Hai mươi phút sau, Lăng Khiêm điều khiển RV hình đĩa đã đến mục đích, Lăng Vệ rốt cuộc hiểu được nụ cười khẽ quỷ dị nơi khóe miệng Lăng Khiêm từ đâu mà đến, một trăm hai mươi vạn lần hối hận cái gật đầu tùy tiện của mình.
Mặc dù chưa từng đến, nhưng bảng hiệu nghê hồng to lớn trước mắt này, chỉ cần là người có chút thường thức, cũng biết là cửa hàng đồ chơi tìиɧ ɖu͙©.
“Nơi này có tiếng là cửa hàng đầy đủ nhất liên bang nha, chính là giá cả xa xỉ, hi vọng tiền trong thẻ của anh đủ đi.”
Bị Lăng Khiêm vừa đấm vừa xoa buộc đi vào, quản lý tiêu thụ quen với ánh mắt của khách hàng lập tức con mắt tỏa sáng, niềm nở đi tới phục vụ “Chào mừng! Hai vị cậu chủ muốn chọn cái gì? Cửa hàng tôi các loại hàng hóa đủ cả, hơn nữa có thể căn cứ yêu cầu của khách hàng đặc biệt chế tác.”
Cái khác không nói, chỉ là RV hình đĩa vừa mới dừng ở cửa, đã nói lên buôn bán lớn lần này.
Lăng Khiêm tùy tiện nói, “Chưa nghĩ ra muốn mua cái gì, trước xem thử hẵng nói.”
Ngầm giữ cổ tay Lăng Vệ, không cho phép cậu né ra.
“Trong phòng tham quan có đủ loại hàng mẫu, xin cho phép tôi giới thiệu chuyên nghiệp cho hai vị cậu chủ.” Quản lý nho nhã lễ phép chờ đợi ra hiệu của bọn họ.
“Được.”
Không hổ là cửa hàng đồ chơi tình dụ có tiếng, thiết kế phòng tham quan, không gian gần mét vuông, dùng vật liệu nửa trong suốt màu sắc rực rỡ phân cách thành khu vực bất đồng, chia thành hàng mẫu trưng bày, dựa theo khu vực khác nhau, còn có các loại không khí xây dựng thích hợp với chủ đề.
Quản lí đầu tiên mở mục lục chung video ba chiều, tư vấn ý kiến của khách hàng. “Có hứng thú với loại nào không?”
“Đầu tiên là,” Cố ý dừng lại một chút. Liếc trộm khuôn mặt đoan chính căng thẳng của anh trai, lòng bàn tay anh, có lẽ đã toát mồ hôi đi.
Ác ý hưởng thụ vui sướиɠ bắt nạt anh trai. Lăng Khiêm dùng giọng điệu khách hàng nói “Thân thể nam giới bước đầu khai phá, chỗ đó của đối phương vẫn là xử mà.”
“A, thật sự là chúc mừng a. Cậu chủ coi trọng, nhất định mỹ vị phi thường ngon miệng.”
“Không lý tưởng như thế. Dạy dỗ xử tử rất phí tâm huyết, cũng không biết là có phối hợp tốt hay không. Có rất nhiều ví dụ ban đầu ra sức nói nguyện ý, về sau lại kêu khổ.
“Điều này cũng đúng.”
Khuôn mặt anh khí của Lăng Vệ, thiếu chút nữa co quắp.
Quản lý vô tội gần như bị cậu dùng ánh mắt sắc bén bắn thành con nhím.
Bất kể kinh nghiệm tiêu thụ phong phú bao nhiêu, nhưng quản lí vẫn là không dám tùy tiện phỏng đoán Lăng Vệ thành xử tử sẽ bị dạy dỗ kia.
Nguyên nhân rất nhiều.
Đầu tiên tại niên đại cởi mở tìиɧ ɖu͙©, xử tử cái tuổi này giống như Lăng Vệ. Thật sự quá ít, bên trong liên bang tìm không ra mấy người.
