Chương 36

Sau khi hỏi ý kiến

Trạch Duy Á, cậu điều chỉnh hướng camera để chắc chắn rằng sẽ không có vật lạ nào lọt vào, làm xong toàn bộ cậu trực tiếp mở phòng phát sóng trực tiếp của hệ thống.

Tuy rằng cậu không còn ở hình dạng mèo trắng, nhưng dù sao cũng không chê điểm tích phân quá nhiều, có thể kiếm thêm một ít thì kiếm thôi.

Ngay khi phát sóng trực tiếp được mở ra, người hâm mộ trong phòng phát sóng trực tiếp không khỏi choáng váng.

[Trời ơi, anh chàng đẹp trai này là ai, bé dễ thương đâu rồi, đây là lần đầu tiên tôi thấy có người tóc trắng lại có thể đẹp đến vậy. 】

[Đây chắc là chủ của bé dễ thương, anh đẹp trai, hôm nay anh định nấu với bé dễ thương sao?】

[Hahaha, trước đây ai cũng nói chủ của bé dễ thương không bao giờ lộ diện là do người ta xấu, bây giờ thì sao? 】

[Phụt, đúng, nếu bộ dạng này mà là xấu xí, thì hầu hết tất cả các streamer không thể ra ngoài gặp người nữa rồi. 】

Thấy những bình luận trên mạng ngày càng thái quá, Khương Khả chỉ có thể vội vàng chuyển chủ đề: "Đúng vậy, tôi là chủ nhân của Bạch Miêu Miêu. Vừa rồi nó ngủ quên, hôm nay tôi sẽ nấu món cơm rang thập cẩm cho mọi người. "

[Không sao đâu, hãy để bé dễ thương ngủ ngon đi, nhưng về sau streamer phải thường xuyên xuất hiện đấy. 】

[Mặc dù tôi không biết cơm rang thập cẩm là gì, nhưng tôi nghĩ chỉ cần là streamer làm thì món gì cũng ngon. 】

[Ahhhhhhhhh, không ngon cũng không sao, giọng nói quá dễ nghe tôi phải thu âm lại mới được, hôm nay nhất định phải cày lại video.】

Các loại cuồng phong gió bão thay phiên đến, Khương Khả lắc đầu, bởi vì thời gian có hạn, cậu nhanh chóng xử lý nguyên liệu trong tay.

Trước đây, khi còn là một con mèo, Khương Khả cần phải dùng dị năng mới nấu được, cho dù là chế biến nguyên liệu hay nấu cơm, bây giờ đột nhiên đổi thành hình người, trong lòng đột nhiên có chút khó chịu.

May mắn thay, cách nấu cơm rang thập cẩm không phức tạp, cũng không đòi hỏi nhiều kỹ năng.

Vì cần không có thời gian để chế biến tôm, Khương Khả chỉ có thể thay tôm bằng giăm bông, sau đó nấm hương và cà rốt thành hình hạt lựu. Cho dầu vào đáy nồi, phi thơm hành tỏi, sau đó cho đậu xanh, cà rốt và dăm bông đã sơ chế vào xào cùng. Mùi thơm từ tỏi, rau, cơm và mùi thơm của nước tương hòa vào nhau, Khương Khả chợt cảm thấy càng đối bụng hơn. Sau khi xào xong, bắc chảo ra, cho thêm rau thơm vào, toàn bộ không quá 15 phút.

[Ôi trời, nhanh vậy sao, thật thơm quá, trông cũng ngon miệng nữa. 】

[Bên tôi mới sáng sớm, đói quá, tôi có chút chần chờ có nên đứng dậy nấu một bát mì hay không. 】

[Bên tôi đã là buổi trưa, nhưng tôi chưa có thời gian để ăn trưa. Vừa hay có rút thăm trúng thưởng, để xem hôm nay tôi có gặp may hay không. 】

"Xin lỗi," Khương Khả liếc về hướng máy quay xin lỗi, "Bởi vì làm bữa tối cho người khác, cho nên hôm nay không có cách nào phát rút thăm trúng thưởng cho mọi người."

[Ôi, tuy hơi thất vọng, nhưng lần sau cũng được.】

[Ồ ~, Làm bữa tối cho người khác..... Người kia là ai? Sẽ không phải là bạn gái của streamer đó chứ? 】

[Bạn gái người ta thì có người nấu cơm giùm, còn tôi thì chỉ có thể tự mình đứng dậu nấu cho mình ăn. Thật là đồng nhân bất đồng mệnh.】

Khương Khả: "..." Cái gì bạn gái.

