Chương 1: Sự thật cuối cùng chỉ có một!

“Sự thật chỉ có một, hung thủ chính là cậu, Ueno Makoto!”

Ueno Makoto vừa mở mắt đã thấy một nam sinh mặc đồng phục màu lam đang chỉ tay vào chính mình, hơn nữa nam sinh này nhìn cực kỳ giống nam chính của một bộ manga hắn từng xem, Kudo Shinhichi.

Kết hợp với câu người này vừa nói, Ueno Makoto nhanh chóng xác định bản thân đã xuyên vào manga thám tử lừng danh Conan.

Mà Kudo Shinichi được mệnh danh là thần chết, đi tới đâu người chết tới đó, không có ngoại lệ.

Nghĩ tới đây, Ueno Makoto có thể tưởng tượng được cuộc sống sau này của mình sẽ vô cùng tươi đẹp.

Trước khi xuyên qua, Ueno Makoto là một lệ quỷ đã sống rất lâu, từ khi có ký ức đã là quỷ, hơn thế nữa là một con quỷ rất mạnh, vô cùng mạnh. Thậm chí ở thế giới cũ đã xưng vương xưng bá rất lâu, không có đối thủ, cuộc sống trải quá rất vui vẻ.

Nhưng thế giới cũ của hắn lại xảy ra vấn đề.

Quỷ là dựa vào tử khí, âm khí hay hồn phách của người chết tu luyện, mà thế giới cũ của hắn tử khí và âm khi lại rất ít, gần như không có.

Vốn dĩ Ueno Makoto có thể dựa vào hồn phách của người chết mà tu luyện, nhưng không phải ai chết của lưu lại hồn phách, cực kỳ thưa thớt, mặc khác chất lượng rất kém, mùi vị chẳng ra sao. Nhưng Ueno Makoto có thể dựa vào sức mạnh bản thân mà cướp đoạt, cuộc sống trải qua cũng không tệ.

Thế nhưng vài chục năm gần đây, Ueno Makoto phát hiện ra một vấn đề khá nghiêm trọng, người của thế giới này không muốn sinh con, điều này làm cho tử khí càng ngày càng loãng.

Hiện tại vấn đề này không quá nghiêm trọng, tử khí với hắn có thì tốt, không có cũng không sao, nhưng vấn đề là không hấp thu tử khí trong thời gian dài thì sức mạnh của hắn sẽ suy yếu.

Nếu còn tiếp tục như vậy, không biết chừng tới ngày nào đó, Ueno Makoto sẽ bị chết đói.

Ueno Makoto dùng một ngày để suy nghĩ, khẳng định bản thân không có cách làm cho con người của thế giới này sinh con, liền bắt đầu tìm cách xuyên không đến thế giới khác,

Xem tình hình hiện tại thì đã thành công, tuy hình như có chút sai lầm, hắn xuyên vào thân thể của con người, trực tiếp đoạt xá nhân loại xui xẻo này. Đây chỉ là chuyện nhỏ, hoàn toàn không đáng để tâm.

Ueno Makoto lập tức cảm thụ tử khí của thế giới này, cảm thấy thật vừa lòng. Hoàn toàn quên mất Kudo Shinichi đang đứng trước mặt.

Kudo Shinichi thấy Ueno Makoto bị bản thân vạch trần là hung thủ, lại không thèm để bụng, trực tiếp làm lơ, nhìn dáng vẻ khồn chút hối hận đối với việc hắn đã gϊếŧ người, mày lập tức nhíu lại, cảm thấy Ueno Makoto không có chút gì là ăn năn hối lỗi.

Có không ít đồng học đứng gần đó, sau khi nghe thấy Kudo Shinichi khẳng định Ueno Makoto là hung thủ, không ít người giật mình, bắt đầu nhỏ to xầm xì.

Lúc nàu Ueno Makoto mới hoàn hồn, nghĩ đến chuyện vừa xảy ra.

Từ từ…hắn, hình như vừa bị Kudo Shinichi chỉ ra và vạch trần là hung thủ gϊếŧ người?

Cho nên chủ nhân của thân thể hắn vừa đoạt xá đã gϊếŧ người?

