nay mọi người đã bớt chút thời gian quý báu đến tham dự tiệc mừng thọ sáu mươi của ông nội vãn bối, hãy để cho vãn bối xin phép được thay mặt cả nhà, đối với chư vị khách quý có mặt ngày hôm nay thể hiện thành ý hoan nghênh cùng thật tâm cảm ơn. Các vị ngồi ở đây đều là trưởng bối của An Nhiên, đột nhiên được ông nội cho ra phát ngôn, vãn bối cũng thật rất căng thẳng, nếu như có câu nói nào không đúng, còn hy vọng mọi người nể mặt vãn bối mới chỉ là một thiếu niên mười lăm tuổi bỏ qua một chút ha! Trong công việc ông nội là người như thế nào, con thật sự không hiểu lắm, nhưng mà những vị được mời đến đây hôm nay đều là bạn bè tốt kết giao từ trước đến nay, là những bạn bè quen thuộc của Lục thị, con tin tưởng rằng chư vị ở đây đều sẽ hiểu rất rõ trong công việc ông nội là người như thế nào so với con, mà người ông nội trong cuộc sống hằng ngày, ông nội của con lại là một người rất có tiếng nói…” không gian bữa tiệc vang lên giọng phát ngôn nghịch ngợm của một cô gái mười lăm tuổi, trong đó cũng có sự trầm ổn của người đại diện phát ngôn Lục thị, lúc này mọi người trong bữa tiệc đều hướng ánh mắt tậo trung theo dõi. Tất cả mọi người đều biết Lục Kiếm Hào có một cháu gái là Lục An Hân, mười sáu tuổi đã từ nước ngoài mang theo vinh quang về nước trực tiếp tiến vào Lục thị, một năm qua không ngừng mang lại thành tích, là một thục nữ danh môn chân chính. Nhưng sau khi trải qua ngày hôm nay, mọi người cũng lại biết thêm được, Lục Kiếm Hào còn có một cháu gái mười lăm tuổi là Lục An Nhiên, khí thế nổi bật hơn so với Lục An Hân, không những thế còn nhận được sự thương yêu của Lục Kiếm Hào: “Nói tóm lại, Lục thị có được ngày hôm nay là do những công sức bỏ ra và sự dẫn dắt anh minh của ông nội, bên cạnh đó cũng không thể không nhờ sự giúp đỡ của chư vị ở đây, hy vọng những ngày tháng sau này, các vị đang ngồi ở đây đều có thể tiếp tục giữ vững mối quan hệ cộng tác với Lục thị! Cuối cùng, là một vãn bối con xin phép được cùng mội người nâng một ly rượu, để mọi người cùng nhau vì ông nội của vãn bối, cây cổ thụ mãi mãi không già, trường tồn, vì ngày sinh nhật của Lục Kiếm Hào tiên sinh mà cạn ly!”
Âm thanh của Lục An Nhiên vừa phát ra, tất cả khách mời trong đại sảnh đều cùng nhau giơ ly lên cạn ly, mà nững ánh đèn flash của các nhà báo cũng nháy lên không ngừng. Bài phát ngôn của Lục An Nhiên đã đặt lên một dấu chấm viên mãn, tiếp sau đó là thời gian đặt câu hỏi của cánh nhà báo, những câu hỏi của cánh nhà báo đều bắt nguồn từ việc phát triển của Lục thị và xoay quanh Lục An Nhiên, Lục Kiếm Hào vừa cừoi vừa trả lời từng câu hỏi một, cháu gái của ông ngày hôm nay thật làm cho ông được mở rộng tầm mắt, ông có linh cảm, Lục An Nhiên tuyệt đối không thua những người con trai của ông. Trong lòng cũng đã có phương pháp bồi dưỡng Lục An Nhiên, vì thế sau khi trả lời xong câu hỏi cuối cùng, Lục Kiếm Hào một lần nữa đưa ra một quyết định tức thời, đối với tất cả nhà báo nói: “Hôm nay, tôi cũng có một tin tức muốn công bố với tất cả mọi người! Mọi người đều biết, đầu năm sau, cửa hàng của Lục thị mở trong trung tâm mua sắm Long thị ở Tân Đông thành phố S sẽ được khai trương, doanh nghiệp Long thị thì ai cũng biết, một doanh nghiệp đứng đầu Z quốc, trung tâm mua sắm Long thị này trước đây cũng chỉ xây dựng và phát triển ở Bắc Đô (thật ra trong truyện tác giả ghi là Kinh đô nhưng mình thấy không hay lắm nên sửa thành Bắc Đô, vì truỵên này truyện Trung, mà kinh đô Trung Quốc là Bắc Kinh, tác giả lại không ghi thẳng là Trung Quốc nên mình ghi là Bắc Đô luôn.), New York, Luân Đôn, Đông Kinh, Stockholm, Toronto và Vienna, đây là lần đầu tiên tiến vào thành phố S, tôi tin tưởng rằng mọi người cũng đã đầu tư rất nhiều vào việc đấu giá các cửa hiệu trong trung tâm mua sắm Long thị, ngoài thương hiệu quốc tế vốn có từ trước đến nay, lần này cũng chỉ giới hạn năm thương hiệu trong thành phố S được quyền kinh doanh, Lục mỗ may mắn đấu giá được một cửa hàng, vào ngày một tháng ba năm sau, trung tâm mua sắm Long thị khai trương, cửa hàng thứ 100 của Lục thị cũng đến lúc khai trương rồi, đồng thời cách kinh doanh của cửa hàngg thứ 100 này so với 99 cửa hàng trước đó không giống nhau. Mà hôm nay tôi chính thức muốn công bố, người quản lý cửa hàng thứ 100 này, sẽ dành cho cháu gái của tôi Lục An Nhiên!” Lời nói chắc chắn của Lục Kiếm Hào giống như ném một quả bom vào mặt hồ tĩnh lặng.
