Sau khi hai người từ phòng tắm đi ra, trên mặt đều không phải quá vui vẻ.
Trợ lý của Lương Hoằng, Tiểu Trần xách theo vài cái túi đi vào trong phòng, Lương Hoằng nhận lấy túi quần áo, trực tiếp xoay người vào phòng ngủ.
Tầm mắt Tiểu Trần có chút tò mò mà hướng vào trong phòng ngủ thăm dò.
Ông chủ hôm nay bảo anh ta mang một bộ nữ trang tới.
Lương Hoằng mang túi vào phòng ngủ, Chung Nhất Y bọc áo tắm dài ngây ngẩn cuộn tròn trên sô pha, vạt áo tắm rộng mở, lộ ra cái mông mượt mà, mông thịt đè trên sô pha, hơi hơi biến dạng.
Lương Hoằng đem túi quần áo nữ đưa cho Chung Nhất Y, bản thân lấy ra một cái khác trong túi quần áo, trực tiếp ở trước mặt Chung Nhất Y cởϊ áσ tắm, thay quần áo.
Chung Nhất Y nhìn Lương Hoằng đột nhiên ở trước mặt mình cởϊ qυầи áo, lộ ra cơ bắp rắn chắc, nheo mắt, tầm mắt đảo qua đống nặng trĩu dưới thân kia.
“Đồ không biết xấu hổ!” Chung Nhất Y mắng, hoảng loạn mà dời tầm mắt đi.
Động tác Lương Hoằng dừng lại, quay đầu nhìn cô, lại tự mình mặc quần áo vào. Trên người từng khối cơ bắp theo động tác săn lại, bả vai dày rộng, eo hẹp, mông săn chắc, hai chân thon dài ……
Tầm mắt Chung Nhất Y không tự chủ được mà trộm nhìn anh, nhìn Lương Hoằng mặc áo sơmi quần tây vào, buộc chặt dây lưng, trên người những dấu vết cô lưu lại tất cả đều biến mất dưới lớp quần áo. Lương Hoằng sửa sang lại cổ áo cổ tay, che đi dấu vết ái muội, anh lại là một bộ tinh anh bày mưu lập kế.
Chung Nhất Y bĩu môi, mặt người dạ thú.
Đột nhiên, một bóng đen bao phủ trên người Chung Nhất Y, thay xong quần áo Lương Hoằng đứng trước mặt Chung Nhất Y, cúi người xuống, đem cô đè ở giữa chính mình cùng sô pha.
“Sao không thay quần áo?” Lương Hoằng hỏi.
“Tôi không có đam mê ở trước mặt người khác thay quần áo.” Chung Nhất Y âm dương quái khí nói.
Nghe vậy, Lương Hoằng cười nhạo một tiếng, tay từ vạt áo tắm thâm nhập vào trong, nắm mông thịt mềm mại, tay bóp nhẹ vài cái.
“Hiện tại trên người của em còn có nơi đó anh không thấy qua?”
Chung Nhất Y nháy mắt đỏ mặt, đẩy tay Lương Hoằng ra, vươn chân chống lên ngực anh đem người đẩy xa một chút.
Chân nhỏ trắng nõn đạp lên áo sơmi tơ tằm màu đen, ngón chân nhỏ nhắn tinh xảo. Lương Hoằng cầm bàn chân đạp lên trước ngực kia, cầm lòng không đậu mà cúi đầu ở mu bàn chân cô hôn lên một cái.
Nụ hôn ướt nóng dừng trên mu bàn chân, Chung Nhất Y cả người run lên.
“Em không thay quần áo, vậy anh giúp em thay.”
Lương Hoằng vừa dứt lời, Chung Nhất Y xoay người đẩy Lương Hoằng ra, cầm theo túi chạy chậm vào phòng tắm, phanh một tiếng, cửa phòng tắm hung hăng bị đóng sầm.
*
Tới khi Chung Nhất Y thay xong quần áo đi ra, còn chút không cao hứng.
Lương Hoằng hướng cô vẫy tay, bảo cô lại đây ăn sáng. Chung Nhất Y bước nhanh đi đến bên bàn ăn, đặt mông ngồi vào ghế bên cạnh Lương Hoằng , chất vấn nói: “Sao anh biết size nội y của tôi? Rất có kinh nghiệm a? Từng giúp rất nhiều phụ nữ mua nội y?”
Chung Nhất Y không phát hiện lời nói của mình đang ghen tuông cuồn cuộn.
Lương Hoằng khẽ liếc cô một cái, đem sữa đậu nành bỏ thêm đường đưa tới trước mặt cô.
“Nội y hôm qua của em có ghi size, anhh theo size trên đó mua cho em.”
Lương Hoằng nhàn nhạt giải thích một câu.
Chung Nhất Y vừa nghe, lập tức thu tính tình, “Úc” một tiếng, cầm lấy sữa đậu nành uống một ngụm, lại lẩm bẩm một tiếng: “Anh là biếи ŧɦái sao? Làm gì lại đi nhìn nội y của tôi?”
Lương Hoằng bất đắc dĩ cũng lười so đo, không hề mở miệng.