Còn bị người ta phát hiện?

Thân thể hắn đoạt xá còn chưa nóng đã phải từ bỏ?

Ueno Makoto quan sát xung quanh, trước mặt hắn có không ít học sinh đang mặc đồng phục cấp 3 màu xanh lam, còn có vài người cảnh sát, cách đó một khoảng là một người cũng mặc đồng phục xanh lam đang nằm gục trên mặt đất, xung quanh đều là máu, nhìn qua là một người chết đến không thể chết hơn.

Xem hoàn cảnh xung quanh thì đây hình như là một phòng học bỏ hoang thời gian dài.

Hơn nữa trong không khí ngoài mùi máu tươi thì còn một ít hương vị hỗn tạp, thậm chí trên người hắn cũng có chút mùi, không lẽ trong truyện Conan nước hoa được sử dụng phổ biến vậy sao?

Bất quá không lâu sau, Ueno Makoto thấy trên thi thể có một hồn phách đang phiêu đãng, ánh mắt hắn sáng lên, đang định thu hồn phách kia lại. Nhưng còn chưa kịp ra tay, thì hắn thấy hồn phách kia nhìn qua hắn, thần săc hồn phách kia vừa rồi còn mờ mịt thì bây giờ đã nhe răng nhếch miệng mà vọt tới trước mặt hăn.

Ánh mắt nhìn Ueno Makoto giống như hắn vừa đâm chết hồn phách kia vậy.

…………Xem ra thì nguyên chủ xác thật là hung thủ gϊếŧ người.

Bất quá hồn phách kia chủ động vọt tới giúp hắn không cần tốn sức.

Hồn phách vừa vọt tới, còn chưa đυ.ng tới thân thể của Ueno Makoto đã bị hắn trực tiếp hấp thu, tan thành mấy khói.

Toàn bộ động tác diễn ra nhanh chóng, liền mạch dứt khoát.

Đã lâu rồi Ueno Makoto chưa gập qua đồ ăn lại gấp gáp nhảy vào trong chén của hắn nên hắn cực kỳ vừa lòng, cảm thấy thế giới này mới tươi đẹp làm sao.

Trừ bỏ trước mắt có chút phiền phức.

“Ueno Makoto, cậu đừng không biết hối cãi, hãy tự thú đi” Kudo Shinichi đến trước mặt nói với hắn.

Ueno Makoto mới tới, còn chưa hiểu tình huống, đâu có biết nguyên chủ đã làm gì.

Nhưng sau khi nghe rõ những từ ngữ mấu chốt, Ueno Makoto theo bản năng buột miệng thốt ra: “Thẳng thắn sẽ được khoa hồng, bằng không sẽ ngồi tù mục xương, kháng trị sẽ bị nghiêm trị, không được về nhà ăn tết”

Vừa dứt câu, hắn mới phát hiện có gì đó sai sai, tỷ như Kudo Shinichi đang đen mặt đứng đối diện.

Ueno Makoto có chút xấu hổ, lập tức ho khan một tiếng để che giấu, sửa miệng “Tôi nói sai, ý tôi là cậu hiểu lầm rồi, căn bản tôi không có gϊếŧ người”

Hắn thật sự không có gϊếŧ người, kẻ gϊếŧ người là nguyên chủ, mà nguyên chủ thì không biết đi đâu rồi. Dù sao thì Ueno Makoto hắn không có gϊếŧ.

Ngữ khí phản bác của Ueno Makoto mười phần đúng lý hợp tình, làm người nghe liền nhịn không được cảm thấy hắn nói đều là thật.

Vốn có không ít đồng học xung quanh vốn dĩ đã đem Ueno Makoto thành nghi phạm, hiện tại thấy vậy liền có chút do dự.

Ueno Makoto lúc này cũng nỗ lực tìm lại kí ức của nguyên chủ, xem xem chuyện gì đã xảy ra.

Nguyên chủ cũng tên Ueno Makoto, là bạn cùng lớp với Kudo Shinichi, cha Ueno Makoto đã bỏ mẹ con nguyên chủ mà đi từ lúc nguyên chủ còn rất nhỏ, bất quá lúc đó có để lại một số tiền.