Tiếp theo, đầu và trên người Lăng Vệ lộ ra hơi thở quân nhân cương liệt. Vừa thấy cũng biết là không có khả năng tự nguyện chấp nhận loại hình kẻ khác dạy dỗ, đàn ông phong độ như thế, nếu gặp phải các loại dạy dỗ đồ chơi tình yêu, chỉ sợ thà rằng trực tiếp tự tử đi.
Mặc dù cũng có rất nhiều chàng trai khí chất cao quý, có điều hơn phân nửa là ép buộc, tuyệt không cam nguyện tự mình đến cửa hàng mua đồ chơi.
Lại nói, so với trang phục hưu nhàn trên người Lăng Khiêm, trên người Lăng Vệ lại mặc quân phục trường quân đội Trấn Đế bình thường, vóc người thẳng đứng thon dài, bị bao vây bởi đường cong chân nhỏ duyên dáng. Đều giải thích rõ cho quản lý chàng trai cao ráo trước mắt này có xuất thân không tồi. Người dám dạy dỗ cậu ta, có lẽ sẽ bị đánh đến chết.
“Nếu dạy dỗ xử tử, gậy mát xa chính là nhất định phải có.”
Khoa học kỹ thuật biến chuyển từng ngày, phương diện khai phá tình ái trên cơ thể người, rất nhiều người còn giữ nguyên tình cảm với dụng cụ từ xưa.
“Cửa hàng chúng tôi có đủ loại độ lớn, đương nhiên, gậy mát xa kèm theo các loại chức năng đặc biệt cũng có đủ.”
Trong phòng dụng cụ khai phá nam tính, treo đầy vách tường bốn phía, còn có trưng lên đủ loại đồ dùng dương cụ giả rực rỡ, làm cho Lăng Vệ nổi da gà.
Từ cao su mềm, kim loại, đến đá cẩm thạch, đủ loại tính chất đều có.
“Cái này rất to a, cắm vào mông sẽ rách mất.” Lăng Khiêm không hề kiêng dè mà cầm lên một cái gậy mát xa nhô ra bằng kim khí trước mặt quản lý.
Độ lớn gần bằng cánh tay của người trưởng thành, tùy ý đè xuống nút khống chế, nhô ra bằng kim loại dữ tợn đáng sợ nhanh chóng xoay.
“Nhãn lực của cậu chủ thật không tệ, khoản tiêu thụ này ở mục khai phá dạy dỗ của cửa hàng xếp hạng thứ hai đấy. Ngài xem, phía dưới dụng cụ có một đoạn nhô ra lớn nhất có thể điều chỉnh. Là đặc biệt nhằm vào điểm nhỏ của tuyến tiền liệt kia dùng, sau khi ấn phím, có thể đâm vào chỗ mẫn cảm nhất làm ra sức ép và ma sát các loại.” Quản lý lấy thái độ chuyên nghiệp giới thiệu tường tận, “Đây là dụng cụ đa chức năng, sau khi đâm vào cố định, còn có thể đặt ra thời gian. Ngài có thể tự mình yên tâm ngủ, làm cho thú cưng cả buổi tối chịu phía sau gần như nứt ra. Kɧoáı ©ảʍ tuyến tiền liệt được đúng giờ kí©h thí©ɧ mạnh mẽ, tuyệt đối vừa đau vừa sướиɠ.”
Lăng Khiêm thử sử dụng, đoạn nhô ra lớn nhất đâm vào tuyến tiền liệt theo như lời của quản lý kia. Quả nhiên tà ác kịch liệt chấn động. Hắn ha hả cười nói, “Nếu mỗi buổi tối đều làm như vậy, đối phương sẽ bắn tới liệt dương đi?”
“Nếu như là dạy dỗ, có thể trước đó sử dụng đai trinh tiết, như vậy ngày kế, thú cưng bị dạy dỗ chắc chắn sẽ khóc cầu xin cậu chủ ngài.”
