Chương 3

Lúc trước phương pháp kiếm tiền hệ thống đưa ra đó là để Bùi Dụ Châu trở thành nghệ sĩ nổi tiếng ở Tinh Võng này.

Bởi vì ở nơi này tỷ lệ trùng đực và trùng cái đã đạt đến con số đáng sợ là 100:1, hơn nữa tỷ lệ này còn không ngừng tăng lên trong thế giới tiểu thuyết. Bất kỳ trùng đực nào đi nữa muốn tồn tại phải được yêu thích và chú ý, cho dù là cấp F thấp nhất.

Cho nên, chỉ cần là Bùi Dụ Châu bằng lòng, chỉ cần anh hơi lộ mặt trên kênh video ở Tinh Võng, sẽ có một số lượng lớn con cái trên đó lao vào đu theo anh, tặng quà hoặc là tặng tinh tệ cho anh.

Đến lúc đó, chẳng những không cần lo lắng một trăm nghìn tiền thuê nhà, e là ngay cả điểm danh vọng mà hệ thống cần cũng nắm được trong lòng bàn tay, có thể nói là một công đôi việc.

Chỉ tiếc, Bùi Dụ Châu vừa mới xuyên tới từ Lam Tinh cách đây không lâu lại không muốn kiếm tiền dưa vào thân phận trùng đực.

Từ những ký ức và thông tin được hắn tự động tiếp nhận sau khi xuyên qua, Bùi Dụ Châu không khó hiểu được, trong thế giới trùng tộc này, cuộc sống của trùng đực trên cơ bản được chia thành bốn phần:

Tận hưởng cuộc đời của trùng, xem mắt, trấn an con cái và sinh sôi nảy nở thế hệ tiếp theo.

Về mấy chuyện này, Bùi Dụ Châu chỉ có thể tiếp nhận chuyện thứ nhất.

Về phần xem mắt sau đó còn phải tiếp xúc thân mật trấn an, đối với một người sợ xã hội nghiêm trọng mà nói, không khác gì mười cực hình hàng đầu của nhà Thanh, chưa kể tới sau đó còn phải tiến hành hoạt động giao lưu sâu sắc(*) để sinh sôi nảy nở nữa chứ. Chuyện đó đối với Bùi Dụ Châu mà nói, còn không bằng trực tiếp bảo anh chim cút ra khỏi căn hộ và đi lang thang cho rồi.

(*) xếp hình =)))

Cứ cho là anh thích vẽ loại hình ảnh đó, nhưng không có nghĩa là anh thích làm đâu nhé!

Cho nên mới nói, kêu anh phơi bày thân phận là không thể nào.

Thay vì trở thành một thành viên trong Trùng Bạc Hà, Bùi Dụ Châu vẫn lựa chọn nhặt lại nghề cũ của Lam Tinh để kiếm tiền.

Dù sao trải qua nửa tháng quan sát và học tập, Bùi Dụ Châu cũng phát hiện ra rằng tuy rằng khoa học kỹ thuật của trùng tộc phát triển, nhưng anh hiếm khi có thể tìm thấy bất cứ thứ gì liên quan đến giải trí ở Võng Tinh.

Trùng tộc tôn sùng quân sự và vũ lực, cho nên ở Tinh Võng phần lớn cũng đều liên quan đến quân sự.

Có thể nói, về mặt khoa học kỹ thuật cùng với chiến tranh quân sự, trùng tộc đã phát triển đến giới hạn, thế nhưng trong phương diện giải trí, ngoại trừ một số câu chuyện dạng video ngắn AI rất giống nhau do Lam Tinh sản xuất trong kênh video ngắn ra, thì không còn nội dung gì khác.

Nơi này không có truyện tranh, không có hoạt hình, lại càng không có trò chơi tình yêu ba chiều Otome game(*), chứ đừng nói đến thể loại truyện tranh mà Bùi Dụ Châu rất giỏi đó.

(*)Otome game, hay gọi tắt là Otoge hoặc Otomege, là một thể loại video game dựa theo cốt truyện với mục tiêu hướng tới một thị trường dành cho nữ giới. Trong đó người chơi nhập vai vào nhân vật nữ trong game, qua đó xây dựng mối quan hệ (thường là tình yêu) với dàn trai trong game

Bản thân sự mới lạ có thể dễ dàng khơi dậy sự hứng thú của độc giả, hơn nữa "Trùng đực" là một chủ đề nóng hổi trong giới trùng cái, lại dường như cũng không được tận dụng tốt...

Nghĩ tới đây, Bùi Dụ Châu nửa nằm ở trong bồn tắm thở dài một hơi, cụp mắt nhìn hai chân đã khôi phục bình thường của mình, đưa tay đặt ở mép bồn tắm, từ từ đứng dậy từ trong nước.

Đầu tiên anh tắm nước nóng để làm ấm người, sau đó mới thay bộ quần áo đã chuẩn bị sẵn gần đó, rồi đẩy ra cửa phòng tắm đi ra ngoài.

