Chương 51(H)



Không nhiều lời thêm, dạy dỗ cái gì lúc sau hẳn nói đi!

Sư Thanh Dương cúi người xuống, ngửi thanh hương phát tán ra từ người Sư Thanh Uyển, nhìn nàng đôi mắt nhắm chặt, lông mi ô hắc (đen nhánh) cong kiều vì động tình mà khẽ run.

Sư Thanh Dương cúi đầu xuống, ấn lên ngực Sư Thanh Uyển một nụ hôn thật sâu.

Kí©h thí©ɧ như vậy khiến Sư Thanh Uyển hơi hơi vẫy vẫy đầu, tóc ô phiêu tán, kiều mỹ dụ người nói không ra.

Với Sư Thanh Uyển mà nói, như vậy đã rất là kí©h thí©ɧ, cũng không nghĩ tới Sư Thanh Dương hôn lũ lượt tới một cái so với một cái càng cực nhiệt, nóng bỏng.

Thân thể Sư Thanh Uyển run rẩy không ngừng, cảm quan không ngừng bị kí©h thí©ɧ, thẳng khiến nàng cảm giác như mình sẽ mau bị nhiệt lãng (hơi nóng) này nuốt chửng......

"Thanh, Thanh Dương......" Táo nhiệt cả người khiến Sư Thanh Uyển có chút vô lực, nhưng lại không biết phát tiết thế nào, chỉ có thể không ngừng hô danh của Sư Thanh Dương, phảng phất như nàng là ký thác duy nhất.

"Uyển Uyển...... Chút nữa khả năng sẽ có chút đau." Sư Thanh Dương nói rồi, cúi người xuống, ngậm lấy bờ môi Sư Thanh Uyển, tay rất nhanh theo đường cong bắp đùi nàng trượt tới......

"Bởi vậy nếu như nàng đau, liền cắn ta hoặc là kêu ra."

Lúc này tâm tư của Sư Thanh Uyển đã có chút chìm nổi, nhưng da thịt non mềm nơi chân rõ ràng cảm giác được tay của Sư Thanh Dương cũng cực nhiệt như mình. Thì ra, nàng cũng là khẩn trương......

Hoặc là còn muốn khẩn trương hơn mình đi?

Nghĩ đến, Sư Thanh Uyển nhịn ẹ thẹn xuống, hơi hơi mở mở chân, để tay của Sư Thanh Duong có thể đi vào nơi sâu nhất. Chạm được đến nơi mẫn cảm, ẩm nhiệt nhu nhuyễn nhất đó, rồi lại bao hàm hết thảy nhiệt tình cùng xung động.

Cảm giác được thời khắc này Sư Thanh Uyển nhiệt tình nhịn xuống e thẹn, Sư Thanh Dương cúi đầu lại ngậm lấy môi Sư Thanh Uyển, đồng thời tay mang theo thăm dò cùng ôn nhu, chạm vào chỗ mẫn cảm ướŧ áŧ mà cực nhiệt của Sư Thanh Uyển. Chạm nhẹ trong nháy mắt, hai người đều thán nhẹ một cái. Sư Thanh Uyển càng là run rẩy không ngừng, toàn bộ nhiệt khí trong cơ thể đều tụ đến bắp đùi, tim đập như mã thoát cương, hết thảy đều bị Sư Thanh Dương chủ đạo ở trên tay, tựa như muốn tùy theo bất kỳ động tác nào của Sư Thanh Dương mà kinh thiên động địa, thủy thâm hảo nhiệt (nước sôi lửa bỏng) lên.

Đầu ngón tay xoa hoa nhụy nhu nhuyễn nổi lên nơi bắp đùi của Sư Thanh Uyển, từng chút từng chút trêu chọc cắt lên, vốn đã là nơi ướŧ áŧ như đầm lầy, trải qua một hồi trêu chọc như vậy, trở nên càng thêm hoạt nộn ẩm ướt lên.

Động tác của Sư Thanh Duong không có kỹ xảo, cũng không tồn tại cách thức, lúc động tình, hết thảy tiến hành như tự nhiên vậy.

"Động phòng hoa chút chính là làm như vậy đó......" Cùng lúc Sư Thanh Dương nói, ngón tay đã dẫn theo xu thể không thể ngăn được, tàn nhẫn mà đâm vào. Theo Sư Thanh Uyển một tiếng ẩn nhẫn không giữ thấp được, ngón tay của Sư Thanh Dương đã đâm vào nơi sâu nhất, mãi tới khi ngón tay hoàn toàn nhập vào mới dừng lại.

"Nhớ rõ rồi chứ......?" Thanh âm của Sư Thanh Dương đều mang theo tia tà mị. Ngậm lấy môi Sư Thanh Uyển mở ra không có tiếng kêu, hung hăng hôn lấy, khiến cho Sư Thanh Uyển cùng nhau triền miên chuyển động lên. Tay nàng chôn trong cơ thể Sư Thanh Uyển cũng thuận thế động lên, theo từng tiếng từng tiếng hô hấp nặng thêm của Sư Thanh Uyển, như nhảy vào dung nham vậy, quấy ý ướt nóng bỏng thiêu đốt, tựa như muốn ngay cả tay nàng đều dung hòa vào đó, lại khó mà tách ra.