Chương 6: Nhà cửa (3)

Về sau khi tận thế bùng nổ, chính là ông hai này gọi cho anh một cú điện thoại, nói cho anh một bí mật, dặn anh đến một ngọn núi trong trấn nhỏ của tỉnh Y, có lẽ nơi đó có thể giúp anh rời khỏi tận thế khủng khϊếp này, tạo cơ hội xuyên tới một thế giới hòa bình khác.

Lúc đó anh không để ý, sau khi tận thế bùng nổ, thói đời hỗn loạn như vậy, anh căn bản không có cơ hội tới, cũng không tin chuyện xuyên qua, cảm thấy nó quá mức hoang đường, nhưng giờ phút này, anh tin rồi, anh còn có thể trùng sinh, sao lại không thể xuyên qua?

Cho nên, bây giờ anh có hai con đường.

Thứ nhất, rời khỏi thế giới này, đến một thế giới lạ lẫm sống tiếp. Thứ hai, tiếp tục ở lại nơi này, chịu đựng tới khi tận thế kết thúc, nghênh đón kỷ nguyên mới của loài người.

Hai con đường đều có mạo hiểm, nhưng đã trải qua mười năm ở tận thế, Ngô Kình Viễn thà rằng mạo hiểm thử rời khỏi thế giới này, có tồi tệ thì cũng không tồi tệ bằng cả ngày bị một đám zombie chảy dãi vây quanh, vừa buồn nôn vừa đáng sợ, anh thật sự chịu đủ cuộc sống ở tận thế rồi.

Cho dù cuối cùng không thành công đi theo con đường thứ nhất, như vậy cùng lắm thì anh lại trải qua cuộc sống tận thế, cũng không có tổn thất gì.

Mất một đêm suy nghĩ, sáng hôm sau tỉnh dậy, Ngô Kình Viễn bắt đầu hành động.

Mặc dù anh là dị năng giả song hệ, một cái trong đó còn là không gian, nhưng thể tích của không gian cũng không lớn, cho dù chứa đầy vật tư, cũng chỉ đủ để anh sống một hai năm.

Cho nên trước tiên cần chuẩn bị một phần vật tư sinh hoạt mà mình không cách nào sản xuất, sau đó lại chuẩn bị đầy đủ hạt giống lương thực.

Cho dù có thể đi tới một thế giới khác hay không, cho dù thế giới kia như thế nào, chỉ cần có hạt giống, thân là dị năng giả Mộc hệ, anh sẽ không chết đói, luôn có thể sống sót.

Đồng thời, nếu như cuối cùng không thể rời đi, phải tiếp tục ở lại thế giới này, anh cũng có thể tìm nơi an toàn thưa thớt người ở, lợi dụng dị năng Mộc hệ để trồng trọt giải quyết vấn đề thức ăn, chịu đựng đến khi tận thế kết thúc.

Sau khi vạch kế hoạch xong xuôi, Ngô Kình Viễn trực tiếp đặt mua quần áo giày dép, lương thực bột mỳ, tương dấm đường muối trà... ở trên internet, đích thân mua sắm những thứ này rất mất công, hơn nữa mua sắm trực tuyến không chỉ tiết kiệm thời gian mà giá cả còn khá rẻ.

Mặc dù anh không thiếu tiền, nhưng mua hàng trực tuyến giao đến tận cửa rất tiện lợi, đương nhiên anh sẽ chọn cách làm tiết kiệm thời gian nhất rồi, chỉ còn mấy tháng nữa là đến tận thế, anh còn rất nhiều chuyện phải làm.

Mua những thứ này xong, Ngô Kình Viễn đích thân chạy tới chợ nông sản mua sắm hạt giống, bởi vì không gian có hạn, anh không thể nào chuẩn bị hết mọi thứ.

Tích cực mua sắm rất nhiều hạt giống thiết yếu, hơn nữa tiền mua hạt giống cũng không quá nhiều, anh vẫn còn thừa rất nhiều tiền tiết kiệm.

Ngẫm nghĩ, Ngô Kình Viễn nhờ một số bạn cũ giúp đỡ, đổi số tiền còn lại thành vàng.

Đều nói ‘thịnh thế đồ cổ, loạn thế hoàng kim’, không biết thế giới trong miệng ông hai là như thế nào, nhưng chỉ cần là thế giới hòa bình có con người sinh sống, phát triển đến mức độ nhất định, vàng có khả năng cao được sử dụng làm tiền tệ, có giá trị tồn tại nhất định.

Cho dù không thể đi đến thế giới trong miệng ông hai, tương lai tận thế kết thúc, loài người khôi phục xã hội bình thường, chắc chắn vàng cũng sẽ khôi phục giá trị của nó, từ xưa đến nay vàng vẫn luôn là đồ vật được bảo toàn giá trị, cho nên đổi thành vàng sẽ không sai được.

Dù sao không lâu nữa số tiền này sẽ biến thành giấy vụn, không gian của anh cũng không cách nào chứa đựng nhiều vật tư, nhưng đây đều là tiền mồ hôi nước mắt anh bán mạng kiếm ra, nếu thật sự biến thành giấy vụn, anh vẫn rất đau lòng.

Tốn nửa tháng xử lý xong xuôi chuyện này, cuối cùng nhà cô họ vẫn luôn không có động tĩnh gì cũng gọi điện thoại tới.

Nhìn số hiển thị trên màn hình điện thoại, cuối cùng trên khuôn mặt căng thẳng bận rộn suốt nửa tháng của Ngô Kình Viễn cũng lộ ra nụ cười, cơ hội chỉnh đám người kia tới rồi!