“Hoàng Lương?” Tạ Thanh Vũ khẽ cau mày, cảm giác như đã từng nghe thấy cái tên này ở đâu rồi.
Hoàng Lương gật đầu đáp lại.
"Tại sao cô lại ở đây? Đến để gặp bạn sao?" Tạ Thanh Vũ hỏi.
“Ồ, Hoàng Lương nói muốn mua một căn nhà nhỏ ở đây, hôm nay đưa tôi đi xem.” Cố Muội Ly không suy nghĩ nhiều trả lời luôn.
“Căn nhà nhỏ?” Tạ Thanh Vũ trợn trắng mắt.
Căn nhà của cô ta là căn nhà nhỏ nhất trong khu dân cư này, thế mà diện tích đã hơn hai trăm mét vuông, khi đó cô ta đã phải bỏ ra gần 20 triệu tệ.
Cô ta và Cố Muội Ly là bạn học cùng lớp cấp ba, cô ta luôn ghen tị với thân phận cô cả nhà họ Cố của Cố Muội Ly, cô được đưa đón bằng xe sang mỗi ngày ngày, đeo túi hàng hiệu và mặc những bộ quần áo sang trọng.
Mà cô ta đến từ một thành phố nhỏ đến Kinh Hải học tập, có một gia đình bình thường với mức thu nhập bình thường. Phí sinh hoạt một tháng của cô ta còn không bằng bữa cơm bình thường của Cố Muội Ly.
Trong một bữa tiệc cách đây vài năm, cô ta nghe các bạn cùng lớp kể rằng Cố Muội Ly đã bị nhà họ Cố đuổi ra khỏi nhà, cô ta đã vui mừng đến mức một mình uống hết một chai rượu trắng trong bữa tiệc tối hôm đó.
“Đi thôi, lên xe đi, tôi chở cậu đến đó” Tạ Thanh Vũ mở cửa xe Land Rover với vẻ mặt kiêu ngạo.
"Ồ, không cần đâu, chúng tôi có thể đi bộ tới đó." Cố Muội Ly nhanh chóng từ chối.
"Ôi chao, khu nhà này lớn thế, đi bộ bao lâu mới tới được? Nào, lên xe đi." Tạ Thanh Vũ không cho người khác nói thêm, đẩy Cố Muội Ly lên xe.
Hoàng Lương đành phải ngồi cạnh Cố Muội Ly, nếu anh không đi cùng, Cố Muội Ly không thể tìm được nhà.
Chiếc Land Rover chạy chậm rãi, trong xe có tiếng nhạc sôi động.
"Muội Ly, cô nghe xem hệ thống âm thanh của chiếc xe này như thế nào?"
Cố Muội Ly bị câu hỏi đột ngột này làm cho sửng sốt, không biết nên trả lời thế nào.
Tạ Thanh Vũ tiếp tục: "Haizz, lúc mua xe, anh nhà tôi nói hệ thống âm thanh của xe rất tốt, cái gì mà báu vật của Anh. Chỉ riêng hệ thống âm thanh đã có giá mấy trăm nghìn tệ, tôi nghe cũng thấy chỉ có thế"
"Cô nói xem một cô gái như tôi phải bỏ cả triệu tệ mua cho tôi chiếc xe lớn như vậy làm gì. Anh ấy bảo là an toàn, nhưng khi rẽ không tiện chút nào. Tôi phải mua hai chỗ đậu xe mới đậu được đấy."
Cố Muội Ly nhếch môi cười, rõ ràng là nghe ra được đối phương đang muốn khoe khoang với mình.
"Tôi bảo này Muội Ly, nhà cô ở đâu vậy?" Tạ Thanh Vũ đã đi quanh khu nhà một vòng rồi.
"À, đây cũng là lần đầu tiên tôi đến đây." Cố Muội Ly nói rồi nhìn về phía Hoàng Lương.
Tất nhiên Hoàng Lương cũng giống như Cố Muội Ly, đều là lần đầu tiên đến đây. Nhìn ở trên bản vẽ so với ngoài thực tế vẫn sẽ có sự khác biệt.
Tạ Thanh Vũ cười lạnh trong lòng, một người đã bị đuổi khỏi nhà sao có thể mua được nhà ở khu dân cư cao cấp này? Để tôi xem hai người có thể giả vờ được bao lâu.
“Tới rồi, ở đây.” Hoàng Lương chỉ ra ngoài cửa sổ.
Tạ Thanh Vũ nhìn theo, suýt chút nữa không thể nhịn được bật cười.
Cả khu nhà này ai mà không biết căn biệt thự này chính là vua của tòa nhà ở đây. Vậy mà Cố Muội Ly lại nói đây là nhà của cô, chém vừa thôi chứ.
Cố Muội Ly cũng sửng sốt, đây nào phải căn nhà nhỏ gì, là một biệt thự lớn đó!
Hơn nữa vừa rồi cô đi dạo quanh khu nhà, tự biết được đây là căn biệt thự biệt lập duy nhất trong khu.
"Hoàng Lương, anh chắc chắn là chỗ này sao?" Cố Muội Ly nhỏ giọng hỏi.
Hoàng Lương cười khẽ, căn biệt thự biệt lập duy nhất trong cả khu, đặc điểm đặc biệt như vậy sao có thể sai được?
“Vậy cảm ơn Thanh Vũ, hôm khác đến chỗ tôi chơi nhé.” Cố Muội Ly thuận miệng nói, mở cửa xuống xe.
"Đừng để ngày khác, hôm nay luôn đi." Nói xong, Tạ Thanh Vũ đỗ xe, xuống xe khóa cửa lại.