Liếc mắt nhìn Trạch Duy Á đang nhìn chằm chằm màn hình quang não bên cạnh, trái tim Khương Khả nhảy dựng, cũng không có tâm tình giải thích với fan vội vàng tắt phòng phát sóng trực tiếp của hệ thống.

...

Mặc dù trong lòng còn có chút cổ quái vì chuyện vừa rồi, nhưng Khương Khả từ trước đến nay luôn vô tâm, sau khi bày hai phần cơm chiên lên đĩa, cậu dồn hết tâm tư giải quyết đĩa cơm, đã sớm đem chuyện dư thừa vứt ra sau đầu.

Trạch Duy Á ôn hòa cảm ơn khi nhận đĩa cơm.

Khương Khả bây giờ mới để ý người trước mặt thật ra rất ưa nhìn, tuy ngũ quan được xem là tinh xảo, chỉ là khí chất sắc bén thường ngày làm cho mọi người dễ dàng bỏ qua.

"Không tệ." Trạch Duy Á đút một thìa cơm rang vào miệng, ngẩng đầu nhìn Khương Khả ở đối diện.

"Uhm!" Khương Khả sửng sốt một chút, mới nhận ra mình đã nhìn chằm chằm người kia hồi lâu, nhanh chóng thu hồi mọi suy nghĩ, cúi đầu ăn cơm chiên trong tay.

Cơm rang mới làm vẫn còn đang bốc khói. Màu trắng của hạt cơm, đậu xanh, ngô vàng và cà rốt, bốn màu cùng tập trung vào một đĩa cơm rang. Khương Khả bóp chặt thời gian ăn cơm, hận không thể nhai kỹ từng hạt, xúc động đến suýt rơi nước mắt.

Đây mới là đồ ăn dành cho người, thức ăn cho mèo mà hay ăn lúc trước rốt cuộc là cái quỷ gì. Nhưng đáng tiếc mỗi lần biến thân chỉ có 30 phút, mà mỗi viên lại cần 10.000 điểm tích phân, ước tính cũng phải mất một hai tháng mới đủ điểm.

[Nhắc nhở, miễn là ký chủ hoàn thành nhiệm vụ cuối cùng, thành công ký kết khế ước với Nguyên Soái Trạch Duy Á, thì cậu có thể duy trì hình người không cần thuốc biến thân. 】

Khương Khả... Cậu đương nhiên biết chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ cuối cùng sẽ có cơ hội biến thành người, nhưng để biến thành người thì cần phải ký kết khế ước, mà để ký kết khế ước với Nguyên Soái thì phải nâng cấp dị năng lên bậc 4 mới được.

Hiện tại dị năng của Khương Khả còn chưa đến cấp 2, muốn nâng lên cấp 4 thì không biết phải tới khi nào nữa. ┐('ー`)┌

"Khụ, tôi có chuyện muốn hỏi," Khương Khả nhìn người kia ăn xong muỗng cơm chiên cuối cùng, nhịn không được hỏi: "Có cách nào để tăng cấp dị năng nhanh chóng không?? "

Trạch Duy Á kỳ quái nhìn hắn: "Tại sao đột nhiên cậu lại hỏi cái này?"

Đương nhiên, Khương Khả không thể nói là bởi vì xem qua video giám sát của các anh, chỉ có thể mơ hồ nói: "Không có chuyện gì, chỉ là đột nhiên có chút tò mò."

Trạch Duy Á gật đầu: "Có rất nhiều yếu tố ảnh hưởng đến sự phát triển dị năng của linh sủng. Hơn nữa do khắc biệt thể hình, cho nên cũng không phải cách nào cũng hữu hiệu, cho nên cách tốt nhất chính là kiên trì rèn luyện, tuy tốc độ tăng trưởng không mau nhưng lại ổn định."

Đã hiểu.

Cách thì có rất nhiều nhưng không nhất định hữu hiệu, hằng ngày kiên trì tập luyện ắt sẽ có ngày thành công.

Khương Khả: "..." Trên đời này thật sự không có bất kỳ con đường tắt nào.

...

Có lẽ bát cơm chiên mà Khương Khả làm cũng phát huy được chút tác dụng, cho đến khi rời đi, Trạch Duy Á cũng không còn hỏi về chuyện cậu lén chạy đến trạm trung gian nữa, mà còn chu đáo đứng chờ Khương Khả trở về hình dáng mèo trắng, sau đó cùng về phi thuyền.

