Chương 17: Ngọt ngào hôn môi



Chương 17



Thân thể và tình yêu là hai thứ không liên quan tới nhau, nếu gom chung vào một chuyện thì sẽ loạn. Vốn xem như chơi đùa thì chỉ là chơi đùa, không có ý nghĩa. Đại đa số xử nữ* đều đem tình yêu và thân thể gom chung một chỗ. Cho nên với kinh nghiệm tình trường nhiều năm, ta rút ra được kết luận: Cùng xử nữ lên giường là tự tìm đến phiền toái. Nhưng sau khi gặp Thượng Kiệt, nguyên tắc này đã bị ta quên không còn một chút.

[*: Cô gái còn trinh trắng]

Nhưng nói đi cũng phải nói lại, thời điểm ta ăn Kiệt thì cô cũng không phải là xử nữ chân chính. Hơn nữa, ta cảm thấy cô lên giường với ta không gây ra ảnh hưởng gì. Chính cô từng nói, người cô yêu là anh ba. Nói vậy không phải bảo cô là người tùy tiện, chỉ vì trước kia cô có thì thào tự nói – là do ta là nữ nên mới không bài xích. Ta cảm thấy lời này giống như nàng tự an ủi chính mình. Đương nhiên khó tránh khỏi làm ta có chút đau lòng.

Bất quá từ khi chị hai kể chuyện ngày xưa ở nhà trẻ cho Kiệt biết, thái độ của cô đối với ta đã có chút biến đổi…

Ví dụ như bình thường hay nhìn ta hơn, hay là lúc ta ‘ăn’ nàng thì phản ứng không kháng cự như trước nữa…

Chúng ta đều ăn ý không để chị hai biết chuyện kia, có thể là trong tiềm thức cũng không nghĩ sẽ đem quan hệ giữa chúng ta công khai ra ánh sáng. Không nhìn mặt nhau làm chúng ta thấy tội lỗi được giảm bớt. Thượng Kiệt đương nhiên cảm thấy tội lỗi, ta có thể cảm giác được. Bởi vì trong lòng ta cũng có. Đôi khi con người không thể kiểm soát được chính mình. Nhân tính bản ác, tuần hoàn bản năng* , là do hoàn cảnh đưa đẩy thôi.

[*: con người sinh ra vốn là tốt, vì thích nghi với xã hội làm họ thay đổi]

Căn gác nhỏ kia vẫn là nơi bọn ta gặp mặt…

Không hiểu sao cảm thấy ta có chút mê luyến nơi này, chỗ này – bụi cả năm không quét, quạt trần cổ xưa, ánh sáng mờ ảo, không khí nóng bức, thậm chí có tro bụi….

Một nơi như thế này nhất định sẽ phát sinh ra loại sự tình không đứng đắn. Làʍ t̠ìиɦ…vì thế mà bình thường.

Trong một lần bất giác ta tới đây, phát hiện Kiệt cũng tới. Cô quay người nhìn ta, trong ánh mắt còn lộ rõ du͙© vọиɠ…

Ta thoải mái đến gần, ôm lấy thắt lưng cô “Nhớ tôi sao?”

“Mơ a.” Cô trừng mắt nhìn ta, thoắt cái trong mắt không còn tia ưu thương. Thật tốt…

“Nga…” Ta tới gần, vô tội nhìn người đang trừng mắt “Nhưng là tôi nhớ em…làm sao bây giờ…”

Cô nâng mắt phức tạp nhìn ta…

Ta không biết ánh mắt này là muốn nói cái gì, mà cũng không muốn hiểu được, vì thế cúi đầu hôn Kiệt.

Thượng Kiệt thuận theo nụ hôn của ta. Thời điểm ta mang đầu lưỡi tiến vào, cô ngoan ngoãn mở miệng ra. Một cái hôn ôn nhu và thoải mái. Ta nhẹ nhàng cảm thụ nàng, nàng cũng nhiệt tình đáp lại ta.

Ta nghĩ cô ham muốn, cho nên lấy tay sờ soạng lung lung, lại bị cô bắt lại…

“Không được, hôm nay không tiện…” Cô thấp giọng ngăn cản ta.

“A…” Ta nhất thời không thích ứng kịp.

“Không tiện….” Nói xong, Kiệt lại nâng mặt hôn ta. “Cho nên, chỉ hôn thôi thì tốt rồi…”

Mồ hôi thong thả nhỏ xuống làm ướt sũng quần áo, chúng ta không cảm thấy gì mà hôn môi không ngừng. Ta vòng tay xuống bụng nhẹ nhàng giúp Kiệt xoa, môi tìm kiếm môi như an ủi. Đau bụng kinh tư vị không hề dễ chịu, làm cho người ta đau đớn mong rằng kiếp sau mình đừng là phụ nữ. Ta là nữ nhân nên đương nhiên hiểu rõ. Lòng ta bỗng đau khi thấy bộ dáng tái nhợt nhu nhược của Thượng Kiệt.

“Kiệt…ngoan, một chút sẽ không đau nữa…” Nói những lời như dỗ đứa trẻ, môi ta dời theo môi nàng đến hai má, mí mắt….

Kiệt thả lỏng người, toàn bộ thân mình đều dựa vào ta, tay nắm lấy chiếc áo T-shirt trên người ta.

“Nha?” Kiệt thích ý ngẩng mặt, bỗng nhiên nở nụ cười. “Lưỡi của ngươi hình như có vấn đề.”

Ta ngẩn người. “Như thế nào có vấn đề?”

Cô cười to cong mắt liếc ta “…. Trước kia tôi chưa từng thấy có cảm giác khi hôn môi… Lúc ở cùng anh ấy, um… lúc kia khi đọc sách, nó nói lúc hôn môi cảm giác rất kỳ diệu, thật ra tôi không nghĩ thế, bởi vì khi đầu lưỡi hắn tới…Cảm thấy ghê tởm…”

Ta cố nín cười, bộ dạng lúc cô nói thật đáng yêu. “Ý của em là khi hôn tôi em có cảm giác kỳ diệu kia sao?”

Mặt Kiệt đỏ hồng lên. “Ơ…”

Không kiểu sao ta lại thấy cao hứng. Kỳ thật ta có cảm giác giống cô. Trước kia khi hôn người khác đôi khi cũng cảm thấy kinh tởm, nhưng mỗi lần cùng cô, tâm ta như nở hoa, đầu óc trống trỗng, chỉ muốn tiến thêm một bước làm chuyện kia…

Nhưng ta không nói cho Kiệt, chỉ tiếp tục quấn quít hôn nàng…

Kể từ lần đó, chúng ta trở nên thích cảm giác hôn nhau đơn thuần…

Vài ngày sau, công ty nhà ta bỗng nhiên phát sinh một số vấn đề trục trặc về nhân sự. Ba ba phải trở về, mẹ tự nhiên cũng phải về theo để tiện giúp đỡ. Mà anh ba cũng phải đi theo để hỗ trợ…

Sự việc bất ngờ, không kịp thu thập hành lý nên Kiệt ở lại…

Biệt thự to như vậy trong nháy mắt chỉ còn lại ba người.

Hết chương 17

=======================================

Cmt or vote