Chương 16

Như thể đó là một điều lệ nào đó, trong vòng chưa đến một phút tung truyện tranh ra, trên bão bình luận ngoại trừ liếʍ nhan sắc ra, trên cơ bản đều đang chất vấn và trào phúng Bùi Dụ Châu.

Nhưng cũng giống như hôm qua, trùng đực đã đi ngủ sớm hoàn toàn không nhìn thấy bão bình luận lúc này.

Mà truyện tranh, vẫn tiếp tục phát với tốc độ do trùng đực cài đặt.

"Chắc chắn rồi, Yanus, tôi biết bây giờ em đang đói."

Trùng đực lười biếng nghiêng người dựa vào ghế sô pha, một tay chống đầu, đôi mắt cong cong nhìn Quân Thư cẩn thận tỉ mỉ dùng miệng làm sạch kem trên tay mình.

Lớp kem trắng trên tay anh ta dần dần biến mất trên môi Quân Thư, cho đến cuối chỉ còn lại ít trên đầu ngón tay.

Yunas liếʍ môi dưới, hơi mở miệng và chuẩn bị giúp đỡ người đàn ông lau sạch lớp kem cuối cùng trên tay.

Thế nhưng không đợi cậu đến gần, Samuel đã chủ động nhét ngón tay trắng nõn thon dài đó vào miệng.

Vị kem ngọt ngào kèm theo chút vị anh đào lập tức tràn ngập khắp miệng của Quân Thư.

Yunas ngây người sững sờ ngay tại chỗ.

Hay nói là, toàn bộ các độc giả đang xem online đều đứng hình vì hành động đột ngột của Samuel.

Ơ kìa...

Chuyện gì đang xảy ra vậy?

Tình huống gì thế này?

Những khán giả đang nằm xem truyện tranh bỗng ngồi dậy khỏi giường, trừng mắt nhìn chằm chằm vào màn hình ảo trước mặt, nhìn trùng đực thọc ngón tay vào miệng Quân Thư, không hề chớp mắt, như thể sợ bỏ qua đoạn nào.

Samuel một tay chống đầu, hơi hơi rũ mắt nhìn Quân Thư ở dưới, hơi hơi nhếch môi, tựa như một gia sư tốt bụng, đang dùng phương pháp của mình, từng chút từng chút dạy học sinh mơ mơ màng màng trước mặt mình.

Ngón cái của anh ta xoa môi Quân Thư cực kỳ chậm, cũng vô cùng nhẹ nhàng.

Thoạt nhìn vô cùng thờ ơ.

Thế nhưng phạm vi xung quanh hai người, pheromoner màu đỏ, trong hình ảnh có nền màu trắng này, lẳng lẽ nồng đậm hơn rất nhiều, sau đó từng chút từng chút, bao bọc hoàn toàn hai trùng trên ghế sô pha.

Giống như một bức bình phong nhìn thấy được nhưng không sờ được, dịu dàng nhưng thống trị tuyệt đối.

Giữa lấm tấm phermone, trùng đực vẫn mỉm cười như cũ, nhưng đồng thời, giữa hai lông mày của anh ta vẫn có chút thờ ơ và cao quý như cũ, đó là biểu cảm thường thấy ở nhóm trùng đực.

Xa cách, trịch thượng.

Nhưng vào lúc này, tất cả độc giả trên mạng lại đột nhiên không có cảm giác tôn nghiêm bị chà đạp.

Trong ống kính, Yunas chỉ lộ ra bờ môi bị trùng đực xoa.

Anh ta hơi ngước đầu lên, như thể từ màn hình nhìn ra ngoài, nhìn chằm chằm vào khán giả trùng cái đang ngây người xem hình ảnh.

[Đột nhiên tui cảm thấy, tui cũng hơi đói...]

[Ê mấy bảnh, tôi muốn ăn bánh quy ngón tay, loại có kem á!]

[Là tui sai rồi, kem này thoạt nhìn ngon quá!!!]

[Không thể không nói, Samuel khác với những trùng đực mà tui biết. Mặc dù đều cao quý như nhau, nhưng... nhưng anh ta thực sự khác biệt.]

[Lầu trên, tui cũng thấy thế. Tuy rằng tui không biết tả sao, nhưng tui cũng cảm thấy hình như trên người Samuel có một loại khí chất rất đặc biệt.]

