Chương 2: Con là con trai của mẹ

Trên đường về nhà, Vân Giai Thời cẩn thận suy nghĩ lại những chuyện vừa mới xảy ra. Cô nhớ rõ thiếu niên nhận loạn người kia, tay của hắn lạnh như băng, nhưng lúc Vân Giai Thời bị hắn lôi kéo, cô xác thật cảm giác được có một cổ nhiệt lượng khác thường truyền tới mu bàn tay mình.

Chẳng lẽ, đây là bổ sung năng lượng?

Vân Giai Thời lảo đảo về tới nhà, vốn dĩ muốn ngủ một giấc để khôi phục thần chí vỡ nát của mình, lại bị cha già đáng giận gọi điện thông báo, nói muốn cô tham gia lễ khai trương khách sạn của nhà họ Tiết. Vân Giai Thời không còn cách nào khác đành phải phải thay lễ phục, để tài xế đưa đến khách sạn Thịnh Tấn.

Vừa tiến vào đại sảnh yến hội, Vân Giai Thời đã thấy Vân Hân Nguyệt biểu diễn piano cho mọi người nghe, mà Vân Sâm Húc đang đứng ở một bên nhìn Vân Hân Nguyệt một cách trìu mến. Đối với người ngoài, quả thực đây là một khung cảnh ấm áp giữa người cha hiền từ và đứa con gái hiếu thảo.

Nhưng Vân Giai Thời biết nội tình bên trong lại cảm thấy khó chịu ở trong lòng.

Lâm Tĩnh Vận là bạch nguyệt quang của Vân Sâm Húc, trước kia bởi vì gia đình phản đối, hai người đành phải chia tay. Sau đó Vân Sâm Húc cưới mẹ của Vân Giai Thời, là thiên kim nhà giàu - Khương Thành Lan. Vân Sâm Húc vừa nhớ nhung bạch nguyệt quang, vừa hòa thuận với người vợ môn đăng hộ đối, hạ sinh được con trai Vân Tử An và con gái Vân Giai Thời.

Sau đó, khi Vân Tử An 6 tuổi, ngoài ý muốn chết đuối. Khương Thành Lan sa vào bi thương, vẫn luôn ở trong trạng thái trầm cảm.

Kết quả ba năm trước, sau khi Vân Sâm Húc biết được tin bạch nguyệt quang qua đời, bất chấp sự phản đối của Khương Thành Lan, ông ta đem con gái của bạch nguyệt quang tên là Khổng Hân Nguyệt trở về nhà, còn sửa tên cho cô ta thành Vân Hân Nguyệt. Khương Thành Lan chịu kí©h thí©ɧ quá độ, mỗi ngày đều nằm trên giường trong khu nhà phụ của biệt thự mà không ra ngoài.

Vân Sâm Húc không chút nào để ý, còn yêu thương Vân Hân Nguyệt hơn cả con gái ruột của mình, ngày thường đều mang Vân Hân Nguyệt đi ra ngoài xã giao, người không biết đều cho rằng Vân Hân Nguyệt mới là đại tiểu thư Vân gia.

Kể từ đó, Vân Giai Thời bị cho ra rìa.

Nhìn cảnh cha con ấm áp kia, Vân Giai Thời quyết định không quấy rầy, liền đi vào khu buffet bắt đầu ăn điểm tâm ngọt, tiếp tục đắm chìm vào suy nghĩ của mình.

Trong bữa tiệc khai trương khách sạn này, người lo lắng nhất không ai khác chính là chị họ của Vân Giai Thời - Vân Bảo Vân.

Tiết gia và Vân gia đều là những đại gia tộc trong thành phố này. Các trưởng bối có ý sắp xếp một mối liên hôn giữa Vân Bảo Vân và đại công tử Tiết gia tên là Tiết Tư Vũ - người có độ tuổi xấp xỉ với cô. Chỉ là cuộc sống riêng tư của Tiết Tư Vũ nổi danh loạn, chuyên làm những chuyện khó lọt tai người khác.

Hôm nay rõ ràng là lễ khai trương của Tiết gia, Tiết Tư Vũ lại dám ở trong phòng tổng thống tầng cao nhất uống rượu, còn gửi tin nhắn kêu Vân Bảo Vân cùng đi, nếu không đi, liền cho cô đẹp mặt.

Vân Bảo Vân chán ghét Tiết Tư Vũ, nhưng lại không dám cãi lại mệnh lệnh của trưởng bối, dưới tình thế cấp bách, liền nghĩ tới một biện pháp.

Vừa rồi Tiết Tư Vũ nhìn thấy Vân Hân Nguyệt đánh đàn, trong mắt hắn ánh lên vẻ hứng thú. Vân Bảo Vân quyết định, lừa Vân Hân Nguyệt đến phòng tổng thống thay cho mình. Dù sao Tiết Tư Vũ uống rượu, cũng không còn lý trí, chờ đến khi nước chảy thành sông, cô sẽ dẫn mọi người đi xem tiết mục đặc sắc.

Bốn bỏ năm lên, Vân Hân Nguyệt cũng coi như là người nhà họ Vân, sau khi phát sinh quan hệ, Vân Hân Nguyệt cũng có thể thay thế cô và Tiết gia liên hôn.

Nghĩ vậy, Vân Bảo Vân nhanh chóng gọi trợ lý, thấp giọng dặn dò.