Cùng ngày Khương Khả nằm mớ thấy một giấc mộng kỳ lạ, mãi đến gần giữa trưa mới chịu rời giường.

Nhiệm vụ ngẫu nhiên vãn chưa được làm mới, Khương Khả đã hoàn thành 2 giờ huấn luyện, lúc sau không có chuyện gì làm liền lấy hết đồ dùng tắm rửa chuẩn bị tắm cho mấy con mèo sắp bẩn thành mèo hoa.

Theo lý mà nói, mèo dưới 6 tháng tuổi không nên thường xuyên tắm rửa, nếu không chúng rất dễ bị ốm, may mắn thể chất của linh sủng tốt hơn mèo thường, cho nên tắm thường xuyên cũng không dễ bị ốm. Chưa kể bây giờ đang còn du hành trong không gian, chắc chắn sẽ bị dính một số thứ kỳ quặc dễ gây hại cho cơ thể.

Để tắm rửa cho mấy em mèo, Khương Khả đặc biệt mượn phòng tắm rửa dành riêng cho linh sủng.

Phòng tắm tuy không lớn nhưng trang thiết bị rất đầy đủ, có một bồn nước hình bán nguyệt ở giữa để tắm cho những linh vật nhỏ.

Cho nước ấm vào, cho lần lượt 4 chú mèo nhỏ vào chậu nước, thoa sữa tắm chuyên dụng dành cho mèo con lên, xoa đều tạo bọt, sau khi xác nhận sạch hết bụi bẩn thì rửa lại bằng nước sạch, sau đó bế từng chú một. Làm khô lông tơ bằng máy sấy vật nuôi.

Trong toàn bộ quá trình, Khương Khả mệt đến mức không nhấc nổi bàn chân, cuối cùng cậu miễn cưỡng rửa sạch sẽ từ đầu đến cuối cho bốn con mèo nhỏ.

Sau khi rửa sạch, lông tơ trên người bốn con mèo nhỏ xõa tung lên, giống như một đám gạo nếp mềm mại thơm tho dựa vào người Khương Khả. Khương Khả thở dài, nhét những viên gạo nếp nhỏ thơm phức trở lại khoang dưỡng.

[Ký chủ vất vả, nhưng Bạch Linh Miêu càng về sau càng khó nuôi, ký chủ thật sự không định tìm người giúp đỡ sao? 】

Vừa mới đặt con mèo nhỏ cuối cùng xuống, Khương Khả kỳ quái ngẩng đầu: "Có ý gì?"

[Chúng là linh sủng, cậu không thể nuôi chúng mãi mãi. 】

"Tại sao không?" Khương Khả hất đuôi cúi đầu giúp mấy con mèo nhỏ đắp chăn "Con người là không đáng tin cậy nhất. Tuổi thọ của linh sủng lại khá dài. Giao chúng cho người khác nuôi ai biết được cuối cùng sẽ ra sao."

[...] Sẽ không phải là cậu đã quên cậu từng là một con người đấy chứ.

Khương Khả đang định nói chuyện thì nghe thấy một tiếng Đinh Đong, nhiệm vụ ngẫu nhiên đã được làm mới.

[Nhiệm vụ ngẫu nhiên: Ngan tê giác bị thương nặng. 】

[Giải thích: Ngân tê giác của đội trưởng đội 3 vô tình bị lính canh làm bị thương. Hiện nó đang nằm trong phòng y tế ở tầng 5. Nếu không có biện pháp xử lý có thể chết bất cứ lúc nào. 】

[Nội dung nhiệm vụ: Trong vòng 1 giờ hãy nhanh chóng đến phòng y tế, tìm cách cứu sống con Ngân tê giác】

Khương Khả đọc lại từ đầu tới cuối nội dung nhiệm vụ, bỗng có cảm giác mục tiêu nhiệm vụ hơi quen quen.

"Con Ngân tê giác này không phải là con nuốt phải thuốc độc phát điên trong nhà ăn sao?"

【Chính là nó. 】

Khương Khả nhất thời không nói nên lời: "Nó cũng thật đen a."

Dù sai hai tai nạn liên tiếp trong còng chưa đầy 2 ngày.

[Vậy là kí chủ đã sẵn sàng nhận nhiệm vụ này chưa? 】

Khương Khả cân nhắc một hồi, quyết định nên cẩn trọng hơn: "Khoan đã, vẫn nên kiểm tra trước một chút."