Lăng Vệ trầm mặc đứng một bên, nghe tiếng cười xu nịnh của quản lý, hận không thể bắn cho ông ta một tia laser.
“Được, lấy cái này đi.” Lăng Khiêm quay đầu nhìn anh trai đáng thương, “Anh, anh chính là đã đáp ứng dùng tiền của mình mua.”
Lăng Vệ nhìn chằm chằm gậy mát xa dữ tợn chấn động trong tay, gương mặt hoảng sợ nhăn một cái, yên lặng cắn răng, lấy chi phiếu ra giao cho quản lý.
Thoáng cái đã bán được gậy mát xa giá cả đắt đỏ, quản lí vô cùng đắc ý. Cúi đầu nhận thẻ ngân hàng Lăng Vệ đưa cho hắn, bất ngờ phát hiện đó là thẻ vàng cấp bậc cao nhất chỉ tướng quân thượng đẳng hoặc là gia đình tướng quân mới có thể có được, càng thêm có cảm giác hưng phấn bắt được người cá, nhiệt tình một trăm phần lên tới một trăm hai mươi phần.
“Lượng tiêu thụ cái này xếp hạng hai, như vậy xếp hạng nhất thì sao”
“Dạ dạ! Xếp hạng thứ nhất chính là cái này.” Quản lí lập tức hai tay nâng hàng mẫu lên. Cười đến nhếch mép, “Thoạt nhìn mặc dù rất bình thường. Nhưng là dùng vật liệu có tính giãn nở chế tạo, chiều dài và độ lớn đều có thể mặc sức điều chỉnh, vô cùng thuận tiện. Đồng thời có hệ thống kiểm soát điện.”
“Kiểm soát điện?” Lăng Khiêm tà ác mang theo mạt cười.
“Phải, dòng điện cũng có thể điều chỉnh, từ kí©h thí©ɧ kɧoáı ©ảʍ nhỏ nhất, đến cường độ kí©h thí©ɧ trừng phạt. Sản phẩm này gây chú ý nhất chính là chức năng của nó, căn cứ vào ghi chép độ co rút lại của cơ bắp trong cơ thể người dùng đã được nhập tên, có thể nhằm vào mỗi thân thể cá nhân đặc thù làm ra các loại tư liệu định vị dòng điện khác nhau.”
“Cũng chính là dòng điện bao nhiêu có thể làm cho người đó thích nhất đúng không?”
“Đúng vậy, cậu chủ thật là có nhận thức đối với sản phẩm của chúng tôi đấy. Ha hả, có điều cũng không như vậy, ở phương diện kích điện trừng phạt, cũng sẽ ghi lại lực kích điện cơ thể có thể chịu đựng. Vừa làm cho đối phương chịu đau đớn lớn nhất. Cũng sẽ không làm cho đối phương ngất đi.”
“Rất thú vị a.” Lăng Khiêm người cười, “Quanh quẩn giữa ranh giới sụp đổ của thống khổ, cái đó rất giống dụng hình tra khảo tù binh của quân bộ đấy. Như thế cái này tôi cũng muốn.” Con ngươi mìm cười, thản nhiên quét mắt trên mặt Lăng Vệ.
Lăng Vệ giống như bị kinh hách, bỗng nhiên sởn gai ốc.
Vốn cho là mình đã chuẩn bị tốt tâm lý đối với chuyện sắp phát sinh, bây giờ mới phát hiện, việc em trai làm với mình, so với mình dự đoán còn đáng sợ tàn nhẫn hơn gấp vạn lần.
“Anh đang suy nghĩ gì?”
Khuôn mặt bất thình lình tới gần, làm cho Lăng Vệ rùng mình một cái.
“Không có gì.”
Lăng Khiêm mỉm cười, tựa miệng bên tai cậu, thổi một hơi, “Đang nghĩ tư vị bị cái gậy kia cắm vào mông, hung hăng kích điện đi? Ừm,anh trai ấy à, thật sự là rất dâʍ đãиɠ.”
