Chương 48: Khóc Nháo

Editor: Ái Tuyết

“Sau đây là nội dung công việc ngươi cần phụ trách:

1. Dựa theo yêu cầu của ta, quản lý những thứ bán ra và nhập vào trong cửa hàng.

2. Làm theo những gì ta đề xuất cũng như sắp xếp các kế hoạch có lợi cho cửa hàng.

3. Định kỳ bẩm cáo tóm tắt những chuyện trong cửa hàng đến ta, tiếp thu, kiểm tra và giám sát cửa hàng.

4. Trong thời gian buôn bán phải liên tục kiểm tra, kiểm tra chất lượng phục vụ, chất lượng lương thực, như vậy sẽ kịp thời áp dụng các biện pháp để giải quyết.

5. Nhanh chóng thực hành những phí tổn hữu hiệu cho cửa hàng cũng như khống chế các hạng mục hao phí mà không có lợi. Đặc biệt, nghiêm cấm làm giả sổ sách của cửa hàng.

6. Đối với những các nhân công phía dưới phải đưa ra các bài kiểm tra đánh giá nhằm đề cử nhân tài, an bài nhân sự hợp lý, ngược lại không đạt tiêu chuẩn, đuổi việc.

7. Bảo đảm người thân của các nhân công phía dưới, bảo toàn tài sản cho họ.

8. Tăng mạnh huấn luyện nghiệp vụ cho các nhân công trong tiệm.

9. Phối hợp, cân bằng các mối quan hệ nội bộ, phát hiện mâu thuẫn kịp thời giải quyết.

10. Phụ trách phối hợp quan hệ bên ngoài cửa hàng.

11. Phân tích tình huống kinh doanh mỗi ngày, phát hiện vấn đề tốt áp dụng thi triển ngay, gặp vấn đề bất lợi nhanh chóng loại bỏ.

12. Phụ trách tình huống các cửa hàng chi nhánh, đề xuất kế hoạch phân phối, cứ thông báo trước để ta phê duyệt sau đó hãy thực thi.”

Khấu Nam Trúc há miệng nói liên tiếp mười mấy điều, Triệu Lệ Giai luống cuống tay chân, nhưng cũng coi như nhớ kỹ.

"Đông gia, như vậy tương đương toàn quyền cửa hàng đều giao cho ta quản lý, ta chỉ cần định kỳ bẩm báo tình huống và thu chi cho ngài biết?!”

“Ân, đúng là như vậy. Bất quá giai đoạn đầu ta khẳng định sẽ ở trong tiệm, chờ đến khi lượng khách trong tiệm ổn định, sẽ giao cho ngươi xử lý. Còn có, gọi ta Khấu nương tử là được, không cần phải gọi Đông gia.”

“Tốt, Khấu nương tử. Yên tâm, ta hôm nay sẽ ở lại cửa hàng, bảo đảm xem trọng những hàng hóa này. Ngày mai ngài giúp ta mang đến hai hai bộ quần áo là được.”

“Ân.”

Khấu Nam Trúc không cự tuyệt, hôm nay đem hàng hóa kéo đến trấn trên, xác thật cần phải có người trông giữ nàng mới yên tâm.

Khi nói chuyện, xe ngựa cũng chạy vào phố Thánh Thạch, ngừng ở trước cửa hàng Khấu Thị Lương Du, Triệu Lệ Giai nhanh nhẹn xuống xe hỗ trợ bê dọn hàng hóa. Trong cửa hàng những đồ vật đều đã trang trí đầy đủ hết, Triệu Lệ Giai đem hàng hóa dọn xong, lại ghi giá cả lên từng kệ hàng.

Khấu Nam Trúc đối với năng lực làm việc của nàng ta vừa lòng thêm vài phần.

Hôm nay không phải ngày khai trương, Khấu Nam Trúc để Triệu Lệ Giai ở lại trong tiệm quét tước, còn nàng đi tìm thợ thủ công đem "khay buffet" nàng đã đặt làm trước đó cầm trở về.

