Giang La nhìn tin nhắn của Mạnh Tiêm Tiêm, do dự một hồi, sau đó lại nghiêng đầu ghé về phía Kỳ Thịnh: “Này, cậu lại thoát ra tiếp đi.”
Ngón tay thon dài của Kỳ Thịnh đang nhanh chóng click chuột bắn địch, nghe cô nói vậy thì nhíu mày hỏi: “Lại định làm gì?”
“Hôm nay cuối cùng thì tớ cũng gia nhập câu lạc bộ nhảy đường phố rồi.”
“Chúc mừng.”
“Đội trưởng câu lạc bộ nhảy đường phố, Mạnh Tiêm Tiêm, cậu biết không?”
“Không có ấn tượng.”
“Hôm nay cậu còn đến Quảng trường Học Sinh xem cậu ta nhảy nữa mà.”
“À, cái người nhảy jazz ấy.”
“Đúng rồi! Chính là cậu ta, rất xinh đúng không?”
“Cũng được.”
Kỳ Thịnh nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính, nhanh nhẹn né tránh hỏa lực tấn công của kẻ địch, nói chuyện với cô câu được câu chăng: “Thì?”
“Bây giờ cậu ta là đội trưởng của tớ, tớ phải nịnh cậu ta.”
“Thì...” Cậu ấy mất kiên nhẫn lặp lại câu hỏi.
“Thì cậu thoát ra, chấp nhận lời mời kết bạn của cậu ta đi, cậu ta là fan cuồng của cậu đấy.”
“...”
Kỳ Thịnh điều khiển tay súng bắn tỉa, tìm một chỗ kín đáo để trốn đi, sau đó mở cửa sổ QQ, mở tin nhắn thông báo.
Giang La nghiêng đầu nhìn, hay lắm, trong thông báo của cậu ấy có mấy chục lời mời kết bạn, tất cả đều là ảnh đại diện của con gái.
“Người nào?”
“À để tớ xem nào... Tên là [Một Bé Tiêm Tiêm] ấy.”
Con trỏ chuột của Kỳ Thịnh lướt nhanh một lượt danh sách thông báo, tìm ra lời mời kết bạn của [Một Bé Tiêm Tiêm] trong mấy chục lời mời, ấn chấp nhận.
Sau đó ấn từ chối tất cả những lời mời kết bạn khác.
“Được chưa?”
“Được rồi, được rồi! Cảm ơn cậu, người tốt sẽ sống một đời bình an.”
Kỳ Thịnh đưa tay vuốt cổ Giang La, đẩy người cô ngã nghiêng ngả, vuốt cô chẳng khác gì đang vuốt một chú chó.
“Anh Thịnh, mau vào đi! Bên kia sắp gϊếŧ hết chúng ta rồi!”
Giang La liên tục né tránh động tác của cậu ấy, cười ha hả đưa tay đánh lại, Kỳ Thịnh càng đánh càng hăng, vò tóc cô rối tung rối mù.
“Được rồi anh Thịnh, anh không cần vào nữa đâu.” Trái tim tên Mập như đống tro nguội liếc hai người đang nô đùa ầm ĩ: “Anh gục rồi.”
Giang La không còn nhiều thời gian lên mạng, cô không muốn tiếp tục lãng phí thời gian đánh nhau với cậu ấy nên chỉ đành nhận thua, bảo không đùa nữa.
Mạnh Tiêm Tiêm hào hứng nói với Giang La...
Một Bé Tiêm Tiêm: “Cậu ấy chấp nhận lời mời kết bạn của tớ rồi! Chỉ là vẫn không trả lời tin nhắn của tớ.”
La Trư Trư: “Ừ, có thể là đang chơi game.”
Một Bé Tiêm Tiêm: “Cậu ấy chơi game gì vậy? [Audition] à?”
La Trư Trư: “Không phải, cậu ấy chơi CS.”
Một Bé Tiêm Tiêm: “À, đám con trai ai cũng chơi game này, cậu có chơi [Audition] không?”
La Trư Trư: “Chơi chứ! Nhưng kỹ thuật bình thường thôi.”
Một Bé Tiêm Tiêm: “Khu 2 Tây Nam (điện tín), mau tới.”