Bị em trai trên tay còn cầm gậy mát xa hàng mẫu thì thầm nhục nhã như thế, cảm giác kỳ dị mà thân thể nổi lên làm cho Lăng Vệ chật vật không chịu nổi.
Quản lý hâm mộ nịnh hót. “Vị cậu chủ này thật hạnh phúc a, có anh trai vì ngài bỏ tiền mua đồ chơi đắt tiền như thế.”
“Đương nhiên, anh trai mà, đương nhiên phải dẫn em trai biết một chút về thế giới của người trưởng thành. Giáo dục ở phương diện này, anh em trao đổi, so với trao đổi giữa cha mẹ và con cái thoải mái hơn nhiều.” Lăng Khiêm thân thiết bá lên bả vai Lăng Vệ, thoải mái nhìn Lăng Vệ.
Lăng Vệ tránh đi, “Mua xong rồi, có thể đi chưa?”
“Nào có nhanh như thế?” Lăng Khiêm bất mãn trừng cậu. “Anh. Em biết số tiền trong chi phiếu của anh rất lớn. Không cần keo kiệt như vậy chứ? Thế này đi quản lý, bộ gậy mát xa này, mỗi cỡ đều lấy một cái.” Chỉ vào một bộ gậy mát xa chất liệu là cao su mềm thuần chất cao đặt hàng.
Sau khi hắn chuyển bước kêu xong, Lăng Vệ tưởng rằng giày vò sắp kết thúc.
Không ngờ, Lăng Khiêm lại đưa ra yêu cầu mới với quản lý, “Gậy mát xa khai phá phía sau cơ bản mua xong rồi. Kế tiếp, xem thử thứ gì có tính phục tùng dạy dỗ đi.
“Tính phục tùng có mấy loại, không biết cậu chủ ngài…”
“Trước tiên xem thử từ loại trừng phạt là được.” Khóe mắt đảo lên khuôn mặt đã gần như trầm xuống của Lăng Vệ, Lăng Khiêm cố ý dành cho tầng nhục nhã càng sâu hơn.
Chẳng những thỏa mãn kɧoáı ©ảʍ trong nội tâm của mình, cũng dựa theo kế hoạch từng bước đả kích phòng tuyến tâm lý của anh cả.
Nhất định sau khi phải trải qua giảm xóc đột phá bất đồng giai đoạn, mới chính thức dùng côn ŧᏂịŧ công hãm thân thể mê người của anh ấy, nếu không, có thể sẽ khiến cho anh trai cố chấp lưu lại bóng ma trong lòng đối với việc anh em làʍ t̠ìиɦ.
Đối với con mồi mất không ít tâm huyết âm thầm hạ công phu bố trí mới thu được vào tay, Lăng Khiêm tuyệt không hành động lỗ mãng.
Anh chỉ có một, cơ hội cũng chỉ có một, sự tình tuyệt đối không thể làm hỏng.
Lúc đi qua chỗ ngoặt, vừa vặn liếc về chỉ dẫn toilet, Lăng Vệ thừa dịp quản lý dẫn đường phía trước không để ý, đột nhiên giữ cổ tay em trai lại. Kéo Lăng Khiêm vào trong toilet.
Bịch!
Lần này, là không lưu tình chút nào mà hung hăng ném em trai lên tường.
Không chút đồng tình với khuôn mặt xinh xắn bởi vì đau đớn mà hơi nhếch mép kia, Lăng Vệ không thể nhịn được nữa nổi giận với em trai, “Lăng Khiêm. Cậu rốt cuộc có để yên hay không?”
Sau khi đau đớn vì va vào tường dịu lại, Lăng Khiêm bất chấp tình thế xấu mình bị anh trai toàn thân quân phục đặt trên tường, lại còn chậm rãi nhếch khóe miệng, nghiền ngẫm quan sát, “Anh thoạt nhìn rất hào phóng, thì ra đối với tiền vẫn là rất bủn xỉn nha.”
