*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Editor: Left Dimple
*Không thấy thì chạm vào không trống
Người con trai trên người cậu dường như không nghe thấy, lại tiếp tục thăm dò xung quanh tuyến thể còn chưa trưởng thành của cậu, hết lần này đến lần khác vươn đầu lưỡi liếʍ láp.
“Anh…… Hình như…… Đến kỳ mẫn cảm rồi.” Tiểu Dữu Tử thở gấp, liên tục bị giọng nói của anh trêu chọc: “Em bị anh ảnh hưởng, cứ tiếp tục như vậy... Sẽ có chuyện xảy ra đó...A...”
Lê Sâm cắn xuống, ở vị trí tuyến thế của Tiểu Dữu Tử.
“An An, em thơm quá đi.”
Lần đầu tiên trong cuộc đời vì bị thời kỳ mẫn cảm đột nhiên đến, hai người không chút phòng bị liền dễ dàng mất đi lý trí.
Đôi môi sưng đỏ của Tiểu Dữu Tử mang theo chút sáng bóng khi nói chuyện, Lê Sâm thấy vậy trong lòng càng khó chịu, không đợi cậu nói xong, nhịn không được, lại dán lên.
……
Sau đó Tiểu Dữu Tử liền nhìn thấy người con trai một khắc trước còn đang làm việc trên người cậu, sau khi hít sâu một hơi, liền vô tình xuống giường chui vào phòng tắm.
Để lại Tiểu Dữu Tử một mình nằm trên giường, nhìn chằm chằm vào trần nhà.
“……”
#&!
Nội tâm os: Anh đang suy nghĩ cái gì thế!?
Tác giả có lời muốn nói:
Tiểu Dữu Tử: Mẹ kêu tôi nói mọi người đi thẳng chương sau, mẹ đã cố gắng hết sức.
_____________
Editor: Hỏng biết đi thẳng được hông sợ tối bận mà hôm nay từ ít ghê có hơn 500 (ง’̀-‘́)ง