Một bên là Hoa Hồng ngân hà không thể hấp thu dinh dưỡng một cách tối đa, một bên là dược tề cô đọng lại toàn bộ tinh hoa, hiển nhiên hai thứ cũng không khó để lựa chọn.
Đường Tửu nói: "Dĩ nhiên là trực tiếp ăn rồi."
Cậu chân thành nghi hoặc: "Trái cây chẳng lẽ không phải để ăn sao?"
Hoa Hồng ngân hà vốn dĩ có hương vị ngọt ngào đến đâu, thì khi cô đọng lại thành dược tề sẽ khó nuốt xuống đến đấy, khiến trùng đực khó mà chịu nổi. Từ bỏ loại quả quý hiếm lại ngon lành, lựa chọn thứ dược tề siêu cấp khó uống, chẳng phải là thiểu năng sao? Đường Tửu khi vừa thành niên đã bị Thư phụ lừa uống dược tề rồi, giờ có thể tự mình lựa chọn, cậu mới không mắc lừa nữa đâu!
Mấy trùng đực khác: ...
Bọn họ trừng mắt nhìn Đường Tửu với vẻ mặt "đúng lý hợp tình", dường như hoàn toàn không cảm thấy có gì sai sai, trong lòng ghen tị đến mức muốn nổ tung.
Một nghìn viên Hoa Hồng ngân hà, tương đương với giá trị thị trường khoảng 10 tỷ tinh tệ.
Nếu chế tác thành dược tề, tổng giá trị còn có thể tăng vọt lên 500 tỷ tinh tệ, đủ để mua ba hành tinh tư nhân với môi trường sống tuyệt vời!
Vậy mà Đường Tửu lại muốn đem "ba viên tinh cầu" này như trái cây bình thường mà ăn luôn?
Rốt cuộc đây là loại trùng phá của gì vậy?
Có trùng hâm mộ, có trùng ghen ghét, cũng có trùng chết lặng.
Lâm Ý dĩ nhiên thuộc nhóm sau.
Những thứ mà các trùng đực khác xem ra vô cùng trân quý, đối với Đường Tửu mà nói, lại chẳng khác gì hoa quả bình thường thơm ngon. Nhưng cũng chính bởi vì cậu ta có thái độ "không thèm để ý" với Hoa Hồng ngân hà như vậy, mới khiến những trùng đực khác nhận ra rằng, chỉ cần bọn họ chịu bỏ ra một cái giá nhất định, chưa chắc đã không có khả năng đổi lấy Hoa Hồng ngân hà từ tay Đường Tửu.
Cái thế giới Trùng tộc nơi mà kẻ yếu bị chà đạp, kẻ mạnh được tôn sùng này, đúng là dị dạng đủ đường.
Lâm Ý âm thầm khinh thường, trong lòng cũng rõ ràng, tiếp theo, đám trùng đực này nhất định sẽ tìm mọi cách lấy lòng Đường Tửu, tạo dựng mối quan hệ tốt với cậu ta để đổi lấy đủ Hoa Hồng ngân hà cho lần thức tỉnh thứ hai của bọn họ.
Không muốn nhìn cảnh tượng Đường Tửu vênh váo tự đắc được mọi người vây quanh tung hô, Lâm Ý bĩu môi, ra vẻ như không có chuyện gì, quay đầu bỏ đi.
Kết quả hắn ta còn chưa đi được vài bước, liền nghe thấy một trùng đực thản nhiên nói:
"Đường Tửu? Còn nhớ tên trước đây chê Lâm Ý không đáng giá một xu không? Chính là ta đấy. Hoa Hồng ngân hà không dễ bảo quản, chỉ ăn mỗi loại quả này, dù ngon đến mấy cũng dễ ngán, ta lấy các loại trái cây ngon khác đổi với cậu, thế nào? Ta cũng không chiếm lời của cậu đâu, một viên Hoa Hồng ngân hà đổi một trăm viên Nguyệt kiến quả, cộng thêm ba ly nước ép Bách hoa tiên."