Nhưng lại sau đó, khi cha nguyên chủ bỏ đi không bao lâu, mẹ nguyên chủ liền lấy luôn số tiền kia rồi vứt bỏ nguyên chủ mà đi.

Sau đó, nguyên chủ luôn sống một mình, tuy trước khi bỏ đi mẹ nguyên chủ có để lại một ít tiền, nhưng nguyên chủ không có khả năng dựa vào một chút tiền đó mà có thể nuôi sống bản thân.

Để nuôi sống bản thân, nguyên chủ luôn phải đi làm thêm để kiếm tiền, do đó thường xuyên nghỉ học, nên thành tich học tập cũng không tốt mấy.

Đồng thời tính cách của nguyên chủ cũng tương đối quái gỡ, thậm chí còn hơi âm u, người thì cũng hơi bẩn, nguyên nhân là không có tiền cũng không có tinh lực.

Tất cả nguyên nhân đó làm cho nguyên chủ căn bản không có bạn bè gì, thậm chí còn bị bạn cùng lớp cô lập, thậm chí là bị bắt nạt.

Người bắt nạt nguyên chủ là kẻ đang nằm trên mặt đất, tên là Hirae Okawa.

Hirae Okawa ban đầu bắt nạt nguyên chủ cũng không phải nghiêm trọng, chỉ đơn thuần là nhìn nguyên chủ không vừa mắt, thỉnh thoảng châm chọc vài câu thôi, nhưng do thái độ quá mức của nguyên chủ khi bị trêu chọc, bị nguyên chủ chọc giận nên thái độ càng ngày càng quá đáng.

Lúc bắt đầu chỉ châm chọc vài câu, đến bắt đầu nhục mạ nguyên chủ, sau lại động tay động chân, thậm chí ngày càng nghiêm trọng.

Suốt thời gian đó, do nguyên chủ không muốn phiền phiền phức nên luôn lựa chọn tránh né, nhưng thật ra không phải nguyên chủ không để ý, mà trái lại, đem từng chuyện từng chuyện ghi tạc trong lòng, cuối cùng vượt qua sức chịu đựng.

Rốt cuộc quyết định gϊếŧ chết Hirae Okawa.

Nói ra tay liền ra tay, hôm nay lúc đi học, liền hẹn một mình Hirae Okawa ra một phòng học bỏ hoang, sau đó viện cớ đi vệ sinh, rồi từ cửa sổ phòng vệ sinh vòng lại, dùng dao trang trí mà mình chuẩn bị sẵn, gϊếŧ chết Hirae Okawa.

Nguyên chủ đại khái có vận khí thật tốt hoặc là có thiên phú làm bác sĩ. Không thì cũng không có khả năng dùng một con dao trang trí mà đâm chết người, đối với người bình thường mà nói, chuyện này tương đối khó khăn.

Ueno Makoto dựa vào những chuyện xui xẻo mà lúc trước nguyên chủ gặp phải, suy đoán nguyên chủ hẳn là có thiên phú làm bác sĩ. Hoặc cũng có khả năng có thiên phú là sát thủ.

Sau khi gϊếŧ người, nguyên chủ theo đường cũ trở về, trèo vào cửa sổ phòng vệ sinh, sau đó đi ra ngoài.

Toàn bộ kế hoạch cũng không tính là hoàn mỹ, nhưng dựa vào năng lực của nguyên chủ đã tính là khá tốt, hơn nữa thắng ở cách làm lưu loát dứt khoát.

Ueno Makoto nhớ lại quá trình nguyên chủ gϊếŧ người, đều cảm thấy đối với của năng lực của nguyên chủ thì kế hoạch gϊếŧ người này đã cực kỳ hoàn mỹ rồi.

Trừ bỏ sai sót duy nhất – hung khí.

Cái dao trang trí đang dính máu của Hirae Okawa cùng vân tay của nguyên chủ, hiên tại đang được nguyên chủ giấu trên người, ở dưới miếng độn giày bên chân trái.