“Ai tiếc tiền? Cậu muốn mua cái khác, cứ việc tiêu sạch thẻ của tôi là được, thế nhưng tiền cha mẹ cho. Không để mua loại vô sỉ này.”
“Không phải chính là sợ những cái gậy mát xa đó sẽ nhét vào trong cái mông nhỏ đáng yêu của mình chứ?” Lăng Khiêm cất cao giọng nói uể oải.
Dùng từ không biết xấu hổ, làm cổ họng Lăng Vệ bị nghẹn tựa như không cách nào đối đáp.
Con ngươi đen gần như phun được ra lửa.
Nụ cười trên mặt Lăng Khiêm, không thèm để ý mà chuyển thành lạnh lùng, cay nghiệt nói. “Anh cũng quá nóng vội, bằng cái bộ dáng này của anh, em còn chưa chắc mong muốn dạy dỗ đâu. Nói thực ra, ngay cả em cũng cảm thấy, món đồ chơi xa hoa như thế lãng phí ở trên người anh, thật sự rất đáng tiếc. Mông của cậu bé xinh xắn hơn mềm lại vừa trắng, nhất định đẹp hơn của anh rất nhiều, hơn nữa mềm mại hơn, nhiều kiểu chơi hơn a.”
Không biết có phải bị tức giận cực độ hay không, cánh tay rắn chắc đè lại bả vai đang hơi run rẩy.
Buồn cười nhìn anh cả lòng đầy căm phẫn không chống lại nổi càn quấy của mình, lần thứ hai tức giận bất bình chuyển con ngươi đen lóng lánh đốm nhỏ qua chỗ hắn, Lăng Khiêm đắc ý biết mình lại chiếm thượng phong.
Anh trai bị ân tình của gia đình cùng với cha mẹ làm cho không thể động đậy, đánh giá như thế, vốn chính là không công bằng.
“Trong thời gian ngắn ngủi, anh đã hết lần này đến lần khác không giữ lời rồi, em thấy hiệp định này không cần thiết tiếp tục nữa.”
Thân thể dưới quân phục chấn động rất nhỏ.
Lăng Khiêm cười càng thêm vô tình. Hủy bỏ cái hiệp định nhàm chán này cũng không tệ. Em suy nghĩ. Cảm thấy cái mông của anh chưa chắc có thể làm cho em hài lòng đâu. Đến lúc đó chơi không thoải mái, lại không thể tìm mặt hàng tốt hơn, chẳng phải rất đau khổ.
Gạt hai cánh tay đã mất đi sức lực của Lăng Vệ từ trên vai mình xuống, đứng thẳng người, khôi phục khuôn mặt của em trai tốt, giống như muốn nối lại tình xưa. “Được rồi, anh, em mặc dù là em trai, nhưng sẽ không chiếm loạn tiện nghi của anh. Tối đa như vậy, tiền ban nãy mới mua đồ, em trả lại tất cả cho anh là được. Vẫn là theo như lời của em lúc bắt đầu, mỗi người tự chơi của mình là được rồi. Anh về nhà đi, em tiếp tục đi dạo một mình. Tiền em về nhà sẽ trả lại toàn bộ cho anh.”
Ra vẻ muốn rời đi, không chút nào ngoài ý muốn bị Lăng Vệ bắt được cánh tay.
“Buông tay. Lăng Khiêm dùng gương mặt cơ thể, làm cho biểu tình chán ghét càng rõ ràng hơn chút, “Anh nhiều ít cũng xem như nửa người nhà họ Lăng, sao dây da dây dưa như thế? Sau khi hủy lời hứa còn muốn dây dưa, nhà họ Lăng cũng không có thói quen như thế, là tục lệ của trường quân đội Trấn Đế sao?”
Nhục nhã như thế, làm cho Lăng Vệ mặc đồng phục trường quân đội phẳng phiu chật vật đến tột đỉnh.