Đây là vật dùng để tuyên truyền, thực tế chính là đem gỗ lớn làm cái bàn dài, mặt bàn khắc lõm sâu vào thành từng cái ô vuông, dùng để đặt đa dạng đồ ăn.

Sau khi giao đồ lại cho Triệu Lệ Giai đặt ở hậu viện, nàng liền đi trở về thôn, rốt cuộc thì trong nhà còn có tiểu An Diễn. Trong lòng Khấu Nam Trúc cũng nhiều thêm vài phần bận tâm.

Nào ngờ hôm nay vừa mới về đến nhà, đã nghe thấy tiếng khóc nháo của tiểu An Diễn, Khấu Nam Trúc đẩy cửa phòng Minh Mộc ra, chỉ thấy mọi người đều ở trong phòng, trên mặt Minh Mộc còn có biểu tình gấp gáp.

“Làm sao vậy? Tiểu An Diễn không thoải mái sao?”

Hài tử trong lòng ngực Minh Mộc há miệng ngao ngao khóc lớn, dỗ thế nào cũng không được.

Minh Mộc cũng là lần đầu tiên làm phụ thân, mấy phu lang khác hoàn toàn không có kinh nghiệm, không biết phải làm sao vậy.

"Để Triệu y phủ xem qua chưa?”

“Vừa rồi ngài ấy có tới đây xem, nói tiểu An Diễn cũng không có sinh bệnh. Chúng ta chỉ có thể dỗ dành hài tử, Triệu y phủ là nữ tử cũng ngại ở lại lâu nên đã đi về trước.”

Khấu Nam Trúc tiếp nhận tiểu An Diễn, ôm vào trong lòng ngực, hài tử nho nhỏ cuộn tròn trong lòng nàng, ấm ức khóc to như bị người khi dễ.

Khấu Nam Trúc đang đau lòng đột nhiên nghe thấy có người gõ vang cửa phòng.

Bối Bác Văn mở cửa phòng ra, phát hiện là Trương Phong.

Là Triệu y phủ để Trương Phong đến đây hỗ trợ, Trương Phong rốt cuộc cũng lớn tuổi hơn, đột nhiên nghĩ đến một tình huống.

“Tiểu An Diễn có phải vì Minh Mộc không đủ sữa cho hắn uống nên mới khóc nháo hay không?”

Trương Phong thấy Minh Mộc không xác định lắm nhìn y, vì thế lại hỏi thêm một câu: “Ngực ngươi có cảm giác sưng to hay không?”

“Lúc mới sinh vẫn cảm giác có, nhưng mấy ngày gần đây không còn nữa.”

“Vậy phỏng chừng có khả năng sữa không đủ, có rất nhiều nam tử đều gặp tình huống như vậy, Khấu nương tử, chi bằng người mời một nãi cha cho tiểu An Diễn trước đi, xem thử tiểu An Diễn bú xong còn khóc nữa hay không rồi nói tiếp.”

Khấu Nam Trúc cảm thấy cũng có thể là nguyên nhân này, đem tiểu An Diễn giao cho Minh Mộc sau đó liền đi ra ngoài tìm nãi cha. Cũng may trong thôn vừa lúc có mấy nhà phu lang mới sinh hài tử, Khấu Nam Trúc liền mời người tới.

Nãi cha vừa đi vào không bao lâu, Khấu Nam Trúc chờ ở bên ngoài không còn nghe thấy tiếng tiểu An Diễn khóc, trong lòng lúc này mới thở dài nhẹ nhõm một hơi. Xem ra nguyên nhân thật đúng là không được ăn no.

Tiểu An Diễn khóc cũng đã lâu, vừa ăn no xong đã lăn ra ngủ hô hô, Bối Bác Văn cho nãi cha chút tiền sau đó đem người khách khách khí khí tiễn ra cửa.

“Thê chủ, thực xin lỗi, ta...” Phụ tử liền tâm, tiểu An Diễn ăn không đủ no, lúc này trong lòng Minh Mộc rất áy náy.