Ueno Makoto hơi hơi giật nhẹ chân trái, hắn đã nói mà, hắn cảm giác đế giày chân trái với chân phải cảm giác không giống nhau.

Thì ra là thật sự có cái gì đó.

Phiền phức rồi đây, phải lập tức đem thứ này xử lý liền mới được.

Thuận tiện nói luôn, hình như thế giới này cũng không phải thế giới đứng đắn gì.

Thế giới này kết hợp từ manga thám tử lừng danh Conan, cùng với một cái gọi là thế giới ABO, giả thiết về giới tính thứ hai. Từ lúc đạy thì mười mấy tuổi bắt đầu phân hóa giới tính thứ hai, bất quá ở thế giới này tương đối bình đẳng, mặt khác cũng có nhiều loại thuốc ức chế, ngày thường chỉ cần để ý một chút sẽ không có ảnh hưởng gì lớn.

Thân thể này của Ueno Makoto là một Alpha, hương bị lung tung rối loạn mà hắn ngửi được lúc nãy chính là tin tức tố của mọi người xung quanh.

Tin tức tố của Ueno Makoto là mùi nắng, cụ thể chút là mùi hương trên chăn sau khi phơi dưới mặt trời.

Ueno Makoto cũng không nghĩ ra được tại sao bản thân mình là một con quỷ mà tin tức tố lại là mùi nắng.

Hơn nữa, chẳng những tin tức tố cũng hắn trái ngược, mà cùng với nguyên chủ, người có tính cách âm trầm lại là hung thủ gϊếŧ người cũng trái ngược luôn.

Tóm lại, mùi tin tức tố này đặt ở trên người của Ueno Makoto thật đúng là rất thái quá.

Thuận tiện nhắc tới chút, Kudo Shinichi là một Omega.

Nghĩ đến đây, ánh mắt của Ueno Makoto khi nhìn Kudo Shinichi mang theo vài phần ngạc nhiên.

Kudo Shinichi bị Ueno Makoto nhìn không hiểu ra sao.

Cảnh sát đứng bên cạnh thấy Ueno Makoto kiên quyết khẳng định mình không gϊếŧ người, liền tiến về phía Kudo Shinichi mà hỏi “Kudo, vậy người có chứng cứ chứng minh Ueno đồng học gϊếŧ người không?”

Cảnh sát vừa nói xong, Ueno Makoto cùng những đồng học khác đều nhìn về phía Kudo Shinichi.

Chỉ thấy Kudo Shinichi tự tin mười phần mở miệng, sau đó đem quá trình nguyên chủ gây án thuật lại. Bỏ qua vài chi tiết không quan trọng thì hoàn toàn chính xác.

Tuyệt đối xứng danh thám tử lừng danh.

Sau khi Kudo Shinichi nói ra suy đoán của mình, liền cực kỳ tự tin mà nhìn về phía Ueno Makoto.

“Những lời kia đều là suy luận của cậu, căn bản không phải sự thật, mặt khác cậu không có bằng chứng”. Ueno Makoto trái lương tâm nói với Kudo Shinichi.

“Tôi dĩ nhiên có bằng chứng.” Kudo Shinichi lập tức nói.

“Bằng chứng gì?” Ueno Makoto hỏi.

“Bằng chứng hiện tại đang ở trên người của cậu.”

“Theo suy luận của tôi, sau khi cậu gϊếŧ người, lập tức theo đường cũ trở lại cửa sổ của phòng vệ sinh, quá trình gây án rất gấp, nên tôi suy đoán cậu căn bản không có thời gian để xử lý hung khí.”

Kudo Shinichi nhìn chằm chằm Ueno Makoto, tự tin nói “Lúc nãy cảnh sát đã lục soát những nơi có khả năng là chỗ cậu vứt hung khí, nhưng đều không tìm được, cho nên hiện tại chỉ có một khả năng, hung khí vẫn còn trên người của cậu.”

“….”

Cảnh sát đứng bên cạnh nghe vậy, lập tức tiến lên trước mặt Ueno Makoto, nói “Ueno đồng học, đề nghị cậu hợp tác điều tra.”