Học sinh trẻ tuổi trường quân đội luôn luôn thẳng tắp sống lưng, tinh thần hăng hái, yên lặng mím chặt đôi môi nhạt màu, đường cong kéo căng quật cường mà ẩn nhẫn, căn bản không biết biểu tình này của mình làm huyết mạch kẻ khác bành trướng biết bao.
“Xin lỗi.” Dưới đấu tranh liên tục, đôi môi không còn huyết sắc mới mở ra.
“Cái gì?”
“Xin lỗi, là tôi sai rồi.” Nắm tay buông bên sườn nắm chặt, từng chữ bỗng nhiên nói, “Tiếp tục hiệp định.”
Lăng Khiêm không chịu dễ dàng buông tha cho cậu, ánh mắt sắc bén liếc nhìn ông anh quân phục thẳng thớm. Chậm rãi xem thường cười lạnh. “Anh cho mình là thống soái quân bộ, muốn bội ước liền bội ước, muốn tiếp tục liền tiếp tục sao? Cho dù anh thực sự là thống soái quân bộ, lật lọng như thế, sợ rằng đế quốc bên địch cũng sẽ khinh thường anh đi?”
Học sinh trường quân đội ưu tú cá tính trung trực, bị quở trách nói trúng tim đen đâm vào thương tích đầy mình.
Ở trước em trai chiếm được đạo lý, quả thực không thể ngẩng đầu.
“Thế nhưng…”
“Thế nhưng em đây một đứa em trai, so với người anh không có chữ tín này còn tốt hơn nhiều.” Lăng Khiêm phẫn nộ cười lạnh, “Cho nên mới ba lần bốn lượt để cho anh được một tấc lại muốn tiến một thước, sau khi bội ước còn cho anh cơ hội, người thừa kế của tướng quân dễ dàng bị người lừa gạt giống như em sợ rằng không nhiều lắm đâu.”
Khuôn mặt tao nhã cao ngạo, bỗng nhiên phủ lên nụ cười tà ám muội da^ʍ mỹ, ngữ điệu cũng bỗng nhiên trầm thấp trêu tức, “Cởϊ qυầи ra đi.”
“Cái gì?” Lăng Vệ giống như bị đả kích, một lần nữa trừng mắt lên.
Nếu như dân chúng bình thường, hoặc là học sinh trường quân đội bình thường trông thấy, nhất định sẽ bị ánh mắt mười phần ấy rung động.
Nhưng ở trước mặt Lăng Khiêm độ tà ác vượt quá tiêu chuẩn bình thường, trường kỳ chịu đựng huấn luyện thống soái, chỉ là ngoài mạnh trong yếu không đánh lại nổi.
Thoải mái khép mở đôi môi, dùng thái độ ngạo mạn cao cao tại thượng châm biếm mệnh lệnh, “Cởi dây lưng ra, quần với qυầи ɭóŧ đều cởi đến dưới gối, để cho em kiểm tra mông của anh.”
Yêu cầu da^ʍ tà đáng sợ.
Nếu không phải vẫn giữ lại bản năng tuyệt đối không lùi bước của quân nhân, Lăng Vệ thậm chí đã kìm lòng không đậu lui về phía sau.
“Vì… Vì sao?” Giọng nói dễ nghe trung khí mười phần, bây giờ thì lại là xấu hổ và bất mãn bị lăng nhục.
“Xem thử mông anh có đạt tiêu chuẩn hay không.” Lăng Khiêm đương nhiên nói. “Em cũng không muốn bị anh quấy rầy nửa ngày. Lại tiếp tục bội ước. Kết quả chuyện tới trước mắt, mới phát hiện cái mông côn ŧᏂịŧ cương cứng của mình sắp cắm cũng không có một chút mỹ cảm nào.”
Khuôn mặt tràn ngập anh khí của Lăng Vệ, vặn vẹo đến mức độ không thể nhận biết.
Lăng Khiêm thậm chí ngay cả thời gian suy nghĩ cũng không định cho, bực bội nhíu mày, “Nhanh lên! Thời giờ của em quý giá hơn nhiều so với của anh, nếu làm không được cứ việc nói thẳng.”
