Mọi thứ cứ như đang được tái hiện ở Thánh địa vậy.
Rửa sạch phòng bếp, xác định thực đơn bữa tối, kiểm tra xem các món ăn trên thực đơn có phù hợp với mùa và nhiệt độ trong ngày không, chuẩn bị và sơ chế nguyên liệu nấu ăn...
Không cần Đường Tửu thêm lời dặn dò, tất cả hầu trùng đều tự giác, cẩn thận và tập trung cao độ vào công việc của mình. Tất cả những điều này, chỉ để Đường Tửu có thể hài lòng với bữa tối, để bọn họ có thể rửa lại mối nhục xưa.
Alessio: ...
Hắn hiểu được đạo lý là vậy, nhưng chẳng lẽ lúc này không nên hỏi ý kiến hắn, chủ nhân của phủ này một chút sao?
Alessio vừa định ra hiệu cho hầu trùng làm theo yêu cầu của Đường Tửu, thì thấy mọi người đều vội vàng làm theo ý cậu ta, nhất thời cảm thấy vừa buồn cười vừa bất lực. Đặc biệt là vị á thư chủ bếp kia, mãi cho đến khi cầm trên tay miếng thịt dị thú cấp S trong kho, mới nhớ ra hình như phải xin phép chủ nhân, rồi mới làm bộ làm tịch hỏi ý kiến hắn một chút.
Nếu lúc này có ai nhìn thấy cảnh tượng trong phủ Nguyên soái, chắc sẽ tưởng rằng Đường Tửu mới là chủ nhân thật sự ở đây mất!
Đường Tửu thực ra rất hài lòng với hiệu suất làm việc của đám đầu bếp.
Cậu nhìn những hầu trùng đang nhanh chóng bận rộn, lúc này mới vừa lòng gật đầu, quay sang khen Alessio: "Không ngờ hầu trùng nhà ngươi cũng khá đấy." Có thể nhanh chóng thích ứng với phong cách của cậu cũng coi như là một loại tài năng.
Ngay cả đám hầu trùng ở Thánh địa, lúc trước Đường Tửu cũng phải mất một thời gian dài huấn luyện mới khiến họ quen với nhịp điệu của cậu.
Đến bữa tối, khi được thưởng thức những món ăn được chế biến với tất cả tâm huyết của đội ngũ đầu bếp, Đường Tửu càng thêm hài lòng!
Rất tốt.
Khiêm tốn cầu tiến, biết sửa sai, cách xử lý nguyên liệu và phong cách nấu nướng cũng rất hợp ý cậu. Đặc biệt là món thịt dị thú nướng than được làm lại, lửa được canh vừa tới, miếng thịt thành phẩm chín cạnh ngoài, mềm ngọt bên trong, cắn một miếng, nước thịt đặc sánh trào ra.
Để một đầu bếp ưu tú như vậy ở lại phủ Nguyên soái, chẳng phải là quá phí phạm sao?
Đường Tửu càng nghĩ càng thấy tiếc, càng nghĩ càng không nỡ.
Cậu nuốt một ngụm rượu trái cây được chế biến tỉ mỉ, quay đầu nhìn Alessio bên cạnh, nghiêm túc nói: "Alessio, ngươi có muốn cân nhắc một chút hay không, về việc trở thành Thư quân của ta?"
Hệ thống: !!!
【 Khoan đã, nhanh vậy sao? 】
Hệ thống kinh hãi, ký chủ biết chủ động công lược là chuyện tốt, nhưng tiến độ này cũng quá nhanh rồi đấy!
Thời gian này, địa điểm này, tình cảnh này, bất cứ trùng cái nào có mắt cũng đều có thể nhìn ra, cậu ta coi trọng không phải chủ nhà, mà là đầu bếp nhà người ta kìa!!