Mặc dù nói anh đã ngủ trong bồn tắm một đêm, nhưng sau khi ra khỏi phòng tắm, Bùi Dụ Châu cũng không lựa chọn nằm xuống chiếc giường lớn êm ái để có một giấc ngủ ấm áp và thư giãn.

Thay vào đó, anh đi thẳng tới trước bàn làm việc, cầm lấy quang não kiểu dáng đơn giản trên đó.

Bùi Dụ Châu đã bỏ ra năm ngàn tinh tệ để mua, cũng là thứ lúc trước theo anh thấy, nó là công cụ duy nhất có thể giúp mình kiếm được tiền.

Nhưng bây giờ...

Nghĩ đến tối qua bản thân mình dùng trải nghiệm làm cá vàng suốt cả đêm để đổi lấy bàn tay vàng, Bùi Dụ Châu kết nối quang não với chiếc mũ bảo hiểm thông minh ở bên cạnh, sau đó tiến vào phòng làm việc ảo bên trong quang não.

Phòng làm việc ảo ban đầu tối tăm, sau khi trùng đực xuất hiện giống như sống lại, ánh đèn dần dần sáng lên.

Tương tự như các trò chơi ba chiều dựa vào sức mạnh tinh thần, trong phòng làm việc ảo, người sử dụng muốn sáng tác tác phẩm cũng cần dựa vào sức mạnh tinh thần.

Nói chung, cấp độ của trùng tộc đang sử dụng càng cao, thì sức mạnh tinh thần cũng càng cao, tương tự, tác phẩm được sáng tác cũng sẽ nhanh hơn và chính xác hơn.

Bùi Dụ Châu ngước lên nhìn vào màn hình khổng lồ trước mặt mình, hơi nhắm mắt lại tập trung tinh thần.

Ngay sau đó, một hình dáng mờ ảo xuất hiện trên màn hình ban đầu không hề có gì.

Sau đó, theo thời gian trôi qua về sau, hình dáng vốn dĩ mờ ảo cũng dần dần trở nên rõ ràng.

Một trùng đực bắt chéo chân từ từ hiện lên trên màn hình khổng lồ.

Anh ta mặc một chiếc áo sơ mi màu đen lỏng lẻo, cà vạt cũng xiêu xiêu vẹo vẹo đeo trên cổ, áo sơ mi tùy ý hé mở ra, có thể loáng thoáng nhìn thấy hình ảnh đẹp đẽ ở bên dưới.

Anh ta đã tháo một trong những chiếc găng tay trắng mà anh ta dùng để bảo vệ trùng đực khỏi bị ô nhiễm bởi bụi bên ngoài.

Bàn tay còn lại thì mới tháo được một nửa, để lộ làn da bên dưới trắng đến mức gần như có thể nhìn thấy rõ mạch máu.

Như thể chỉ cần chạm vào, xoa nắn một cái, làn da này sẽ đỏ lên, mạch máu đó sẽ nóng lên.

Mà phía sau đôi tay gần như hoàn hảo kia, lại là một đôi mắt càng thu hút sự chú ý của người khác.

Khuôn mặt bị cố ý che lại càng sinh ra sự đối lập mãnh liệt.

Đôi mắt được Bùi Dụ Châu cố ý thiết lập thành màu xanh ô liu, thoạt nhìn đều xinh đẹp và mộng ảo hơn bất kỳ vì tinh tú nào.

Xuân sinh hạ trường, thu thu đông tàng(*), vạn vật đều có thể sống lại qua đôi mắt của anh ta.

(*)Mùa xuân là mùa bắt đầu nảy sinh, mùa hè sinh trưởng, mùa thu thu hoạch, mùa đông dự trữ. Chỉ quá trình sinh sản của cây cối.

Bùi Dụ Châu biết rất rõ đối tượng khán giả truyện tranh mà mình muốn thu hút là ai, vì vậy dù là ngoại hình hay hình dáng cơ thể, ngay cả trang phục và cách kết hợp màu sắc dễ bị bỏ qua nhất cũng đều được điều chỉnh lên mức độ tinh tế cao nhất.

Trong không gian màu trắng, người sáng tạo và người bị sáng tạo cách màn hình, đối diện với nhau.

Một người điềm tĩnh, còn một người thì ngang ngược.

Một người mắt xanh xám, một người mắt xanh biếc.

Đầu lưỡi khẽ liếʍ môi dưới, Bùi Dụ Châu lẳng lặng nhìn nhân vật chính mình vừa sáng tạo ra.

Không biết có phải do anh kìm nén đã lâu hay không, nhưng khi đối diện với đôi mắt màu xanh lá đó, sự bình tĩnh nhẫn nại bên trong đầu óc hai mươi ba năm chợt nảy ra một ý tưởng táo bạo.

Đánh cược một lần đi!

Trong thế giới trùng tộc đầy ẩn số này.

Dùng những gì anh biết, những gì anh có, những lĩnh vực mà anh hiểu biết để đánh cược cuộc đời của mình trong một tuần sau, thậm chí là trong tương lai.

-----

Bùi Dụ Châu là tác giả truyện tranh sếch =))))