[A a a, mấy ní ơi, trong hiện thực rốt cuộc có trùng đực nào như Samuel Quân Chủ khum. Cho dù tôi có táng gia bại sản cũng bằng lòng hẹn hò một lần.]

[Muốn hẹn hò+1. Nói thật, cứ coi như phương thức này là hư cấu đi nữa, không thể trấn an, thì tui cũng sẵn sàng tiêu hết tất cả tinh tệ để trải qua một đêm như vậy với Quân Chủ.]

[Tôi cũng...]

Chỉ là một động tác tán tỉnh hết sức bình thường trên Lam Tinh, lại làm cho đám trùng cái trước màn hình xao động không thôi.

Và lúc này, truyện tranh vẫn tiếp tục...

Đầu lưỡi khẽ liếʍ môi dưới, Samuel không chút lưu luyến rút ngón tay ra khỏi miệng Quân Thư, một số khán giả đang xem truyện tranh không tự giác cũng thực hiện động tác giống như Yunas trong ảnh.

Theo bản năng há miệng, muốn giữ lại phần thưởng ngắn ngủi này của Quân Chủ.

Chỉ tiếc, Samuel cũng không có vì Quân Thư không muốn mà dừng lại. Anh ta thản nhiên lấy khăn giấy ra lau nước bọt trên ngón tay, rồi dùng một ngón tay móc vào cằm của Quân Thư.

"Sao vậy Yunas, kem này ăn ngon không?"

Đúng vậy Quân Chủ!

Ngon lắm!

Nhất định là mlem rồi!

Ngoài màn hình, tiếng lòng của nhóm trùng cái gào thét.

Nói "Đúng vậy"! Nói "Ngon lắm"! Nói "Cậu thích ăn"!

Mau nói đi Yunas.

Khán giả đều căng thẳng, háo hức chờ đợi Yunas lên tiếng.

Mà Quân Thư trong hình cũng không phụ kỳ vọng của khán giả, khẽ gật đầu một cái.

"Đúng vậy Quân Chủ, ngon lắm, em thích, rất thích."

"Thật sao?"

Nụ cười trên mặt Samuel càng thêm tươi hơn, nhưng cùng lúc đó, cái đuôi ác ma phía sau cũng vẫy vẫy vui vẻ hơn.

"Nhưng Yunas, có những thứ trên thế giới này, không phải em muốn là tôi sẽ cho em."

[??? Có ý gì?]

[Ơ? Chẳng phải vừa rồi anh chủ động yêu cầu sao? Vì sao bây giờ lại không cho nữa?]

[...Có thể đừng nói với tui, bây giờ chủ Blog lại bắt đầu thực tế rồi nha. Tui nói trước, tui muốn đọc truyện, chứ méo phải xem chuyên mục truyền hình tài liệu nha nha!]

[Đừng thực tế! Đừng mà!]

[Ha ha ha, tao biết mà, chủ Blog này chẳng ra gì mà! Chơi kiểu mới gì chứ, cuối cùng chẳng phải vẫn tầm thường như vậy à.]

[Đúng thế, còn tưởng rằng Blogger này có thể vẽ gì đó hay ho nhưng kết quả là thế này? Rút khỏi mạng đi tìm lớp học đê! Thật là rác rưởi!]

Bão bình luận bởi vì một khúc nhạc đệm nho nhỏ này mà trở nên xao động, một số acc nhỏ không ưa nổi Bùi Dụ Châu phất lên nhanh như vậy đương nhiên sau khi ngửi thấy mùi đã xông tới.

Chỉ tiếc, không đợi bọn họ xắn tay áo lên chuẩn bị dẫm đạp Blogger mới nổi này xuống, ống kính vừa chuyển, chiếc đĩa bánh kem vốn dĩ đặt ở trên bàn không biết lúc nào đã rơi vào trong tay Samuel.

Đầu ngón tay tròn trịa sạch sẽ nhẹ nhàng khuấy lớp kem màu trắng hai lần, lúc giơ tay lên, trên ngón tay đã dính rất nhiều kem.

Chỉ có điều lần này, trùng đực cũng không đưa ngón tay đến bên môi như vừa rồi, mà là mỉm cười, bôi kem lên trên mặt mình:

"Yunas, nếu em muốn ăn thì tự đến ăn."

Hai cúc áo sơ mi đen trên cùng của Samuel hơi hé mở, hàng mi hơi rũ xuống tạo cái bóng dài trên mí mắt.