“Chàng không cần cảm thấy có lỗi, cái này cùng với cơ địa mỗi người có liên quan. Ngày mai ta lại đi tìm vài người, chọn ra thời gian cố định đưa người tới cho tiểu An Diễn uống sữa. Vừa vặn chàng cũng có thể nghỉ ngơi nhiều hơn một chút.”

Bối Bác Văn tiễn nãi cha ra cửa, lúc quay trở về vừa vặn nghe được lời Khấu Nam Trúc: “Thê chủ, để ta đi thôi. Nàng rốt cuộc cũng không thích hợp lắm, vừa rồi ta đã nói với nãi cha kia ngày hôm sau lại qua đây, lát nữa ta sẽ đi tìm một người khác, mỗi người cách một ngày tới một lần, như vậy sẽ đủ cho tiểu An Diễn ăn.”

Khấu Nam Trúc suy nghĩ một chút, nếu nàng ra mặt xác thật không quá thích hợp.

“Ân, vậy lát nữa chàng đi vậy.”

Bối Bác Văn đáp ứng, xoay người đi ra ngoài tìm nãi cha cho tiểu An Diễn, Khấu Nam Trúc nán lại một lúc, đến khi thấy Minh Mộc có chút mệt mỏi mới ra ngoài để cho hắn nghỉ ngơi.

Khấu Nam Trúc đứng dậy đi nhìn tiến độ nhà mới xây như thế nào rồi. Nhà ở hiện tại có chút nhỏ, Khấu Nam Trúc vốn định tìm nãi cha ở lại cả ngày, nhưng ngặt nỗi không chỗ ở, chỉ có thể để Minh Mộc buổi tối tự cho tiểu An Diễn ăn.

Bởi vì công trình rất lớn, đến bây giờ chỉ mới xây một bộ phận nhỏ, chủ thầu Khấu Nam Trúc tìm vẫn là Vương An, lần trước Vương An xây nhà nàng cảm thấy rất vừa lòng.

“Khấu nương tử, ngươi đến rồi à.” Đang trông coi, dư quang khoé mắt nhìn thấy người đến, Vương An lớn tiếng thét to, chạy đến tiến lên chào hỏi.

“Ân, ta muốn hỏi một chút. Có thể tìm thêm một đội nhân thủ làm thêm buổi tối hay không.”

Vương An ngây ra một lúc, không nghĩ tới Khấu Nam Trúc lại hỏi chuyện này: “Khấu nương tử, buổi tối quá tối, nếu làm hiệu suất sẽ không cao, hơn nữa sẽ rất dễ làm sai.”

Nghe đến đó Khấu Nam Trúc mới phản ứng lại, buổi tối nơi này không giống kiếp trước, tới buổi tối chỉ có đèn dầu hoả, hơn nữa độ sáng cũng không đủ.

“Nếu muốn đẩy nhanh tiến độ, ban ngày có thể gia tăng nhân thủ. Làm hai sân cùng một lúc, như vậy cũng có thể rút ngắn tiến độ.” Vương An nhìn biểu tình Khấu Nam Trúc, thấy nàng như muốn nắm chặt thời gian hoàn thành nhanh nhà ở, liền đưa ra chủ ý.

“Cũng được, vậy ngươi lại tìm thêm một nhóm người đi, tiền công đều giống nhau. Bất quá ngươi phải trông coi kỹ nhóm người này, tốt nhất tìm người chăm chỉ giống nhân thủ dưới tay ngươi vậy.”

Vương An là người làm ăn nhiều năm, tìm một nhóm người thật sự không phải việc khó, sau khi dặn dò nhóm người đang làm việc một chút, liền vội vàng đi tìm người.

Khấu Nam Trúc lần nữa cảm khái độ lạc hậu của cổ đại, loại đồ vật như đèn này, đặc biệt là các loại đèn pin, đèn pha, trong không gian nàng có rất nhiều. Bất quá nàng cũng không tính toán lấy đồ ra, mắc công lại gia tăng phiền toái cho mình.

Hết chương 48