Bên này, đối tác của Vân Sâm Húc bỗng nhiên xuất hiện, thực ra là do Vân Bảo Vân sai khiến. Sau khi Vân Hân Nguyệt diễn tấu dương cầm xong, một nhân viên khách sạn đi tới, lễ phép nói: “Vân tiểu thư, phiền toái ngài đi cùng tôi đến phòng tổng thống một chút, cha ngài Vân Sâm Húc tiên sinh đang ở trên đó chờ ngài, nói là có chuyện quan trọng muốn bàn với tiểu thư.”

Vân Hân Nguyệt lộ ra nụ cười dịu dàng hiền lành, chỉ về khu buffet mà Vân Giai Thời đang đứng nói: “Hẳn là ngài hiểu lầm rồi, vị bên kia mới chân chính là Vân tiểu thư.”

Nhân viên khách sạn là do trợ lý Vân Bảo Vân nhất thời gọi tới, anh ta cũng không quen thuộc nơi này, loanh quanh hai vòng, liền đi đến chỗ Vân Giai Thời nói lời nói tương tự.

Sau đó, Vân Hân Nguyệt liền thấy Vân Giai Thời theo nhân viên khách sạn rời đi. Một thanh âm lạnh băng của máy móc ở trong đầu cô vang lên ——【 Kết cục bi thảm của nữ phụ, mức độ hoàn thành: 80%. 】

Ba năm trước, từ ngày bước vào cửa Vân gia, Vân Hân Nguyệt liền biết, chính mình là nữ chính của thế giới này. Để tôn lên cái kết hạnh phúc của nữ chính, nữ phụ cần phải có kết cục tương phản.

Chỉ cần nữ phụ Vân Giai Thời nhanh chóng có kết cục bi thảm, như vậy Vân Hân Nguyệt mới càng nhanh đạt được kết cục hoàn mỹ của chính mình.

Làm nữ chính của thế giới này, Vân Hân Nguyệt dự cảm được, đến phòng tổng thống rất nguy hiểm. Cho nên, cô chọn để cho Vân Giai Thời thay thế chính mình đi lên.

Vì tránh sự nghi ngờ, Vân Bảo Vân đã tạm thời tránh đi, cho nên một giờ sau cô mới biết nhân viên khách sạn đã dẫn sai người lên phòng tổng thống.

Nhưng mà, cũng chỉ có thể trách cô em họ Vân Giai Thời này xui xẻo. Vân Bảo Vân hạ quyết tâm, phát huy kỹ thuật diễn vượt xa người thường, bắt đầu hô to để thu hút sự chú ý của mọi người: “Cái gì? Giai Thời và Tư Vũ ở trong phòng tổng thống một giờ?!”

Đều là người trong giới, ai ai cũng biết Tiết Tư Vũ có cái đức hạnh gì.

Vân Sâm Húc sau khi nghe thấy, sắc đột nhiên trắng bạch, ông ta vội vàng vọt tới ngoài cửa phòng tổng thống, thúc giục giám đốc khách sạn dùng chìa khóa dự phòng mở cửa, trong đầu vừa hiện ra tình huống xấu nhất, vừa oán trách Vân Giai Thời.

Đứa con gái này, sao không thể giống Vân Hân Nguyệt, để ông ta bớt lo một chút đâu?

Lúc này, đám người Vân gia và Tiết gia đều sợ xảy ra chuyện, cũng chạy tới, Vân Hân Nguyệt cũng theo sát sau đó.

Sau khi để Vân Giai Thời thay thế chính mình đến phòng tổng thống, là nữ chính của thế giới này, trong đầu Vân Hân Nguyệt tự động hiện ra tình tiết xảy ra tiếp theo ——

Mọi người đẩy cửa ra, phát hiện Vân Giai Thời quần áo xọc xạch nằm ở trên giường che mặt khóc thút thít. Không lâu sau, chuyện này liền bị truyền đi. Vân Giai Thời đến trường, bị người ta chỉ chỉ trỏ trỏ. Cuối cùng cô không thể chịu được áp lực dư luận, chỉ có thể bỏ học, cả ngày ở trong nhà, lấy nước mắt rửa mặt……

Vân Hân Nguyệt thở dài, tuy rằng kết cục của Vân Giai Thời quá thảm, nhưng mà sự tồn tại của mọi người đều là vì phục vụ nữ chính.

Ngay cả sự hy sinh của nữ phụ cũng là điều không thể tránh được.

Có trách thì trách Vân Giai Thời không phải nữ chính đi.

Cửa rốt cuộc bị mở ra, Vân Sâm Húc mới vừa vọt vào, liền nghe thấy động tĩnh khác thường trong phòng ngủ chính. Hai mắt ông tức khắc đỏ lên, nhanh chóng đẩy cửa phòng ngủ chính, vừa nhìn một cái liền ngơ ngẩn.

Khung cảnh trước mặt thật sự kinh khủng.

Trong phòng tổng thống tổng cộng có bốn người.

Không có Vân Giai Thời khóc thút thít, chỉ có Tiết Tư Vũ, cộng thêm ba người đàn ông vạm vỡ khác.

Tiết Tư Vũ, hiện giờ rất…thỏa mãn.

Mặt già của Vân Sâm Húc đỏ lên.

Cái này… bỗng nhiên chỗ đó* sau mông có chút đau nhói là thế nào?

*tự hiểu nhé :)))