Giọng điệu hùng hổ hăm dọa quả thật hữu hiệu.
Dưới sự thúc giục uy hϊếp không ngừng, ngón tay run rẩy của Lăng Vệ, đấu tranh nhẹ nhàng để trên khuy dây lưng quân dụng lóe sáng.
Màu sắc kim loại hữu cơ đặc thù, là thuộc loại kiêu ngạo mang trên người quân nhân, đại biểu cho dũng cảm, quyết đoán, kiên nghị, cùng với trung thành hi sinh vì liên bang.
Giờ đây, tất cả đều bị ép buộc bịt kín màu sắc dâʍ ɭσạи.
Dưới ánh mắt như dao con của em trai, Lăng Vệ thân là anh cả, vô cùng sỉ nhục cởi dây lưng ra. Cởϊ qυầи đến dưới gối.
Bắp đùi trải qua rèn luyện trường kỳ cơ bắp cũng không khó coi, ngược lại nhấp nhô duyên dáng.
“Chậc.” Lăng Khiêm phát ra đơn âm không ý nghĩa, tham lam như sói nhìn chằm chằm bắp đùi màu da trắng nõn dưới vải vóc của anh trai, ngả ngớn huýt sáo.
Lăng Vệ bị nhìn chằm chằm nặng nề, ngay cả nước da chân cũng bắt đầu hồng lên, biến thành cảnh đẹp yêu diễm.
Thất vọng đến hai ba phút, ngón tay giữ viền qυầи ɭóŧ màu trắng, thủy chung không có dũng khí kéo xuống dưới.
“Tiếp tục đi, dừng lại làm gì?” Lăng Khiêm làm tàng tỏ vẻ bất mãn, “Anh, dây dưa như thế, em nhưng không có hứng thú giúp anh.”
Sự tình đã đến tình trạng này, cũng chỉ có thể kiên trì tiếp tục.
Dưới đủ điều bất đắc dĩ, Lăng Vệ giống như xem cái chết như không, đành phải kéo qυầи ɭóŧ của mình xuống.
Thân dưới bỗng nhiên bị không khí lạnh lùng liếʍ láp. Nhục nhã mãnh liệt làm cho Lăng Vệ thiếu chút nữa bất tỉnh.
Thân thể cao to khỏe đẹp, trên thân còn mặc đồng phục trường quân đội uy nghiêm chỉnh tề, lại sợ run đến giống đặt mình trong băng hàn địa cực.
Thật ra thì, bị đánh sâu vào thống khổ vạn phần tuyệt đỉnh, ngoại trừ cậu, còn có Lăng Khiêm đang bức bách cậu.
Trông thấy anh trai thân trên chỉnh tề tự tay lột qυầи ɭóŧ ra, giống như thú cưng mặc cho người đùa bỡn khốn quẫn đứng trước mặt mình, kɧoáı ©ảʍ bắt đầu khởi động, nháy mắt liên tiếp đẩy ngã Lăng Khiêm năng lực tự kiềm chế rất cao vào ranh giới cao trào.
Sắp không chế không được ngay lập tức chiếm hữu anh trai trước mắt. Thật sự là khảo nghiệm tàn nhẫn nhất đối với lực ý chí.
Hô hấp của Lăng Khiêm dị thường ồ ồ, nói chuyện cũng trở nên hung ác, “Xoay người, hai tay chống tường.”
Anh trai bởi vì nhục nhã mà cả người phát run bị ép phục tùng, sau khi xoay người vịn vào tường theo như lời hắn, mệnh lệnh được voi đòi tiên lại lạnh như băng truyền đến.
“Xoay người, cong mông lên.”
Hai mông chậm rãi, run rẩy, không thể không nhếch lên, hình ảnh biểu diễn dưới mí mắt thiếu niên, cực kỳ cảm quan đánh sâu vào.