Đại sảnh một mảnh ồn ào, mọi người đều biết, lúc đấu giá Lục thị đã bỏ ra 7,63 trăm triệu mới giành được quyền kinh doanh, mà việc trang hoàng cửa hàng này lại càng là giá trên trời! cửa hàng thứ 100 này mới thật là mang ý nghĩ tấc đất tấc vàng! Mà Lục Kiếm hào lại dành quyền quản lý cửa hàng này cho một cô gái hai năm sau mới mười bảy tuổi? Nếu như không phải là Lục Kiếm Hào hồ đồ, thì chính là Lục An Nhiên này xác thật có chỗ hơn người! Lục Kiếm Hào hành nghề rong ruổi mấy chục năm, đem Lục thị ban đầu chỉ có ba chuỗi cửa hàng thức ăn nhỏ phát triển thành doanh nghiệp đứng đầu cả thành phố S, ánh mắt của ông ấy, không một ai dám nghi ngờ, giá trị trong tương lai của Lục An Nhiên thật sự không thể lường trước được.
Mà Lục An Nhiên lúc này cũng không tin được, chuyện này đối với kịch bản của kiếp trước cũng khác xa qua nhiều đi! Kiếp trước ông nội trao quyền quản lý cửa hàng thứ 100 ở Tân Đông này cho Lục An Hoa, lúc đó cũng dẫn đến một trận nháo loạn, nhưng khi cửa hàng khai trương được ba năm thì đã thâm hụt hơn ba trăm vạn, Lục Kiếm Hào bị sốc nặng, phải tĩnh dưỡng rất lâu mới có thể hồi phục trở lại, kiếp này kịch bản thay đổi, Lục An Nhiên chỉ là không muốn để cho Lục gia đi theo con đường cũ vả lại cô cũng không muốn nhìn thấy một nhà Lục Quân An được sung sướиɠ nên mới đảo loạn như vậy, việc này cũng không đại biểu cô muốn giành được quyền quản lý cửa hàng này! Nhưng hiện thực vốn không để cho Lục An Nhiên có tư cách từ chối và suy nghĩ, đối diện với ánh đèn flash chớp nháy liên tục, Lục An Nhiên chỉ có thể kéo căng da đầu mà nở một nụ cười. Mà lúc này trong mắt Lục An Hân đã muốn phun ra lửa, sự đố kỵ trong lòng cô ta như một ngọn lửa không ngừng bốc cháy, đốt đến lục phụ ngũ tạng của ả không chỗ nào không đau. Lục An Hoa cũng tức không chịu nỗi, đáng lẽ ra sự vinh quang này nên thuộc về hắn! Tại sao hiện tại đều bị Lục An Nhiên giành hết cả? Lưu Nguyệt càng là mũi không ra mũi mặt không ra mặt, bữa tiệc này người được lộ diện không phải hai người con của bà ta? Hôm nay cũng xem như là, mọi lợi ích đều bị đôi tiện nhân kia giành mất rồi, bà ta làm sao có thể lại không tức. Chỉ có Lục Quân An vẫn xem như bình tĩnh, mặc dù trong lòng cũng không thoải mái, nhưng mà nghĩ lại sau này con gái sẽ gả vào Long thị, chỉ một cái quyền quản lý nhỏ nhoi trong trung tâm mua sắm Long thị, còn không phải chỉ một câu nói là được sao! Nếu như bụng của Lục An Hân có phúc khí, vấn đề trở thành người quản lý cửa hàng trong trung tâm mua sắm Long thị ở thành phố khác cũng không nhằm nhò gì!
Đối phó với một đám vấn đề xảo trá của cánh nhà báo, đầu của Lục An Nhiên cũng muốn to ra rồi, sau cùng chỉ có thể không đủ nghĩa khí mà nói muốn đi “trang điểm lại” đem tất cả mọi vấn đề đều đẩy hết cho người ngẫu nhiên đi qua là Lục Quân Phong, Lục An Nhiên mới có thể thoát vây khốn lôi kéo Kỷ Nhu trốn lên căn phòng trên lầu hai tránh né câu hỏi cùng những ánh đèn flash kia.
“A! Cuối cùng cũng có thể thở phào nhẹ nhõm rồi!” Lục An Nhiên dùng lực đá văng đôi cao gót hiệu GUCCI, sau đó dạng hình chữ đại nằm trên giường, cả khuôn mặt đều thả lỏng.
“An Nhiên…” trên trán Kỷ Nhu xuất hiện vài nếp nhăn: “Hay là để mẹ đi nói với ông nội, để ông ấy thu hồi lại quyền quản lý cửa hàng đó nhé!”
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Đô Thị
- Trùng Sinh Chi Cường Thế Quay Lại
- Chương 22: An nhiên phát ngôn, nhận lấy trọng trách