Đứng phía sau anh trai đáng thương, Lăng Khiêm không phát ra tiếng gì mà há mồm thở dốc.
Thương tiếc vạn phần xoa nhẹ phần thịt hấp dẫn tươi đẹp. Da thịt dưới ngón tay dường như bị dòng điện đánh vào mạnh mẽ co rút lại.
“Ưm…” Lăng Vệ không thể chịu đựng được phát ra tiếng rên khẽ đau đớn.
“Còn chưa sờ tới động thịt nhỏ của anh đâu, đã kêu đến câu tâm hồn người như thế?” Lăng Khiêm cố ý ác độc giễu cợt, hai tay lại yêu thích không thôi mà xoa đi xoa lại hai mông thịt trắng đến đáng yêu, tràn ngập thịt co dãn, vì để cho anh trai đáng yêu lộ ra trạng thái càng sâu hơn, cố ý ra lệnh làm người ta khó chịu, “Cái bộ dáng này làm sao có thể thấy rõ? Lỗ nhỏ ở giữa mới là quan trọng nhất, anh, tự giác một chút mở mông ra. Để cho em xem thử lỗ nhỏ của anh.”
Bỏ hai tay đang thưởng thức cái mông ra. Lui về phía sau một bước, ôm tâm tình cực độ sung sướиɠ chờ đợi.
Nhưng Lăng Vệ hiển nhiên không thể chấp hành mệnh lệnh vượt quá giới hạn này.
Gương cao mông, làm ra tư thế đáng thẹn không chịu nổi đối với em trai còn nhỏ, đã là cực hạn của Lăng Vệ. Sau khi nghe thấy mệnh lệnh của Lăng Khiêm, Lăng Vệ nửa ngày không có phản ứng, mười ngón tay chống bức tường vô cùng dùng sức vặn vẹo, tới mức thậm chí sắp cứng rắn vặn gẫy móng tay trên gạch men.
Lăng Khiêm nhạy cảm nhận thấy được không ổn của anh trai, lấy làm kinh hãi.
“Quên đi.” Quyết đoán kịp thời hủy bỏ mệnh lệnh, Lăng Khiêm đi qua, đỡ anh trai từ trên tường dậy, dịu dàng dùng hai bức tường đưa anh trai dưới sự bảo hộ của mình, thấp giọng dỗ dành, “Không sao cả, anh, kiểm tra hôm nay đến đây thôi, hiệp ước tiếp tục, như vậy được rồi đi.” Xoay người kéo qυầи ɭóŧ với quần của Lăng Vệ từ chân trần lên, định tự mình giúp chỉnh lại quần đang lộn xộn.
Lăng Vệ xấu hổ và giận dữ đẩy hắn ra, xoay người đưa lưng về phía hắn, tự mình run rẩy tay cài dây lưng lại.
Lăng Khiêm bị đẩy ra bên cạnh con ngươi bỗng nhiên nhảy lên, cuối cùng vẫn là nhịn xuống. Lạnh lùng khoanh hai tay, nhìn cậu sửa sang lại ổn thỏa.
Sau lúc im lặng thật lâu, Lăng Vệ mới đen mặt mở miệng, “Bây giờ, có thể rời khỏi nơi này chưa?”
“Chưa được.”
Lăng Vệ bỗng nhiên ngẩng đầu, con ngươi đen sáng lên đến chọc người.
“Được rồi.” Lăng Khiêm thỏa hiệp nhả ra, “Anh có thể rời đi, em tiếp tục dạo, vậy được chưa?”
Lăng Vệ nặng nề nhắm mắt lại, cậu biết mình đã rơi vào một chiếc lưới độc không thể nào giãy giụa thoát ra.
Đối với em trai đáng sợ như ác ma này, quả đấm thép có thể đánh nát gạch của cậu cũng không có chỗ dùng.
“Không.” Lăng Vệ mở to mắt, cắn răng nói, “Tôi sẽ không cho cậu cơ hội một mình ra ngoài làm xằng làm bậy.”